Thấy cảnh này, các Đại Đế yên tâm. Đúng vậy, lão Thần thú vẫn vô cùng cường thế, nhưng mà hắn không có tăng lên so với ngàn năm trước. Vậy thì... Không cần lo lắng. – Lão Hắc, xem ra ngươi đoán sai. Tiểu Thanh Long nói. Đại Hắc Cẩu lắc đầu: – Không thích hợp, tuyệt đối không thích hợp! – Nói thế nào? Hầu ca hỏi. – Lão Thần thú vừa đã hỏi Tiểu Hàn tử ở đâu, còn lộ ra vẻ thất vọng. Đại Hắc Cẩu phân tích. – Cho nên, Cẩu gia không thể không suy đoán, hắn nhiều năm qua đã chuẩn bị vũ khí bí mật có thể chế ước Tiểu Hàn tử. – Nhưng mà, dạng vũ khí này không dùng được mấy lần, cho nên, không có phát hiện Tiểu Hàn tử trước tiên, lão Thần thú mới thất vọng. Tiểu Thanh Long chấn kinh: – Lão Hắc, nhìn không ra, ngươi có thể nói ra dáng như thế. Thế nhưng mà, ngươi từ biểu lộ biến hóa mà đưa ra kết luận như vậy, không cảm thấy có chút không nghiêm túc hay sao? – Đủ rồi, Cẩu gia lần này thật sự nghiêm túc chưa từng có. Đại Hắc Cẩu nói.
– Lão gia hỏa biến mất hơn một ngàn năm, lại cố ý ngăn chặn đường nối, hắn muốn làm gì? – Mà trong chúng ta, chỉ có Tiểu Hàn tử mới có thể uy hiếp tới hắn. – Cho nên, Cẩu gia suy đoán, không, là khẳng định, lão già nhất định đang nghĩ biện pháp hại Tiểu Hàn tử. Thật sự như thế sao? Mọi người không nói gì thêm, phía trước, ba người Đinh Thụ và lão Thần thú chiến đấu vô cùng kịch liệt, chiến lực Đại Đế cấp thứ ba hiển lộ hết, đủ để kiềm chế lão Thần thú. Việc này càng làm các Đại Đế kích thích, bọn họ cùng nhau xông ra ngoài, tuyệt chiêu va chạm và đánh thẳng vào người lão Thần Thú. Có Đại Đế cấp thứ ba làm chủ tướng, lại có hai mươi mấy Đại Đế cấp thứ tư phụ trợ, lần này thật sự có thể chống lại lão Thần thú. Không thua, thật sự không thua. Như vậy, chờ Lăng Hàn xuất quan, lại thêm vào sinh lực mới, khi đó bọn họ có khả năng trấn áp lão Thần thú. Các Đại Đế cũng phấn chấn, đã nhiều năm như vậy, bọn họ cuối cùng đã nhìn thấy hi vọng. Chiến chiến chiến, sĩ khí đại chấn, chiến lực của bọn họ cũng tăng lên mấy phần, thế mà lại hơi chiếm được thượng phong. Đây là việc không thể tưởng tượng nổi, cũng là chuyện trước nay chưa từng có. Lần đầu tiên bọn họ chiến đấu với lão Thần thú mà còn chiếm được thượng phong. Có hi vọng, thật sự có hi vọng.
Nhưng mà, lão Thần thú quá cường đại, cho dù các Đại Đế chiếm thượng phong thì thế nào, muốn thu hoạch được thắng lợi mang tính áp đảo cũng phải chờ thêm mấy ngàn vạn năm. Hơn nữa, chiếm thượng phong thì thế nào Lão Thần thú cũng bất tử. – A, đám người Đinh Thụ có phần không giống tiểu Hàn tử. Đại Hắc Cẩu nói, mấy người Tiểu Thanh Long, Nữ Hoàng không tham chiến, bọn họ đang xem cuộc chiến. – Ừm. Trì Mộng Hàm gật đầu. – Mặc dù sức chiến đấu của bọn họ cường đại, nhưng sức khôi phục còn kém xa phu quân. – Tiểu Hàn tử mở thế giới mới trong cơ thể, có thể dung nạp yếu tố. Tiểu Thanh Long nói, hắn nhìn chằm chằm vào ba người Đinh Thụ, sau khi nhìn một lúc, hắn cau mày nói. – Bọn họ vô cùng có khả năng không có thể làm được một bước này, mà là lợi dụng yếu tố Nguyên thế giới gánh chịu. Việc này hoàn toàn khác biệt. Cách cục Nguyên thế giới quá nhỏ, người mạnh nhất cũng chỉ có cấp bậc Thiên Tôn, đặt ở bên ngoài chẳng khác gì người bình thường. Nhưng Lăng Hàn lại sáng tạo ra một thiên địa mới, trước mắt còn lấy bốn yếu tố làm cơ sở. Đến một bước này cũng có thể thấy được, dù là bá chủ Nguyên thế giới nhưng cũng có sự khác biệt.
Nhưng suy nghĩ một chút cũng cảm thấy bình thường, Lăng Hàn tu hành cực hạn nhiều hơn đám người Đinh Thụ. Trên võ đạo, một chút không đủ cũng có thể ảnh hưởng tới việc có thể thành Thánh, thành Đế hay không, huống chi là độ cao của bọn họ hiện tại. Cho nên, mặc dù đám người Đinh Thụ đã bước vào cấp thứ ba, nhưng chiến lực lại kém xa Lăng Hàn, thậm chí, bọn họ có khả năng cũng không thể tiến thêm một bước. Đây chính là nguyên nhân bọn họ kiên trì đánh một trận, bởi vì bọn họ đã không thể tiến bộ, bởi vì đây là trạng thái mạnh nhất. Oanh! Oanh! Oanh! Kịch chiến tiếp tục, các Đại Đế cũng xông lên, cho rằng trấn áp lão Thần thú gần trong gang tấc. Ba trăm năm, bảy trăm năm, một ngàn năm trăm năm! Chiến đấu kéo dài dằng dặc, các Đại Đế đã hoàn toàn chiếm cứ thượng phong, đè ép lão Thần thú. – Lão Hắc, xem ra ngươi đã đoán sai. Tiểu Thanh Long ủi ủi Đại Hắc Cẩu. Đại Hắc Cẩu lại ngược lại càng thêm nghiêm nghị: – Sai, chuyện này vừa vặn ấn chứng suy nghĩ của Cẩu gia, lão Thần thú cất giấu đại sát khí, nhưng có thể thời gian sử dụng hoặc là số lần không nhiều, cho nên, hắn mới có thể nhẫn nại. Trì Mộng Hàm cau mày, nói: – Chúng ta có nên thông báo cho người khác hay không? – Không!
Đại Hắc Cẩu không chút do dự lắc đầu. – Nếu quả thật như Cẩu gia sở liệu, lão Thần thú tất có nắm chắc đánh giết Tiểu Hàn tử, chúng ta không thể để cho Tiểu Hàn tử mạo hiểm! Tê! Tiểu Thanh Long, Tiểu Hồng Điểu đều rung động, Đại Hắc Cẩu muốn cầm các Đại Đế khác làm mồi nhử, tiêu hao hết đại sát khí của lão Thần thú. Nó quá độc ác hay không? – Cứ làm như thế! Nữ Hoàng cũng mở lời, thần sắc kiên định. Một vạn Đại Đế gộp lại cũng không có trọng yếu bằng nam nhân của nàng, cho nên nàng không hề do dự. Dưới cái nhìn của nàng, Lăng Hàn mới là trọng yếu nhất, cứu vớt thiên hạ thương sinh chỉ là thuận tay mà làm, nếu là phía trước có hố, vậy thì mời các ngươi lấp đầy giúp Lăng Hàn đi. Hổ Nữu đương nhiên cũng như thế, có cái gì trọng yếu bằng Lăng Hàn của Nữu hay sao? – Lại nói, hiện tại có nhắc nhở bọn họ, bọn họ có nghe hay không? Đại Hắc Cẩu chỉ vào các Đại Đế đang kịch chiến. Chiếm thượng phong lần đầu suốt mấy trăm tỷ năm, mỗi một tên Đại Đế đều vô cùng phấn chấn, một lòng chỉ nghĩ tới thắng lợi. Hơn nữa, bọn họ cũng không phải chưa chết, sợ cái gì?
Cũng chỉ có Đại Hắc Cẩu dùng tiện làm mục tiêu, lấy xấu bụng hại người mới có thể tổng kết ra nguyên nhân lão Thần thú ẩn nhẫn, đó là vì muốn dùng vũ khí bí mật chém giết Lăng Hàn. Rốt cuộc… Ai đúng ai sai? Tái chiến ba vạn năm, rốt cục, lão Thần thú nhịn không được. Hắn cường đại cỡ nào, tại sao lại bị ép tới mức này? – Đáng chết! Hắn hét lớn một tiếng, hắn lấy ra hai thanh kiếm tối tăm như mực và tỏa ra khí tức tử vong.