Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Thanh Long phi thường khó chịu, Đại Lão Hắc luôn luôn biến đổi biện pháp kéo mình vào.

– Tiện cẩu!

Hắn nói thầm.

Bọn họ bên này vô cùng nhẹ nhàng, Chiến Thần cung bên kia gà bay chó chạy.

Quá mạnh!

Đây chỉ là một người trong đó, nếu ba người đều mạnh như vậy, may mắn cũng mời lão Sát Thánh tới.

– Còn có ai?

Đại Hắc Cẩu hét to, cho dù nó đã biến thành hình người nhưng vẫn không thoát khỏi khí chất bỉ ổi.

– Hừ, dám chạy đến Chiến Thần cung chúng ta phách lối, đúng là to gan lớn mật!

Lại một tên Tôn Giả xuất thủ, hắn xông lên chém giết Đại Hắc Cẩu, một chưởng mang theo hắc vụ ngập trời.

Nhìn thấy người này xuất thủ, tất cả mọi người đều yên tâm.

Đây chính là một trong ba đại Cung chủ một bộ của bọn họ.

Chiến Thần cung cũng không có Cung chủ, vị lão Sát Thánh tự cho mình là Thái Thượng trưởng lão, vị trí Cung chủ vẫn để trống, không phải lần này, mà là các đời đều như thế.

Cho nên, có thể trở thành Cung chủ một bộ, đương nhiên rất trâu bò.

Đại Hắc Cẩu xuất ra một cước, bành, tên Cung chủ một bộ bị nó đá nát, hóa thành mưa máu đầy trời.

Cái này!

Người Chiến Thần cung đều kinh hãi, một cước đá nát Tôn Giả bát tinh?

Đây là Tôn Giả có thể làm được sao?

– Thánh Nhân!

Bọn họ run rẩy nói.

Lăng Hàn bĩu môi, những người này cô lậu quả văn, phải biết hắn ở Tứ Cực cảnh đã có thể đá nát Thánh Nhân. Nhưng bởi vì bọn họ vô tri, cho nên lại đoán đúng.

Đại Hắc Cẩu cười ha ha:

– Không sai, gia chính là Thánh Nhân!

Trên đời này có Thánh Nhân mang khí chất đê tiện như vậy sao?

Người Chiến Thần cung đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vẫn không thể tin đuợc.

Loại gia hỏa bỉ ổi này có thể thành Thánh, vì cái gì bọn họ không thể thành Thánh?

Đại Hắc Cẩu giận tím mặt:

– Ánh mắt của các ngươi có ý gì? Cẩu gia đánh nổ các ngươi!

Lão Hắc không thể nhịn, đám người này nhìn nó như kẻ biến thái.

Nó đê tiện sao?

Hắn gào to và giết đi ra ngoài, ngay sau đó nó lao đi khắp nơi.

Tiểu Thanh Long cười trên nỗi đau của người khác:

– Ngươi không biết mình biến thái cỡ nào, trong nội tâm ngươi không định vị mình mấy tinh sao?

– Tức chết Cẩu gia!

Đại Hắc Cẩu không ngừng oanh sát kẻ địch.

Việc này càng làm người Chiến Thần cung bi phẫn, rõ ràng bọn họ mới là người bị hại, ngươi căn bản không tổn thất chút nào, vì cái gì còn làm ra dáng vẻ bị hãm hại?

Không có ai khi dễ người khác như vậy.

Bọn họ muốn liều mạng, nhưng bọn họ không am hiểu đối kháng chính diện, hơn nữa chênh lệch cảnh giới quá lớn, xông lên chỉ biến thành tặng phẩm.

Đại Hắc Cẩu đang giết thống khoái, xoát, chỉ thấy một đạo hào quang xuất hiện sau lưng nó, một kích chém xuống rất nhanh.

Một kích này muốn chém đứt cổ Đại Hắc Cẩu.

– Ha ha, đúng là tinh nghịch!

Đại Hắc Cẩu xoay người thật nhanh, sau đó xuất ra một chưởng ngăn cản công kích.

Bành!

Một kích qua đi, đạo hào quang kia vỡ nát, sau đó mới nhìn rõ đó là một thanh niên, trong tay cầm một thanh kiếm.

Trên mặt của hắn lộ ra thần sắc khiếp sợ, dường như kỳ quái một kích vừa rồi không thành công.

– Thiếu chủ!

Nhìn thấy thanh niên này tới, tất cả mọi người Chiến Thần cung đều hô to, dường như rất hưng phấn.

Bọn họ biết rõ lão Sát Thánh lập một cái thiếu cung chủ, người đã từng gặp qua người trẻ tuổi kia, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng người trẻ tuổi này đã trở thành Thánh Nhân!

Khó trách được lão Sát Thánh xem trọng, đề bạt làm thiếu cung chủ.

Trước đó bọn họ đúng là không phục, chỉ bởi vì quyền uy của lão Sát Thánh, bọn họ mới không dám phản đối, nhưng bây giờ, bọn họ tâm phục khẩu phục.

Hơn nữa, tại trong lúc nguy nan trước mắt, thiếu cung chủ đứng ra cứu vớt bọn họ trong nước lửa!

Ý nghĩ của bọn họ còn chưa biến mất, vị đại anh hùng của bọn họ đã bị Đại Hắc Cẩu đè đánh, hoàn toàn không có sức hoàn thủ.

Cái này!

Thiếu chủ của bọn họ rất mạnh, nhưng lại không mạnh bằng tên biến thái kia.

Ông, sát khí đáng sợ bao phủ, chỉ thấy một lão giả đi ra từ từ, trong tay cầm hai thanh dao găm, một đen một trắng, trên người tỏa ra khí tức cường đại, vô cùng kinh khủng.

Đây là lão Sát Thánh của Chiến Thần cung, hai cây dao găm là Thánh khí của Chiến Thần cung, truyền lại từ viễn cổ, được Thánh Nhân thao túng sẽ phát huy ra uy năng thập ngũ tinh.

Cho đến lúc này, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Lão Sát Thánh chính là định hải thần châm của bọn họ, có lão nhân gia ra mặt, chuyện gì cũng có thể giải quyết.

– Các ngươi là ai?

Ánh mắt Lão Sát Thánh nhìn lên thân ba người Lăng Hàn, nhưng có Diễn Hồn thuật bao phủ, hắn không nhìn ra chút đầu mối nào, dù sao ba người Lăng Hàn cũng là Thánh Nhân.

Thánh Nhân thân nạp quy tắc, đồng hóa cùng thiên địa, không muốn người khác nhìn thấu thì không ai có thể nhìn thấu.

Trừ phi có nhãn thuật.

Đại Hắc Cẩu giẫm lên đầu tên thiếu chủ, nó ngạo nghễ nói:

– Gia họ Cẩu, tên Đại Nhân.

A, không phải ngươi nói ngươi lúc trước là Hồ Đại sao? Quả thực chính là nói bậy!

Còn nữa, Cẩu Đại Nhân? Cẩu đại nhân?

Người Chiến Thần cung nhìn nhau, chưa từng gặp qua kẻ nào tự nhận mình là chó cả.

Tê, có Thánh Nhân vô sỉ như thế không?

Thực lực của Đại Hắc Cẩu không có làm bọn họ cả kinh nhưng lực lượng vô sỉ lại làm bọn họ phải bái phục.

Lão Sát Thánh hừ nhẹ một tiếng, nói:

– Ít giả ngây giả dại, nếu là Thánh Nhân, sao không tự trọng thân phận?

Thánh Nhân đấy, trong quá khứ chính là tồn tại vô địch, cho dù đi tới Đế tộc cũng có thể đạt được đãi ngộ cao cấp nhất.

Nhưng Thánh Nhân trước mặt quá vô sỉ, không biết xấu hổ!

Lăng Hàn cười nhạt:

– Chiến Thần cung các ngươi không phải vẫn truy sát ta sao? Hiện tại ta đến rồi!

Ân, có ý gì?

Tất cả mọi người nhìn Lăng Hàn, gia hỏa này đột nhiên lên tiếng, lại nói ra lời làm bọn họ không hiểu.

Đại Hắc Cẩu cười ha ha:

– Chiến Thần cung các ngươi có danh sát tất sát, các ngươi không nhớ là ai sao?

– Lăng Hàn!

Lập tức, thật nhiều người kêu lên.

– Không sai, đây chính là Tiểu Hàn tử.

Đại Hắc Cẩu hiện ra chân dung, đồ lót sắt là chiêu bài của nó, thứ này tỏa sáng lấp lánh.

Hiện tại, nó đã đổi thành thánh liệu, truy cầu chung cực của nó chính là Mẫu Kim!

Mẫu Kim tạo thành đồ lót, trên đời này chỉ có một cái.

Khi đó uy danh của Đại Lão Hắc sẽ truyền xướng thiên hạ vĩnh viễn.

Đại Đế sẽ hóa đạo, nhưng Đế binh vĩnh tồn!

Đương nhiên, nó sẽ sớm bị Lăng Hàn cùng Tiểu Thanh Long ghét bỏ, với tiện pháp của nó thì cần gì đồ lót Đế binh, hiện tại nó đã tiện nhất thiên hạ rồi.

Đại Hắc Cẩu hóa thành nguyên hình, Tiểu Thanh Long cũng giống như thế, chỉ có Lăng Hàn không có biến về như cũ.

Hắn cười nhạt một tiếng, bộ dáng thay đổi dần.

Lần này, lão Sát Thánh cũng biến thành thận trọng.

Trong tư liệu có được, Lăng Hàn chính là thiên kiêu đứng đầu vạn cổ, một khi loại thiên tài này thành Thánh, thực lực sẽ khủng bố cỡ nào?

Chiến Thần cung cấp bậc tương đối thấp, cho nên bao quát lão Sát Thánh, cũng không ai tìm hiểu chiến tích chói lọi nhất của Lăng Hàn gần đây, ngay cả Đại Đế xuất thủ cũng nhìn hắn bỏ chạy.

Nếu bọn họ biết rõ, có lẽ hiện tại đã run rẩy và hoảng loạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK