Trong Hàn Thủy hồ, trên băng đảo, lưỡng cường tranh chấp?
Hai người này đều rất trẻ trung, một người trang phục xanh, một người trang phục tím, hai bên rất trẻ tuổi, hơn nữa trên người bọn họ còn có phong thái kinh người.
- Tiền Sâm Lai, ngươi thời điểm Trúc Nhân Cơ đánh không lại ta, thời điểm Trúc Thiên Cơ đánh không lại ta, hiện tại trở lại Phàm cảnh, ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.
Người trẻ tuổi trang phục xanh ngạo mạn nói một câu.
Trong tay hắn cầm một thanh kiếm, nó tỏa ra ánh sáng lung linh, có hung uy lăng lệ ác liệt.
Người trẻ tuổi trang phục tím tên Tiền Sâm Lai hừ một tiếng:
- La Tây, xếp hạng của ta thấp hơn ngươi là bởi vì chiến lực yếu hơn ngươi sao? Ngươi chỉ có vận khí tốt mới có thể xếp hạng cao hơn ta một vị trí.
Thanh niên trang phục xanh La Tây lắc đầu:
- Ngươi mạnh miệng đi, xem ta dạy ngươi làm người như thế nào!
- Sợ ngươi sao!
Tiền Sâm Lai không sợ hãi.
- Nhưng trước đó cần phải đuổi con ruồi đi đã! La Tây nhìn về phía Lăng Hàn, lúc trước hai người không có nhìn Lăng Hàn một lần nhưng cũng không đại biểu bọn họ không phát hiện Lăng Hàn.
Đường Vân Nhi đã tiến vào trong hồ lô, niệm mặc dù lực của nàng vượt xa cùng thế hệ nhưng hiển nhiên không thể so sánh với Lăng Hàn, đã sớm không chịu nổi.
Tiền Sâm Lai nhanh chân đi về phía Lăng Hàn, trong tay cầm chiến đao màu đen, phía trên hiện ra đầy hoa văn, tỏa ra hung uy ngập trời:
- Cút, chúng ta chiến đấu, ngươi không xứng quan sát!
Lăng Hàn chỉ tính đi lên băng đảo khôi phục một chút niệm lực sẽ rời đi, dù sao phía trên cũng không có thủy nguyên tố sinh linh, điều kiện tiên quyết chính là hắn nguyện ý đi.
Ngươi đuổi ta?
Dựa vào cái gì!
- Băng đảo này là nhà của ngươi sao?
Lăng Hàn hỏi.
Tiền Sâm Lai sững sờ, đương nhiên không thể nào, đây là thiên nhiên hình thành nhưng ngươi không biết Tiền Sâm Lai ta là ai chăng, lại dám ngang hàng với ta?
- Cho dù nhà ngươi xây, Hàn Thủy hồ là của nhà người sao?
Lăng Hàn há mồm liền ra.
Tiền Sâm Lai ngạc nhiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Ha ha ha ha!
La Tây cười to, hắn và Tiền Sâm Lai bởi vì vấn đề xếp hạng nên làm oan gia với nhau rất lâu, bây giờ nhìn thấy đối thủ cũ ngây người như thế, hắn cảm thấy rất sảng khoái.
Tiền Sâm Lai tức giận, nói:
- Ngươi nhất định phải ăn chút đau khổ sao?
Hắn nhanh chân ép tới, lưỡi đao kéo lê trên băng đảo, tư, tia lửa xuất hiện.
Trên thực tế, băng đảo cực kỳ kiên cố, hoàn toàn có thể tiếp nhận Tầm Bí cảnh phổ thông chiến đấu phía trên, hiện tại bị hai người đánh tan phần ngọn, thực lực mạnh đến mức dọa người.
Đương nhiên bọn họ dùng tới năng lượng tầng thứ cao, nếu không, chỉ luận man lực, Tầm Bí cảnh còn chưa có tư cách đánh tan phần ngọn của băng sơn.
Lăng Hàn khoanh tay trước ngực, nói:
- Thế nào, muốn đánh nhau phải không?
- Ngươi xứng sao?
Tiền Sâm Lai cười lạnh, hắn chính là thiên tài xếp hạng thứ chín trong thế hệ trẻ An Hoa quận, đánh nhau cùng cấp, người lợi hại hơn hắn chỉ có năm người, thậm chí còn ít hơn.
Loại xếp hạng này, đương nhiên sẽ không nghiêm ngặt dựa vào chiến lực đánh nhau cùng cấp, cho nên hắn tự tin chiến lực chân thật sẽ không xếp thứ chín.
Dù hắn chỉ đứng thứ chín, cũng không phải người trẻ tuổi lạ lẫm trước mặt có thể so sánh, kém hơn quá nhiều.
Lăng Hàn hoạt động tay chân một chút, nhoẻn miệng cười:
- Trong nước buồn bực, ta chơi với ngươi giải buồn.
Tiền Sâm Lai cau mày, gia hỏa này thật sự muốn chết hay sao, lại dám khiêu khích mình như thế.
Đúng, người này căn bản không biết mình là ai, khó trách tự tin như vậy.
Ha ha, cho hắn xem thế nào là thiên tài đỉnh cấp.
- Gục xuống cho ta!
Hắn xuất thủ, tay trái nhô ra, oanh, lực lượng đáng sợ cuồn cuộn trấn áp Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiện tay đánh ra một kích, ầm, hắn hóa giải công kích của Tiền Sâm Lai.
- A?
- Ơ?
Tiền Sâm Lai, La Tây đều sững sờ, việc này nằm ngoài dự kiến của bọn họ.
Cho dù Tiền Sâm Lai không dùng toàn lực, thực lực Lăng Hàn cũng không thể xem thường.
- Nếu ngươi cũng có thực lực Trúc Cơ, ngươi có tư cách đứng trong tốp một trăm.
Tiền Sâm Lai nói:
- Đáng tiếc là, ngươi chỉ là Tầm Bí cảnh nho nhỏ, còn chưa nhảy ra khỏi Tiên môn, nói không chừng sẽ phai mờ biến thành kẻ xoàng xĩnh.
- Hạng xoàng xĩnh cũng có thể đánh bại ngươi!
Lăng Hàn phản kích, hắn lao tới, vung vẩy hai quyền, oanh, oanh, oanh, lực quyền cực kỳ bá đạo.
Tiền Sâm Lai cẩn thận, cũng không cần đao, hắn thu lại và dùng song chưởng phản công Lăng Hàn.
Chê cười, hắn chính là thiên tài hiếm có tại An Hoa quận, nếu đối phó một vô danh tiểu tốt còn cần dùng pháp khí, hắn còn mặt mũi sao?
Giao thủ mấy chiêu, Tiền Sâm Lai cau mày, đối thủ này cường đại vượt qua dự kiến của hắn.
Cũng may, đối thủ giống như không tu niệm lực, cũng không có sử dụng năng lượng tầng thứ cao, mặc dù chiến lực cường đại nhưng lực sát thương chỉ dựa vào man lực, hắn có thể hóa giải dễ dàng.
Đây là tự nhiên, Lăng Hàn sử dụng gần hết niệm lực mới trồi lên mặt nước, mặc dù hắn còn có thể sử dụng một lúc, đối phương không chỉ có một người, đương nhiên hắn phải lưu chút át chủ bài.
Thép tốt phải dùng trên lưỡi đao, nếu hắn vận dụng niệm lực, như vậy khẳng định sẽ câu thông năng lượng hủy diệt, trực tiếp đánh chết hai người này.
Cho dù như thế, Lăng Hàn mở nhãn thuật ra quan sát, tuỳ tiện nhìn phá sơ hở của Tiền Sâm Lai, cũng nhanh chóng chiếm thế thượng phong.
Tiền Sâm Lai không cảm thấy bối rối, hắn cười ha ha:
- Tiểu tử, ta không biết vì cái gì lực lượng ngươi lớn như thế nhưng ngươi không tu niệm lực, chiến lực đã yếu đi một nửa!
- Ngươi xem một chút, Tầm Bí cảnh có thể mạnh đến mức nào?
Hắn quát một tiếng, song chưởng biến thành màu bạc.
Hiển nhiên nó là năng lượng kim loại, hơn nữa vô cùng khả năng cấp độ còn nồng đậm hơn Lăng Hàn dẫn động năng lượng kim loại, phương thức bài bố cũng có chỗ khác biệt, từ đó mới có màu bạc.
Oanh, hắn vung chưởng, hào quang màu bạc tỏa ra chói mắt.
Lăng Hàn dùng nhục quyền nghênh đón, ầm, hai người đấu một kích, tất cả đều lui về phía sau vài bước.
Trên nắm tay của Lăng Hàn xuất hiện vết máu, lực phá hoại năng lượng tầng thứ cao quá lớn, hơn nữa Tiền Sâm Lai nắm giữ linh đồ phi thường bất phàm, uy lực càng lớn, cũng may mắn chính là, Lăng Hàn rèn luyện xương cốt quá cứng rắn, cũng chỉ tróc da mà thôi.
Lại nhìn Tiền Sâm Lai, hắn không khá hơn chút nào, xương bàn tay đã nứt ra.
Vì cái gì?
Lăng Hàn dùng tần suất công kích, cũng không thể cho ngươi dùng năng lượng tầng thứ cao, ta vẫn duy trì chiến lực ban đầu à?
- Đúng là xem thường ngươi.
Tiền Sâm Lai nói, một kích vừa rồi hắn đã dùng toàn lực ứng phó, hắn chỉ có thể ngang tay với Lăng Hàn, thực lực của đối thủ xem như bất phàm.
Chí ít trong cấp bậc Tầm Bí cảnh, đối phương đã có được tư cách chống lại mình.
La Tây cũng thu nụ cười của mình, hắn cũng cảm nhận được áp lực.
Nếu Lăng Hàn vẫn bảo trì tiêu chuẩn như vậy khi vượt qua Tiên môn, như vậy người này tất nhiên sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh cường đại của bọn họ.
Mấu chốt chính là, đối phương vẫn chưa câu thông năng lượng tầng thứ cao đã lợi hại như vậy, nếu hắn học xong cách điều động niệm lực sẽ như thế nào?
Hai người này đều rất trẻ trung, một người trang phục xanh, một người trang phục tím, hai bên rất trẻ tuổi, hơn nữa trên người bọn họ còn có phong thái kinh người.
- Tiền Sâm Lai, ngươi thời điểm Trúc Nhân Cơ đánh không lại ta, thời điểm Trúc Thiên Cơ đánh không lại ta, hiện tại trở lại Phàm cảnh, ngươi vẫn không phải đối thủ của ta.
Người trẻ tuổi trang phục xanh ngạo mạn nói một câu.
Trong tay hắn cầm một thanh kiếm, nó tỏa ra ánh sáng lung linh, có hung uy lăng lệ ác liệt.
Người trẻ tuổi trang phục tím tên Tiền Sâm Lai hừ một tiếng:
- La Tây, xếp hạng của ta thấp hơn ngươi là bởi vì chiến lực yếu hơn ngươi sao? Ngươi chỉ có vận khí tốt mới có thể xếp hạng cao hơn ta một vị trí.
Thanh niên trang phục xanh La Tây lắc đầu:
- Ngươi mạnh miệng đi, xem ta dạy ngươi làm người như thế nào!
- Sợ ngươi sao!
Tiền Sâm Lai không sợ hãi.
- Nhưng trước đó cần phải đuổi con ruồi đi đã! La Tây nhìn về phía Lăng Hàn, lúc trước hai người không có nhìn Lăng Hàn một lần nhưng cũng không đại biểu bọn họ không phát hiện Lăng Hàn.
Đường Vân Nhi đã tiến vào trong hồ lô, niệm mặc dù lực của nàng vượt xa cùng thế hệ nhưng hiển nhiên không thể so sánh với Lăng Hàn, đã sớm không chịu nổi.
Tiền Sâm Lai nhanh chân đi về phía Lăng Hàn, trong tay cầm chiến đao màu đen, phía trên hiện ra đầy hoa văn, tỏa ra hung uy ngập trời:
- Cút, chúng ta chiến đấu, ngươi không xứng quan sát!
Lăng Hàn chỉ tính đi lên băng đảo khôi phục một chút niệm lực sẽ rời đi, dù sao phía trên cũng không có thủy nguyên tố sinh linh, điều kiện tiên quyết chính là hắn nguyện ý đi.
Ngươi đuổi ta?
Dựa vào cái gì!
- Băng đảo này là nhà của ngươi sao?
Lăng Hàn hỏi.
Tiền Sâm Lai sững sờ, đương nhiên không thể nào, đây là thiên nhiên hình thành nhưng ngươi không biết Tiền Sâm Lai ta là ai chăng, lại dám ngang hàng với ta?
- Cho dù nhà ngươi xây, Hàn Thủy hồ là của nhà người sao?
Lăng Hàn há mồm liền ra.
Tiền Sâm Lai ngạc nhiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Ha ha ha ha!
La Tây cười to, hắn và Tiền Sâm Lai bởi vì vấn đề xếp hạng nên làm oan gia với nhau rất lâu, bây giờ nhìn thấy đối thủ cũ ngây người như thế, hắn cảm thấy rất sảng khoái.
Tiền Sâm Lai tức giận, nói:
- Ngươi nhất định phải ăn chút đau khổ sao?
Hắn nhanh chân ép tới, lưỡi đao kéo lê trên băng đảo, tư, tia lửa xuất hiện.
Trên thực tế, băng đảo cực kỳ kiên cố, hoàn toàn có thể tiếp nhận Tầm Bí cảnh phổ thông chiến đấu phía trên, hiện tại bị hai người đánh tan phần ngọn, thực lực mạnh đến mức dọa người.
Đương nhiên bọn họ dùng tới năng lượng tầng thứ cao, nếu không, chỉ luận man lực, Tầm Bí cảnh còn chưa có tư cách đánh tan phần ngọn của băng sơn.
Lăng Hàn khoanh tay trước ngực, nói:
- Thế nào, muốn đánh nhau phải không?
- Ngươi xứng sao?
Tiền Sâm Lai cười lạnh, hắn chính là thiên tài xếp hạng thứ chín trong thế hệ trẻ An Hoa quận, đánh nhau cùng cấp, người lợi hại hơn hắn chỉ có năm người, thậm chí còn ít hơn.
Loại xếp hạng này, đương nhiên sẽ không nghiêm ngặt dựa vào chiến lực đánh nhau cùng cấp, cho nên hắn tự tin chiến lực chân thật sẽ không xếp thứ chín.
Dù hắn chỉ đứng thứ chín, cũng không phải người trẻ tuổi lạ lẫm trước mặt có thể so sánh, kém hơn quá nhiều.
Lăng Hàn hoạt động tay chân một chút, nhoẻn miệng cười:
- Trong nước buồn bực, ta chơi với ngươi giải buồn.
Tiền Sâm Lai cau mày, gia hỏa này thật sự muốn chết hay sao, lại dám khiêu khích mình như thế.
Đúng, người này căn bản không biết mình là ai, khó trách tự tin như vậy.
Ha ha, cho hắn xem thế nào là thiên tài đỉnh cấp.
- Gục xuống cho ta!
Hắn xuất thủ, tay trái nhô ra, oanh, lực lượng đáng sợ cuồn cuộn trấn áp Lăng Hàn.
Lăng Hàn tiện tay đánh ra một kích, ầm, hắn hóa giải công kích của Tiền Sâm Lai.
- A?
- Ơ?
Tiền Sâm Lai, La Tây đều sững sờ, việc này nằm ngoài dự kiến của bọn họ.
Cho dù Tiền Sâm Lai không dùng toàn lực, thực lực Lăng Hàn cũng không thể xem thường.
- Nếu ngươi cũng có thực lực Trúc Cơ, ngươi có tư cách đứng trong tốp một trăm.
Tiền Sâm Lai nói:
- Đáng tiếc là, ngươi chỉ là Tầm Bí cảnh nho nhỏ, còn chưa nhảy ra khỏi Tiên môn, nói không chừng sẽ phai mờ biến thành kẻ xoàng xĩnh.
- Hạng xoàng xĩnh cũng có thể đánh bại ngươi!
Lăng Hàn phản kích, hắn lao tới, vung vẩy hai quyền, oanh, oanh, oanh, lực quyền cực kỳ bá đạo.
Tiền Sâm Lai cẩn thận, cũng không cần đao, hắn thu lại và dùng song chưởng phản công Lăng Hàn.
Chê cười, hắn chính là thiên tài hiếm có tại An Hoa quận, nếu đối phó một vô danh tiểu tốt còn cần dùng pháp khí, hắn còn mặt mũi sao?
Giao thủ mấy chiêu, Tiền Sâm Lai cau mày, đối thủ này cường đại vượt qua dự kiến của hắn.
Cũng may, đối thủ giống như không tu niệm lực, cũng không có sử dụng năng lượng tầng thứ cao, mặc dù chiến lực cường đại nhưng lực sát thương chỉ dựa vào man lực, hắn có thể hóa giải dễ dàng.
Đây là tự nhiên, Lăng Hàn sử dụng gần hết niệm lực mới trồi lên mặt nước, mặc dù hắn còn có thể sử dụng một lúc, đối phương không chỉ có một người, đương nhiên hắn phải lưu chút át chủ bài.
Thép tốt phải dùng trên lưỡi đao, nếu hắn vận dụng niệm lực, như vậy khẳng định sẽ câu thông năng lượng hủy diệt, trực tiếp đánh chết hai người này.
Cho dù như thế, Lăng Hàn mở nhãn thuật ra quan sát, tuỳ tiện nhìn phá sơ hở của Tiền Sâm Lai, cũng nhanh chóng chiếm thế thượng phong.
Tiền Sâm Lai không cảm thấy bối rối, hắn cười ha ha:
- Tiểu tử, ta không biết vì cái gì lực lượng ngươi lớn như thế nhưng ngươi không tu niệm lực, chiến lực đã yếu đi một nửa!
- Ngươi xem một chút, Tầm Bí cảnh có thể mạnh đến mức nào?
Hắn quát một tiếng, song chưởng biến thành màu bạc.
Hiển nhiên nó là năng lượng kim loại, hơn nữa vô cùng khả năng cấp độ còn nồng đậm hơn Lăng Hàn dẫn động năng lượng kim loại, phương thức bài bố cũng có chỗ khác biệt, từ đó mới có màu bạc.
Oanh, hắn vung chưởng, hào quang màu bạc tỏa ra chói mắt.
Lăng Hàn dùng nhục quyền nghênh đón, ầm, hai người đấu một kích, tất cả đều lui về phía sau vài bước.
Trên nắm tay của Lăng Hàn xuất hiện vết máu, lực phá hoại năng lượng tầng thứ cao quá lớn, hơn nữa Tiền Sâm Lai nắm giữ linh đồ phi thường bất phàm, uy lực càng lớn, cũng may mắn chính là, Lăng Hàn rèn luyện xương cốt quá cứng rắn, cũng chỉ tróc da mà thôi.
Lại nhìn Tiền Sâm Lai, hắn không khá hơn chút nào, xương bàn tay đã nứt ra.
Vì cái gì?
Lăng Hàn dùng tần suất công kích, cũng không thể cho ngươi dùng năng lượng tầng thứ cao, ta vẫn duy trì chiến lực ban đầu à?
- Đúng là xem thường ngươi.
Tiền Sâm Lai nói, một kích vừa rồi hắn đã dùng toàn lực ứng phó, hắn chỉ có thể ngang tay với Lăng Hàn, thực lực của đối thủ xem như bất phàm.
Chí ít trong cấp bậc Tầm Bí cảnh, đối phương đã có được tư cách chống lại mình.
La Tây cũng thu nụ cười của mình, hắn cũng cảm nhận được áp lực.
Nếu Lăng Hàn vẫn bảo trì tiêu chuẩn như vậy khi vượt qua Tiên môn, như vậy người này tất nhiên sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh cường đại của bọn họ.
Mấu chốt chính là, đối phương vẫn chưa câu thông năng lượng tầng thứ cao đã lợi hại như vậy, nếu hắn học xong cách điều động niệm lực sẽ như thế nào?