Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thiêu đốt đế huyết, hắn như Đại Đế trẻ tuổi nhập vào thân thể, mà Đại Đế lúc tuổi còn trẻ mạnh cỡ nào?

Oanh!

Lâm Lãng chém ra một kiếm như sơn hà rung động, khủng bố khó có thể hình dung.

Lăng Hàn cau mày, hắn không ngừng lui về phía sau.

Lực lượng nguyên thủy của Lâm Lãng là tam thập nhất trọng thiên, thậm chí còn mạnh hơn Phật tử Thích Vĩnh Minh, đương nhiên, Thích Vĩnh Minh không phải Phật tử chân chính, cho nên chiến lực yếu hơn là việc rất bình thường.

Hiện tại sau khi thiêu đốt đế huyết, lực lượng của hắn tăng lên tứ thập trọng thiên, quá kinh khủng, Lăng Hàn không dám đón đỡ.

Bá, một kiếm quét qua, tất bị tiêu diệt.

Lâm Lãng cười ha ha, hiện tại hắn đã nắm giữ ưu thế tuyệt đối, Bích Thủy kiếm càn quét, tay trái thì hóa thành trảo tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn lui lại, Lâm Lãng hiện tại thật đáng sợ, chọi cứng cũng không phải ý kiến hay.

- Tiểu tử, ngươi cuồng cho ta xem!

Lâm Lãng cười nói.

Khốn kiếp, dùng thiêu đốt đế huyết để kích thích lực lượng thì có gì mà đắc ý?

- Lại nói, tốc độ khôi phục đế huyết của ngươi cũng thật nhanh.

Lăng Hàn buồn bực, hắn giao thủ với Lâm Lãng lần trước là chuyện vài năm trước, hiện tại Lâm Lãng có thể thiêu đốt đế huyết?

Cho dù là Đế tử, huyết mạch tinh khiết nhưng không có khả năng khôi phục nhanh như thế.

Sắc mặt Lâm Lãng hơi thay đổi, lộ ra vẻ mặt khó coi.

Trong tình huống bình thường, cho dù là hắn, ít nhất cũng phải mất thời gian vài chục năm mới có thể khôi phục, nhưng hắn là Đế tử, vì cam đoan hắn có chiến lực tuyệt đối trong cùng giai, Hỏa Vân Đế tộc lợi dụng thánh huyết làm chất xúc tác, cưỡng ép gia tốc đế huyết của hắn khôi phục.

Thánh huyết đấy, tuy không thể so sánh với đế huyết nhưng là trân quý khó có thể hình dung, có thể nói, Hỏa Vân Đế tộc tiêu hao thật lớn, hơn nữa bản thân hắn thừa nhận thống khổ to lớn, loại chuyện cưỡng ép khôi phục đế huyết quá nghịch thiên, tự nhiên sẽ không dễ chịu.

Hiện tại bị Lăng Hàn nhắc tới, đương nhiên Lâm Lãng nhớ lại ký ức thống khổ khi đó, sắc mặt hắn càng khó coi.

Sau khi thua Lăng Hàn, hắn thừa nhận không ít lời đồn trong tộc, thậm chí có tộc lão đề nghị muốn triệt hồi tư cách Đế tử của hắn, dù sao trong tộc không chỉ có một người có thiên phú như hắn.

- Chết!

Hắn gào thét, chỉ cần tiêu diệt Lăng Hàn thì sỉ nhục như vậy có thể tan thành mây khói, mà hắn cũng có thể ngồi vững vị trí Đế tử.

Oanh! Oanh! Oanh!

Đế tử thiêu đốt đế huyết, lại phối hợp phỏng chế Đế binh, chiến lực thực sự quá kinh khủng, trong cùng giai còn có đối thủ hay sao?

Đương nhiên là có!

Lăng Hàn không sợ hãi, nếu như hắn cũng là Sinh Đan Đại viên mãn, đừng nói ngươi chỉ thiêu đốt đế huyết, cho dù ngươi là Đại Đế trẻ tuổi chân chính, hắn cũng có lòng tin có thể đánh bại.

Đương nhiên, hiện tại hắn vẫn là Sinh Đan hậu kỳ, từ lực lượng nguyên thủy thượng kém nhau quá lớn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, hắn phát động sát khí trùng kích.

Ông, một kích này không có hiệu quả.

- Ha ha, loại công kích này ngươi đã dùng một lần, còn muốn có tác dụng?

Lâm Lãng cười lạnh, hắn cực kỳ xem thường.

- Quá ngây thơ!

Lăng Hàn biết rõ, đây không phải Lâm Lãng tu luyện công pháp thần hồn, mà là trên người hắn có bảo vật do Đại Đế luyện chế, có thể ngăn cản tất cả hiệu quả mặt trái.

Trước kia đấu với Lâm Lãng, một chiêu này có thể dùng rất tốt, hiện tại không còn hiệu quả, nói rõ Lâm Lãng lúc trước không có mang bảo vật như thế.

Có lẽ lúc ấy cảnh giới của hắn còn chưa đủ, có lẽ Hỏa Vân Đế tộc không có nhiều bảo vật như vậy, hiện tại mới đến phiên hắn, nhưng bất kể như thế nào, Lâm Lãng lúc này có thể bỏ qua sát khí trùng kích.

Đối với sát khí trùng kích, Lăng Hàn chỉ ôm một chút hi vọng mà thôi, một chiêu này vô dụng thì hắn có thể sử dụng Hỗn Độn Tiên Đan, hắn đã thí nghiệm trên người Trì Mộng Hàm, cho dù bảo vật do Đại Đế tự tay luyện chế cũng không cách nào ngăn cản.

Ông, Hỗn Độn Tiên Đan chấn động nhẹ nhàng, nó phóng thích khí tức vô thượng.

- Cái gì!

Lâm Lãng kinh hô, bởi vì chiến lực của hắn bị giảm ba trọng thiên.

Làm sao có thể?

Lúc này hắn có chí bảo hộ thân, đây chính là bảo vật tự tay Đại Đế luyện chế.

Chẳng lẽ, trên người Lăng Hàn còn có bảo vật cấp Đế cấp?

Muốn hắn tin tưởng, Lăng Hàn dựa vào thần thông suy yếu chiến lực của hắn là chuyện không có khả năng.

Một Sinh Đan cảnh còn trâu bò hơn Đại Đế?

Lừa gạt quỷ đi.

Nhưng Đại Đế yếu hơn người khác? Vì cái gì bảo vật Đế cấp trong tay Lăng Hàn lại có thể áp chế hắn?

Không có việc gì.

Hắn nghĩ lại và áp chế khiếp sợ, bởi vì hắn bị suy yếu chiến lực ba trọng thiên, hắn vẫn nghiền áp Lăng Hàn, như vậy sau khi tiêu diệt đối thủ, bảo vật trong tay đối phương sẽ thành chiến lợi phẩm của hắn.

Rất tốt, rất tốt.

- Lăng Hàn, ta cũng phải cám ơn ngươi!

Hắn nhếch miệng nói ra, sau đó cầm kiếm truy kích.

- Ah?

Lăng Hàn cười nhạt.

- Ta muốn cám ơn ngươi tặng ta bảo vật như thế!

Lâm Lãng cười to, giống như đã dẫm nát Lăng Hàn dưới chân.

Lăng Hàn cũng bật cười:

- Những lời này nên do ta nói mới đúng.

- Thật có lỗi, hôm nay không đến phiên ngươi nói!

Lâm Lãng công kích mạnh hơn, đế huyết có hạn, hắn phải mau chóng tiêu diệt Lăng Hàn, bằng không chờ tới khi bộc phát toàn bộ, hắn không làm gì được Lăng Hàn.

Oanh, Bích Thủy kiếm tấn công mang theo uy thế vô thượng, muốn chém ngang lưng Lăng Hàn.

Thực cho rằng ta sợ ngươi?

Lăng Hàn cười lạnh, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp bay ra ngoài.

Lúc này không khí hình thành sóng biển và sinh ra chấn động cuồn cuộn, đây chính là Đế binh tương lai, dù bị chế ngự bởi cảnh giới của Lăng Hàn, không cách nào giao phó cho nó sự cường đại của Đế binh, nhưng bản thân Mẫu Kim lại có uy năng cường đại.

Bích Thủy kiếm chém tới, bổ vào Hỗn Độn khí, nhưng chỉ chém ra một ít mà thôi, liền bị Hỗn Độn khí trầm trọng áp chế, Lâm Lãng cảm thấy cổ tay nặng nề, trường kiếm trong tay hạ xuống.

Hắn quá sợ hãi, nhưng hắn không thể không vận dụng ý niệm, nhìn thấy Hỗn Độn Cực Lôi Tháp lại chấn động và giáng xuống một đạo lôi đình.

Lúc này hắn thiêu đốt đế huyết, tương đương với Đại Đế trẻ tuổi, phản ứng của hắn rất nhanh, hắn đấm một kích vào lôi đình.

Tư, điện quang sôi trào, Lâm Lãng lảo đảo lui trở lại, hắn cảm thấy tay trái tê rần, khó chịu không cách nào hình dung.

- Làm sao có thể!

Hắn kinh hô, hoảng sợ nhìn Hỗn Độn Cực Lôi Tháp chìm nổi trên đỉnh đầu của Lăng Hàn, nhìn Hỗn Độn khí rủ xuống, nội tâm của hắn sinh ra cảm giác vô lực.

Đây là Đế binh?

Đồng tử của hắn phóng đại, hắn là Đế tử, hắn không có khả năng không nhìn thấy Đế binh, thậm chí còn tự tay chạm qua, bởi vì muốn Cửu Đỉnh hợp nhất, nhất định phải dùng đến Đế binh.

Cho nên, hắn không xa lạ gì với Đế binh, tòa tháp chín tầng trước mặt cho hắn cảm giác như gặp Đế binh.

Không không không, Đế binh còn mạnh hơn thế nhiều..

Đây không phải Đế binh, mà là bảo khí dùng Mẫu Kim chế tạo thành!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK