Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thất hoàng tử?

Ngay từ đầu Lăng Hàn còn tưởng rằng Thất hoàng tử là người hùng tài đại lược nhưng sau khi hiểu biết sâu hơn, hắn mới ý thức được Thất hoàng tử là kẻ tư lợi, thậm chí, vì muốn niệm lực của mình đại thành, hắn còn phát động thú triều giết một tòa thành.

Trong đó có nhân tố mấu chốt là Bích Tiêu Công chúa, bọn họ triệt để phản bội nhưng Thất hoàng tử chạy tới nơi này làm gì?

- Mời.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, hắn vẫn quyết định gặp vị hoàng tử này.

Chỉ chốc lát, hạ nhân dẫn Thất hoàng tử qua đây.

Đã lâu không gặp, tu vi Thất hoàng tử lại có bước tiến dài, lúc giơ tay nhấc chân có uy thế vô cùng cường đại, hắn cũng có một ít giống với Trần Phong Viêm.

Lăng Hàn cười ha ha, chắp tay nói:

- Điện hạ.

Thất hoàng tử gật đầu:

- Lăng khanh miễn lễ.

Ah, giá đỡ rất lớn.

Lăng Hàn không có tâm tình lãng phí thời gian, trực tiếp hỏi:

- Không biết điện hạ đêm khuya tới chơi, có gì chỉ giáo?

Thất hoàng tử cười nhạt:

- Bản vương tới làm giao dịch với ngươi.

- Há, cái gì giao dịch?

- Ngươi bằng lòng ba điều kiện của bản vương, bản vương cũng không tính toán ân oán với ngươi.

Thất hoàng tử nói chuyện rất cao ngạo, cũng sinh ra tự tin mãnh liệt.

Lăng Hàn kinh ngạc, Thất hoàng tử lấy đâu ra lòng tin như vậy, còn bảo hắn đáp ứng ba điều kiện.

- Đầu tiên, ngươi phải vĩnh viễn quên chuyện Hùng Cứ thành.

Thất hoàng tử không chờ Lăng Hàn bằng lòng hay không, hắn trực tiếp lên tiếng, tự tin tới mức cho rằng Lăng Hàn sẽ không cự tuyệt:

- Thứ hai, ta muốn ngươi từ bỏ chức vụ phủ chủ Ngoại Vụ phủ, vĩnh viễn không tiếp xúc hay phát sinh bất cứ chuyện gì với Bích Tiêu công chúa.

Hắn dừng một lúc, hắn nói:

- Thứ ba, giao Thiên Văn ngọc ra đây!

Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Lăng Hàn bật cười:

- Điện hạ dựa vào cái gì cho rằng ta sẽ đáp ứng?

Thất hoàng tử không nói, hắn hơi động thân một cái, Tầm Bí Cảnh, hơn nữa còn là Tầm Bí Cảnh đỉnh phong, ngoài ra, hắn còn dùng niệm lực hóa thành đao phong chém về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn sử dụng niệm lực ngăn cản, hai đạo niệm lực va chạm với nhau, cũng khó phân cao thấp.

Thất hoàng tử hơi khiếp sợ, hắn cho rằng mình đột phá Tầm Bí Cảnh thì niệm lực sẽ đè ép Lăng Hàn mới phải, không nghĩ tới niệm lực Lăng Hàn lại mạnh như vậy, hoàn toàn không kém gì mình.

Phải biết rằng, Lăng Hàn chỉ có tu vi Minh Văn cảnh.

Thật bất khả tư nghị, chiến lực Lăng Hàn kinh khủng như thế, dựa vào cái gì lại có tinh thần lực yêu nghiệt như vậy?

Hắn lúc này mới lên tiếng, nói:

- Bằng việc bản vương chẳng bao lâu nữa sẽ tiến vào Tiên đồ, đến lúc đó giết ngươi như giết gà.

- Ha ha, điện hạ không nên làm ta sợ, ta nhát gan.

Lăng Hàn cố ý nói như vậy, xem ra Thất hoàng tử đã mất đi kiên nhẫn, không ngờ lại dùng thủ đoạn uy hiếp cấp thấp như vậy.

Suy nghĩ một chút cũng đúng, tuy Thất hoàng tử địa vị cao quý, là con nối dõi của Trần Phong Viêm nhưng trong tay không nắm giữ thực quyền gì, nhiều lắm chỉ dựa vào một ít tài lực nuôi dưỡng tư binh nhưng nếu là tư binh, đương nhiên không thể công nhiên lấy ra dùng.

Cho nên, các hoàng tử có thực lực mạnh hơn đã chuẩn bị thế lực rất lớn, có lẽ thực quyền không lớn bằng bốn đại nguyên soái và nghị sự trưởng.

Thất hoàng tử không cần uy hiếp như vậy, hắn muốn vị trí phủ chủ Ngoại Vụ phủ?

Lăng Hàn cười ha ha, nói:

- Ha ha, ta đúng là muốn lịnh giáo thực lực của điện hạ.

- Lăng Hàn, không được sai lầm!

Thất hoàng tử lạnh lùng uy hiếp.

Đây là lần cuối cùng hắn đàm luận với Lăng Hàn, nếu không thành, như vậy hắn không còn bất cứ hi vọng xa vời nào nữa, hắn phải đột phá Tiên đồ nhưng sau thừa dịp Lăng Hàn rời khỏi đế đô mới có thể làm thịt hắn.

Xuất thủ ở đế đô?

Hắn không dám, phụ thân hắn là Hóa Linh chân quân, thần niệm mạnh cỡ nào?

Chính bởi vì hiện tại đã biết Trần Phong Viêm chính là cường giả Hóa Linh cảnh, cho nên tâm tình các hoàng tử nổ tung, mẹ kiếp, ta cũng là nhị thế tổ trâu bò hay sao?

Rất nhiều hoàng tử đã đi ra khỏi đế đô đánh cướp các tông môn, đối phương cũng không dám đắc tội, chỉ có thể bị bóc lột, chuyện này làm rất nhiều thế lực bất mãn, cũng kháng nghị lên Ngoại Vụ phủ.

Lăng Hàn ung dung nhìn Thất hoàng tử, thầm nghĩ mình nên trừng trị tên hoàng tử này, nếu Thất hoàng tử nhảy ra đầu tiên, hắn cũng nên khai đao.

- Điện hạ, bảy ngày trước, ngươi đi qua Giang Minh tông đúng không?

Lăng Hàn lật một hồ sơ vụ án, đột nhiên hỏi.

Thất hoàng tử sững sờ, tại sao Lăng Hàn hỏi việc này?

Hắn cười lạnh nói:

- Bản vương đi đâu thì đi, cần phải báo cho ngươi biết hay sao?

Lăng Hàn mỉm cười:

- Nếu như điện hạ đi thanh lâu sòng bạc gì đó, ta sẽ không hỏi nhiều làm gì. Nhưng, điện hạ đi Giang Minh tông, việc này có liên quan đến ta.

- Hừ, bổn hoàng lười lãng phí thời gian với ngươi.

Thất hoàng tử phất tay áo bỏ đi, nếu không thể đồng ý, tự nhiên tan rã trong không vui.

Lăng Hàn lách người ngăn cản Thất hoàng tử rời đi, nói:

- Bệ hạ có lệnh, giao thế lực tông môn cho Ngoại Vụ phủ xử lý, điện hạ lại chạy đi Giang Minh tông đánh cướp, ha hả, như vậy đã phá hư đại sự, cũng làm người ta cho rằng Huyền Bắc Quốc nghèo đến mức không nuôi nổi hoàng tử!

- Lăng Hàn!

Thất hoàng tử giận dữ, ngươi cho rằng ta là ăn mày hay vô lại? Hắn điềm nhiên nói:

- Bản vương chính là hoàng tử, ngươi thật to gan, chẳng những chỉ trích bản vương, còn dám ngăn cản bản vương?

Lăng Hàn không dây dưa vấn đề này, thản nhiên nói:

- Nếu bệ hạ đã giao nhiệm vụ cho ta, đương nhiên ta sẽ làm hết phận sự của mình. Ngươi là hoàng tử thì như thế nào, trước mặt quốc pháp cũng không khác gì thứ dân!

- Ha ha, bản vương muốn xem một chút, ngươi dám thế nào!

Thất hoàng tử đi nhanh về phía trước.

Lăng Hàn xuất thủ, hắn bắt lấy Thất hoàng tử.

- Lớn mật!

Thất hoàng tử hừ một tiếng, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Thình thịch, hai người va chạm nhau, Thất hoàng tử khiếp sợ, hắn lảo đảo lui về phía sau.

Hắn ngạc nhiên đến cực điểm, Lăng Hàn chỉ là Minh Văn cảnh nho nhỏ, hắn có tinh thần lực không yếu hơn mình, ngay cả bí lực cũng như vậy?

Lăng Hàn là Minh Văn cảnh hay sao?

- Ha hả, điện hạ tự mình biết sai rồi, chủ động đầu thú, ta rất thưởng thức.

Lăng Hàn cười nói, hắn tiếp tục xuất thủ, hắn hiện tại có thể quét ngang tất cả Tầm Bí Cảnh, trừ niệm lực ra, thực lực Thất hoàng tử rất phổ thông, hắn làm sao là đối thủ của mình?

Thất hoàng tử vội vã lui về phía sau, sắc mặt tái xanh.

Hắn hiểu ý của Lăng Hàn, đối phương muốn vu oan giá hoạ cho hắn, hắn tới đây uy hiếp Lăng Hàn, kết quả lại biến thành hắn đầu thú?

Cút!

Hắn thúc lục niệm lực, một đạo phong nhận chém về phía Lăng Hàn.

Niệm lực vô hình, chỉ có thể sử dụng niệm lực phát hiện.

Tốc độ quá nhanh, trực tiếp chém vào trong thức hải Lăng Hàn nhưng niệm lực Lăng Hàn đã mạnh tới mức đáng sợ, hắn hơi thúc dục niệm lực đã có thể đánh tan phong nhận, cũng không bị tổn thương.

Thất hoàng tử rống to, hắn thúc dục niệm lực nâng cái bàn, bình hoa bay lên, sử dụng đồ vật tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn không sao cả, không có bảo vật như Thiên Văn ngọc, niệm lực dưới Tiên đồ không đáng sợ, nhất là bản thân mình cũng tu hành niệm lực cực mạnh, nếu đối phương muốn sử dụng niệm lực trực tiếp chém chết thần hồn của hắn, đây là việc không có khả năng.

Bành bành bành, Lăng Hàn sử dụng niệm lực ngăn cản.

Hưu, lúc này có một tia hàn quang bắn tới.

Thất hoàng tử đã sử dụng đòn sát thủ của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK