- Vô cùng kinh người!
- Bảo Lâm Các đánh ra lá vương bài này, xem ra là muốn nghiền ép Hàn Lâm Các!
- Còn phải nói, cũng đã đến nước này, nhất định thừa thắng truy kích, nhất cử bắt lại Hàn Lâm Các.
- Nhưng sao ta luôn có cảm giác, lần này Bảo Lâm Các sẽ bại a!
- Ta cũng vậy! Người trẻ tuổi kia sâu không lường được, có lẽ sẽ sáng lập kỳ tích!
Người xung quanh nghị luận ầm ỉ, tràng diện cũng không có khuynh hướng Hà Cảnh Vân.
- Bái kiến Hà đại sư!
Đan Sư của Bảo Lâm Các đều hành lễ với Hà Cảnh Vân, ở thế giới này, thực lực mới là vương đạo.
Hà Cảnh Vân hơi giơ tay lên nói:
- Miễn!
Hắn nhìn về phía Lăng Hàn nói.
- Các hạ mới vừa gia nhập Hàn Lâm Các, cần gì nhảy vào vũng nước đục này?
- Ha ha.
Lăng Hàn chẳng qua là cười cười, loại lời không có ý nghĩa này không cần lãng phí nước bọt.
Hơn nữa, ai có thể biết, Khang Tu Nguyên cùng Vân Vĩnh Vọng là đồ đệ của hắn, lấy tính tình bao che khuyết điểm của hắn, ngươi lấn đồ đệ của ta còn muốn ta qua một bên chơi?
Đùa gì thế!
Trong ánh mắt của Hà Cảnh Vân không khỏi lộ ra hung quang, hắn đúng là thiên tài, hơn nữa còn là siêu cấp thiên tài, vì vậy, hắn hết sức tự phụ, thậm chí có lòng ghen tỵ rất mạnh.
Bây giờ xuất hiện một Đan Sư trẻ tuổi hơn hắn, nhưng thực lực lại có thể không kém gì hắn, tự nhiên để cho hắn không vui cùng bất mãn.
Hắn nói:
- Ta với ngươi tỷ thí một trận, bất quá, ai thua, thì bò ra con đường này!
Bò ra con đường này!
Tất cả mọi người biến sắc, cái đánh cuộc này cũng quá lớn đi.
Đừng nhìn Bảo Lâm Các lấn đến trên đầu Hàn Lâm Các, nhưng chỉ là lấn chuyện không lấn người, chẳng qua là ăn cạnh trên phương diện làm tranh mà thôi. thực lực ngươi không bằng người, vậy cũng không có gì đáng nói.
Nhưng tiền đặt cuộc của Hà Cảnh Vân như vậy, đó là nhục nhã người a!
Thật muốn bò ra con đường này, sau này Lăng Hàn còn có thể ở chỗ này lăn lộn sao? Khẳng định ê mặt rời đi, cả đời không dám tới nữa.
Ánh mắt của Lăng Hàn cũng rét lạnh, cạnh tranh trên phương diện làm ăn hắn có thể cười một tiếng bỏ qua, nhưng bây giờ Hà Cảnh Vân hiển nhiên là nhằm vào hắn.
Hừ, ngươi thật là tự mình tìm chết a!
So luyện đan với Đan Đạo Đế Vương, ngươi xác định?
- Được!
Lăng Hàn đáp ứng một tiếng, đây là ngươi tự tìm.
- Chúng ta so, là luyện chế thần đan cấp sáu! Hà Cảnh Vân cường điệu nói, nhìn đối phương khí huyết cực vượng, đoán chừng không tới một ngàn tuổi, vậy đối phương chống đỡ chết cũng là ở Đan Sư cấp sáu một ngàn năm.
Chỉ một ngàn năm mà thôi, có thể luyện qua mấy lò Thần đan cấp sáu, có thể hiểu rõ bao nhiêu đan phương cấp sáu?
Nhưng hắn vạn vạn lần không thể nào nghĩ đến, Lăng Hàn chẳng những là Đan Đạo Đế Vương, còn có một Luân Hồi Thụ, dưới tàng cây tìm hiểu một ngày chính là một năm!
Lăng Hàn cười cười nói:
- Được! Nhìn ở phân lượng ngươi là tiểu bối, ta chọn lựa trước, ta luyện chế Lôi Bạo Đan.
Trên thực tế, hắn cũng chỉ biết một loại Thần đan cấp sáu như vậy, bất kể là trước hay sau, hắn cũng chỉ luyện cái này. Nếu như thế, sao không trang bức một lần?
Quả nhiên, hắn vừa trang bức, người xung quanh đều động dung.
Trước đã nói, trước hay sau, đó là có khác biệt rất lớn, người chọn sau có thể nắm giữ quyền chủ động, sự lựa chọn lớn hơn.
- Lôi Bạo Đan!
Hà Cảnh Vân cũng hơi động dung, cái này ở Thần đan cấp sáu cũng thuộc về loại đặc biệt khó luyện chế, hơn nữa còn là cổ phương, hiện tại cũng không có nhiều người nắm giữ.
Bất quá, hắn vừa vặn là một trong những người nắm giữ.
- Ha ha, vậy ta cũng chọn Lôi Bạo Đan!
Hà Cảnh Vân tràn đầy tự tin nói.
Trong lòng hắn cười lạnh, đối phương khẳng định không biết, hắn ở Lôi Bạo Đan tốn tinh lực rất lớn, bởi vì loại đan dược này rất ít người luyện, nhưng hiệu quả lại vô cùng lớn, có thể để cho chiến lực của Nhật Nguyệt Cảnh trung cực vị tăng vọt hai tinh, giá trị cao vô cùng.
Vì vậy, hắn cách một đoạn thời gian sẽ luyện chế một lò, chẳng những có thể giữ vững trăm phần trăm tỷ số thành đan, hơn nữa phẩm chất cũng có tăng lên rất lớn.
Chọn Lôi Bạo Đan so với hắn?
Tự tìm khó chịu!
- Vậy chuẩn bị tài liệu một chút, chuẩn bị xong liền bắt đầu đi!
Hồ Đan Sư nói.
Song phương đều chuẩn bị tài liệu, bất quá, bên Hàn Lâm Các lập tức lộ ra vẻ khó khăn, bởi vì bọn họ căn bản không có Đan Sư cấp sáu, tự nhiên sẽ không chuẩn bị tài liệu cấp sáu.
Lăng Hàn cười cười, từ trong Hắc Tháp lấy tài liệu nhất ra, để cho Vân Vĩnh Vọng cùng Khang Tu Nguyên vừa cảm động lại vừa không hiểu.
Tại sao Lăng Hàn muốn giúp Hàn Lâm Các như vậy?
Nhưng vào giờ phút này, mặc cho trong lòng bọn hắn không hiểu thế nào, cũng không thể đẩy cường viện duy nhất ra cửa.
Khi song phương đều chuẩn bị xong tài liệu, liền tiến hành tỷ thí.
Lăng Hàn tiện tay làm, Lôi Bạo Đan này hắn luyện qua mấy lò, hơn nữa mỗi lần luyện chế sẽ ở dưới Luân Hồi Thụ tổng kết kinh nghiệm, cải tiến chưa đủ chỗ.
Đan Đạo Đế Vương cộng thêm Luân Hồi Thụ nghịch thiên, mỗi một lần hắn trầm tư cũng sẽ để cho kinh nghiệm luyện chế Lôi Bạo Đan tiến nhanh.
Bây giờ, hắn thuận tay mà làm, vô cùng dễ dàng.
Nhìn lại Hà Cảnh Vân, có thể nói cực kỳ cẩn thận, căn bản không dám phân tâm, trên trán có mồ hôi cuồn cuộn rơi xuống, lộ ra vô cùng khẩn trương.
Một đôi so như vậy, ưu khuyết đã rất rõ ràng.
- Trừ khi Lăng Hàn kia đang hư trương thanh thế, nếu không nhìn hắn thong dong như vậy, trận này là thắng chắc.
- Ha ha, Hà Cảnh Vân không phải nói người nào thua thì bò ra con đường này sao?
- Ta đã bắt đầu mong đợi!
- Nha, một vị Đan Sư cấp sáu so tài, đây cũng không phải mỗi ngày đều có thể thấy.
Mọi người không nhịn được xì xào bàn tán, cho là Lăng Hàn thắng cao hơn. Chẳng qua là luyện chế đan dược cấp sáu cũng cần nửa tháng, dù Lăng Hàn nhìn như chiếm hết thượng phong, nhưng chân chính phân ra thắng bại lại ở nửa tháng sau.
Vì vậy, rất nhiều người không chờ được, tự nhiên sẽ trở về ăn cơm, ngủ, hoàn toàn có thể ở nửa tháng sau trở lại nhìn kết quả.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, nửa tháng thời gian đã hết.