- Tiểu Hàn tử, ngàn vạn lần không nên bỏ qua bất kỳ một chữ nào!
Đại Hắc Cẩu mở to mắt chó.
- Đây chính là Thiên Tôn phù, chỉ có Thiên Tôn mới có khả năng xem hiểu, có thể câu thông lực lượng bản chất của Nguyên Thế Giới. Bất quá, Thiên Tôn có thể xem hiểu, nhưng không cách nào làm cho nó hiển hóa, chỉ có Phệ Kim thiết ở lúc tấn chức Thiên Tôn cấp, mới có thể dẫn động Thiên Địa, hiển hóa ra ký tự vô thượng này.
Lăng Hàn cũng vội vàng trừng mắt, nhìn cẩn thận, hắn rất nhanh phát hiện, ban đầu ở trên Hắc Tháp chứng kiến Bất Diệt Thiên Kinh có chút giống những văn tự này, nhưng xa xa không phức tạp, thâm ảo bằng.
Thiên Tôn tự nhiên có thể dòm ngó bản chất của Nguyên Thế Giới, sáng tạo diệu pháp có hiệu quả như nhau. Chỉ là Duyên Sinh Thiên Tôn dù sao chỉ bước ra một bước, nhiều lắm chính là nhìn thấu lực lượng bản nguyên nào đó của Tiên Vực vị diện, cho nên hắn sáng tạo bí pháp liền không thâm ảo bằng rồi.
Nhưng nhờ như thế, Duyên Sinh Thiên Tôn mới có thể truyền thừa Bất Diệt Thiên Kinh, nếu không Thiên Tôn cũng không ghi được!
Lăng Hàn hoàn toàn xem không hiểu, lại phát lên cảm ngộ trùng trùng điệp điệp, bởi vì chỉ cần trong đầu hiện lên văn tự như vậy, hắn phát hiện năng lượng Hư Tử tăng lên rất nhiều lần.
Vốn cần một ngàn năm mới có khả năng cảm ứng, rút ra một viên Hư Tử, nhưng hiện tại chỉ cần... mười năm!
Tăng lên gấp trăm lần, cái này cũng quá kinh người đi.
Lăng Hàn vui mừng quá đỗi, dù những văn tự này không có tác dụng khác, chỉ tăng lên năng lực cảm ứng Hư Tử, cái này cũng đủ rồi.
Oanh!
Tiên Ma kiếm bỗng nhiên phóng thích ra tiên quang vô lượng, vạch phá bầu trời.
Chỉ thấy Lôi Vân cuồn cuộn, thiên kiếp nhanh chóng thành hình.
- Tiểu Hàn tử chạy mau, Thiên Tôn Bảo Khí độ kiếp, lấy thực lực của chúng ta dừng lại ở phụ cận chính là muốn chết.
Đại Hắc Cẩu vội vàng nắm Lăng Hàn bỏ chạy, mặt sợ tới trắng bệch.
Lăng Hàn cũng không dám do dự, chạy theo.
Hưu, Tiên Ma kiếm bắn thẳng đến trường không, đón đánh thiên kiếp.
Tia chớp trận trận, đánh về phía Tiên Ma kiếm, một đạo đón lấy một đạo, dày đặc và khủng bố.
- Thiên chuy bách luyện, siêu việt Tiên Kim!
Đại Hắc Cẩu thở dài.
- Năm đó cẩu gia bái kiến Duyên Sinh Thiên Tôn luyện chế Tam Giới tháp, nhưng lúc đó đại nhân đã trở thành Thiên Tôn, bởi vậy có thể trợ giúp Tam Giới tháp chung một chỗ đối kháng thiên kiếp, nhưng bây giờ, cũng chỉ có xem bản thân Tiên Ma kiếm rồi.
- Vượt qua, liền có thể chính thức siêu thoát, không độ qua được, hóa thành tro bụi.
Lăng Hàn không nói, hắn chỉ ngẩng đầu nhìn lên trời, trong ánh mắt tràn đầy kiên định.
Hắn tin tưởng, Tiên Ma kiếm nhất định có thể vượt qua, bởi vì đây là Bảo Khí hắn luyện chế, một đường đi theo hắn nhiều năm như vậy, tính cách của hắn cũng hoàn toàn sáp nhập vào, càng gặp được ngăn trở lại càng cường đại.
Thiên Tôn Bảo Khí độ kiếp, cái này động tĩnh thật sự quá lớn, toàn bộ võ viện đều bị kinh động, ngay cả hai vị Thiên Tôn tọa trấn cũng mở hai mắt ra, nhìn về phía bầu trời, tầng tầng gạch ngói ngăn không được cặp mắt của bọn hắn.
- Lại có Thiên Tôn Bảo Khí mới muốn xuất thế.
- Kỳ quái, ở đây cũng không có vị Thiên Tôn thứ ba a.
- Chẳng lẽ, cái Thiên Tôn Bảo Khí này là Tiên Vương luyện?
- Thật đúng là gan lớn a, cũng không sợ thiên kiếp vô tình, oanh bạo Bảo Khí, thành hai bàn tay trắng sao?
Hai Thiên Tôn cảm thán một cái liền thu hồi ánh mắt, bọn họ đều là Thiên Tôn uy tín lâu năm, tự nhiên sớm ở vị diện của mình luyện ra Thiên Tôn Bảo Khí, không có khả năng lại có ý kiến với Tiên Ma kiếm.
Đương nhiên, nếu không phải bởi vì đối kháng Cuồng Loạn, để cho tất cả Thiên Tôn đều buông thành kiến đi tới chung một chỗ, vậy bọn họ nhất định sẽ ra tay cướp đoạt, Thiên Tôn Bảo Khí lại có ai sẽ ngại nhiều chứ?
Một ngày sau, thiên kiếp tiêu tán.
Ba, Tiên Ma kiếm từ trên bầu trời rơi xuống, thân kiếm chỉ còn lại có một phần ba, toàn bộ ảm đạm không ánh sáng.
- Quả nhiên, không có chủ nhân bảo vệ, không thể độ được!
Hai Thiên Tôn lại trợn mắt nhìn, nhao nhao lắc đầu.
Những người khác ở trong võ viện cũng nhìn thấy, chỉ sợ không phải mỗi cái đều nhận được đây là Thiên Tôn Bảo Khí độ kiếp, nhưng mà cho rằng Tiên Ma kiếm tấn cấp thất bại, tự nhiên không hề quan tâm.
Cái thế giới này chính là như thế, chỉ có người thành công mới có thể danh chấn vạn cổ, mà người thất bại sẽ bị lập tức quét nhập lịch sử.
Tiên Ma kiếm ngã xuống, liền rớt ở bên chân Lăng Hàn, toàn thân ảm đạm, đã mất đi hết thảy linh tính.
- Rõ ràng thất bại!
Mặt mũi Đại Hắc Cẩu tràn đầy thất vọng, nó chờ đợi Tiên Ma kiếm tấn cấp, ngày sau áp chế Thiên Sinh, phóng thích ra thần hồn của Duyên Sinh Thiên Tôn, cái này đã thành chấp niệm của nó, nhưng bây giờ Tiên Ma kiếm tấn cấp thất bại, tự nhiên khiến nó vô cùng thất vọng.
Lăng Hàn xoay người, nhặt Tiên Ma kiếm lên, lắc đầu nói:
- Ta không tin nó sẽ thất bại!
Hắn có tin tưởng như vậy, một là vì thiên kiếp giằng co suốt một ngày, Tiên Ma kiếm xác thực đã vượt qua thiên kiếp, thứ hai, nó sáp nhập vào ý chí võ đạo của hắn, có tín niệm kiên cường của hắn, làm sao có thể thất bại?
Đại Hắc Cẩu đoạt lấy Tiên Ma kiếm, lật qua lật lại nhìn một hồi, lại lắc đầu:
- Hoàn toàn không có hoạt tính rồi.
Nó duỗi chỉ bắn ra, ba, một đoạn thân kiếm liền rơi xuống, lại bị nó giẫm mạnh, lập tức hóa thành bột phấn.
Cái cường độ này... kém Tiên Kim gấp bao nhiêu lần?
Lăng Hàn tiếp nhận kiếm, lấy thần niệm cẩn thận lưu chuyển, quả nhiên, thanh Tiên Kiếm này đã trở nên không khí trầm lặng, không còn phản ứng mảy may, càng không có kết cấu cứng cỏi của Tiên Kim, giãn giãn suy sụp, đừng nói hắn, ngay cả một tiểu nhi ba tuổi, nhẹ nhàng đập một cái, đoán chừng Tiên Ma kiếm cũng sẽ hóa thành bụi bậm.
Thực sự bị thiên kiếp cuồng bổ, triệt để xong đời?
Lăng Hàn không tin, hắn nắm lấy thân kiếm.
Đại Hắc Cẩu thở dài, quay người rời đi, nếu Tiên Ma kiếm không có cách nào tấn thăng thành Chí Tôn Bảo khí, như vậy tất cả việc làm trước kia đều mất đi ý nghĩa, chỉ có chờ bọn hắn có ai đột phá Thiên Tôn trước, như vậy vẫn có thể trấn áp Thiên Sinh, nhưng thời gian này có khả năng kéo dài nhiều năm.