Trong đội ngũ xuất hiện một vị Thánh Nhân, nội tâm của mọi người ổn định lại.
Hiện tại thiên hạ không Đế, mà Lưu Ly Thánh Nhân lại nắm giữ Đế binh, cho nên cho dù gặp được nguy hiểm gì, Lưu Ly Thánh Nhân đều có thể hóa giải.
Nói ra, Lưu Ly Thánh Nhân cũng không may, tuy tốc độ của hắn nhanh hơn, hắn lại mất phương hướng trên biển, thật ra hắn vừa mới tới nơi này, dù sao Thánh Nhân chính là Thánh Nhân, hắn còn nhanh hơn so với người khác.
Hơn nữa, hắn còn là người tới đây đầu tiên nhanh hơn hai Thánh Nhân còn lại, có thể thấy được Thánh Nhân cũng không có tác dụng khi ở đây.
Càng xâm nhập vào trong hòn đảo, sương mù càng đậm, một ngày, bọn họ không nhìn thấy năm ngón tay.
Lưu Ly Thánh Nhân vận dụng Đế binh, Huyền Băng phiên lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, nó dễ dàng xé nát sương mù, phạm vi ngàn dặm trong sáng.
Đế binh chính là Đế binh, còn chưa thức tỉnh đã có thần uy như thế, nếu thức tỉnh toàn diện, chẳng phải nó có thể dẹp yên biển máu?
Nhìn thấy uy thế của Đế binh, mọi người cũng có thêm dũng khí.
Cho dù là Tổ Vương sống lại, Đế binh cũng có thể chống đỡ mấy chiêu.
Trong thức hải Lăng Hàn, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp chấn động nhẹ nhàng.
Lại nữa, gia hỏa này bị khiêu khích nên muốn nhảy ra tranh phong.
- Ồ?
Lưu Ly Thánh Nhân lộ vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì hắn cảm giác được Đế binh xao động giống như bị khiêu khích, lại có dấu hiệu tự chủ tỉnh lại.
Nhưng vấn đề là, nơi này không có Đế binh khác.
Chẳng lẽ vì bố trí nơi đây, Tổ Vương còn lưu Đế binh lại, bởi vì Đế binh xuất hiện tại đây nên Đế binh bị đánh thức, từ đó muốn chủ động khiêu chiến?
Có vị Tổ Vương nào không phải người quét ngang thiên hạ, bá chủ một thời đại? Cho nên, Tổ Vương tâm cao khí ngạo, bọn họ luyện chế Đế binh đương nhiên cũng không sợ bất kỳ khiêu chiến nào.
- Cẩn thận, nơi này có khả năng có Đế binh tọa trấn!
Lão Thánh Nhân nói ra.
Nghe hắn nói như vậy, tất cả mọi người sợ hãi.
Nếu Đế binh đại chiến, cho dù là Thánh Nhân cũng chỉ có thể quay đầu chạy trốn, thậm chí chạy trốn chậm sẽ chết.
Trong khoảng thời gian ngắn, vài tên Tôn Giả suýt nữa muốn lui lại, nơi này quá nguy hiểm.
Chỉ có Lăng Hàn biết rõ chân tướng, sắc mặt hắn biến thành cổ quái.
Nếu cho mọi người biết rõ, nguyên nhân làm Thánh Nhân như lâm đại địch là hắn, hoặc nói cho đúng là Hỗn Độn Cực Lôi Tháp trong thức hải của hắn, hắn có bị các Tôn Giả thẹn quá hóa giận đánh chết hay không?
Ân, rất có khả năng.
Cho nên, hắn kiên quyết không thể nói.
Lăng Hàn còn có chút đắc ý, có thể làm cho một đám Tôn Giả sinh lòng sợ hãi, hắn là Sinh Đan cảnh độc nhất vô nhị trong lịch sử.
Mọi người không dám phân tâm, nơi này có khả năng có một kiện Đế binh khác, một khi phát uy, Thánh Nhân sẽ bị đánh chết, nguy hiểm cao độ, bọn họ không thể không cẩn thận.
Huyền Băng phiên chấn động nhẹ nhàng, sương mù phía trước tách ra.
Bốn phía có nhiều cột đá đâm lên trời, càng làm cho người ta sợ hãi là, mỗi một cột đá đâm xuyên một thi thể, có vết máu từ thi thể chảy được một phần ba cột đá đã hao hết.
Những thi thể này đều là Tôn Giả.
Trên biển đều là Thánh Nhân thi, nơi này có Tôn Giả bị chém giết, sau khi chết còn đặt trên cột đá như gia súc, dùng tế thiên hay sao?
Trước kia có đầu lâu chồng chất, trong đó có không ít là Tôn Giả và Thánh Nhân, nếu không cũng không hình thành uy áp khủng bố như vậy.
Rốt cuộc đây là thế giới gì?
- Đi, tiếp tục đi!
Được Thánh Nhân dẫn dắt, bọn họ không ngừng tiến lên, xâm nhập hòn đảo này, càng tiến lên phía trước, địa hình càng lúc càng dốc đứng, đến ngày thứ năm, phía trước xuất hiện một ngọn núi.
- Lên!
Đã tới nơi này, tự nhiên không có đạo lý lùi bước, mọi người lên núi.
Tuy hoàn cảnh nơi này khủng bố, động một chút là thi thể Thánh Nhân, thi thể Tôn Giả, nhưng trên thực tế cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào, trên biển cả còn có âm hồn, nơi này không có cả bóng quỷ.
Núi rất cao, nhưng nơi này có Thánh Nhân tọa trấn, núi cao tính là cái gì?
Gần nửa ngày sau, bọn họ đã tới đỉnh núi.
- Ồ!
- Ah!
- YAA.A.A..
Sau khi lên núi, không ít người kinh hô, bởi vì trên núi có một gốc huyết thụ to lớn, nhưng cũng không có lá cây, thân cây thô to giống như ngọc thạch hơi mờ.
Làm cho mọi người kinh hô chính là vô số nhánh cây phủ xuống nâng một nữ tử.
Nữ tử mặc váy dài màu đỏ, mái tóc đỏ như máu, gió núi thổi qua, mái tóc lay động như hỏa diễm.
Nàng nhắm mắt như ngủ say, cho dù như vậy cũng kinh thế hãi tục.
Ngay cả Lăng Hàn không thừa nhận cũng không được, nữ tử này xinh đẹp không thua gì Nữ Hoàng và Hổ Nữu.
Chung quanh huyết thụ có rất nhiều quả trứng màu đỏ cao như người trưởng thành, chúng không phải hơi mờ, nhưng mỗi quả trứng đang nhúc nhích, giống như đang thai nghén tính mạng bên trong.
Cảnh tượng này quá quỷ dị.
Nữ tử tóc đỏ rất đẹp, những quả trứng màu đỏ lại làm người ta buồn nôn, hai chủng hình ảnh đan xen vào nhau, chúng không hợp nhau, hết lần này tới lần khác lại không thể phân cách nhau ra.
- Nàng chết sao?
Có người lẩm bẩm nói, hai mắt hóa thành ánh sao.
- Nữ nhân xinh đẹp như thế, tại sao lại chết!
Lúc này có người trách mắng, trên mặt mang theo ái mộ.
Đừng nói những người trẻ tuổi, cho dù là vài tên Tôn Giả cũng si mê.
Nữ tử kia quá đẹp, võ tâm của mọi người bắt đầu dao động.
Lúc này đã có người muốn xông lên “giải cứu” mỹ nhân.
- Chậm!
Luôn luôn có người tỉnh táo, nhất là những Tôn Giả kia, bọn họ tu luyện nhiều năm như vậy, dù tâm linh chịu ảnh hưởng nhưng vẫn khống chế bản thân rất tốt.
- Bản tôn cảm ứng được năng lượng trên mặt đất chung quanh đang cung cấp cho nữ tử kia!
Một gã Tôn Giả nói ra.
- Đúng vậy, bản tôn có một suy đoán to gan, những Tôn Giả bị đâm chết trên cột đá kia, năng lượng tinh hoa trong cơ thể của bọn họ đều bị rút ra, bị gốc huyết thụ này thông qua phương thức nào đó chuyển hóa, dùng để cung cấp cho nàng.
Lại có một gã Tôn Giả nói ra.
Mọi người nghe xong đều kinh ngạc, bọn họ lại lắc đầu.
- Không có khả năng, nữ tử xinh đẹp tuyệt thế như vậy làm sao làm ra việc tàn nhẫn như thế!
Những người này cự tuyệt tin tưởng.
- Đúng là không phải nữ tử làm.
Lưu Ly Thánh Nhân nói ra:
- Có thể giết nhiều Thánh Nhân như vậy, tất nhiên là thủ đoạn Đại Đế, nhưng nơi này tồn tại không biết bao nhiêu năm, không có một Đại Đế nào có thể sống lâu dài như thế.
- Hơn nữa, nếu nữ tử này là Đại Đế, chúng ta tới gần như vậy đã sớm bị đế uy đánh chết.
Lời này rất thuyết phục, hơn nữa, nếu nữ tử này thật sự là Nữ Đế, người nào có thể tới gần như thế.
Hiện tại thiên hạ không Đế, mà Lưu Ly Thánh Nhân lại nắm giữ Đế binh, cho nên cho dù gặp được nguy hiểm gì, Lưu Ly Thánh Nhân đều có thể hóa giải.
Nói ra, Lưu Ly Thánh Nhân cũng không may, tuy tốc độ của hắn nhanh hơn, hắn lại mất phương hướng trên biển, thật ra hắn vừa mới tới nơi này, dù sao Thánh Nhân chính là Thánh Nhân, hắn còn nhanh hơn so với người khác.
Hơn nữa, hắn còn là người tới đây đầu tiên nhanh hơn hai Thánh Nhân còn lại, có thể thấy được Thánh Nhân cũng không có tác dụng khi ở đây.
Càng xâm nhập vào trong hòn đảo, sương mù càng đậm, một ngày, bọn họ không nhìn thấy năm ngón tay.
Lưu Ly Thánh Nhân vận dụng Đế binh, Huyền Băng phiên lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, nó dễ dàng xé nát sương mù, phạm vi ngàn dặm trong sáng.
Đế binh chính là Đế binh, còn chưa thức tỉnh đã có thần uy như thế, nếu thức tỉnh toàn diện, chẳng phải nó có thể dẹp yên biển máu?
Nhìn thấy uy thế của Đế binh, mọi người cũng có thêm dũng khí.
Cho dù là Tổ Vương sống lại, Đế binh cũng có thể chống đỡ mấy chiêu.
Trong thức hải Lăng Hàn, Hỗn Độn Cực Lôi Tháp chấn động nhẹ nhàng.
Lại nữa, gia hỏa này bị khiêu khích nên muốn nhảy ra tranh phong.
- Ồ?
Lưu Ly Thánh Nhân lộ vẻ mặt kinh ngạc, bởi vì hắn cảm giác được Đế binh xao động giống như bị khiêu khích, lại có dấu hiệu tự chủ tỉnh lại.
Nhưng vấn đề là, nơi này không có Đế binh khác.
Chẳng lẽ vì bố trí nơi đây, Tổ Vương còn lưu Đế binh lại, bởi vì Đế binh xuất hiện tại đây nên Đế binh bị đánh thức, từ đó muốn chủ động khiêu chiến?
Có vị Tổ Vương nào không phải người quét ngang thiên hạ, bá chủ một thời đại? Cho nên, Tổ Vương tâm cao khí ngạo, bọn họ luyện chế Đế binh đương nhiên cũng không sợ bất kỳ khiêu chiến nào.
- Cẩn thận, nơi này có khả năng có Đế binh tọa trấn!
Lão Thánh Nhân nói ra.
Nghe hắn nói như vậy, tất cả mọi người sợ hãi.
Nếu Đế binh đại chiến, cho dù là Thánh Nhân cũng chỉ có thể quay đầu chạy trốn, thậm chí chạy trốn chậm sẽ chết.
Trong khoảng thời gian ngắn, vài tên Tôn Giả suýt nữa muốn lui lại, nơi này quá nguy hiểm.
Chỉ có Lăng Hàn biết rõ chân tướng, sắc mặt hắn biến thành cổ quái.
Nếu cho mọi người biết rõ, nguyên nhân làm Thánh Nhân như lâm đại địch là hắn, hoặc nói cho đúng là Hỗn Độn Cực Lôi Tháp trong thức hải của hắn, hắn có bị các Tôn Giả thẹn quá hóa giận đánh chết hay không?
Ân, rất có khả năng.
Cho nên, hắn kiên quyết không thể nói.
Lăng Hàn còn có chút đắc ý, có thể làm cho một đám Tôn Giả sinh lòng sợ hãi, hắn là Sinh Đan cảnh độc nhất vô nhị trong lịch sử.
Mọi người không dám phân tâm, nơi này có khả năng có một kiện Đế binh khác, một khi phát uy, Thánh Nhân sẽ bị đánh chết, nguy hiểm cao độ, bọn họ không thể không cẩn thận.
Huyền Băng phiên chấn động nhẹ nhàng, sương mù phía trước tách ra.
Bốn phía có nhiều cột đá đâm lên trời, càng làm cho người ta sợ hãi là, mỗi một cột đá đâm xuyên một thi thể, có vết máu từ thi thể chảy được một phần ba cột đá đã hao hết.
Những thi thể này đều là Tôn Giả.
Trên biển đều là Thánh Nhân thi, nơi này có Tôn Giả bị chém giết, sau khi chết còn đặt trên cột đá như gia súc, dùng tế thiên hay sao?
Trước kia có đầu lâu chồng chất, trong đó có không ít là Tôn Giả và Thánh Nhân, nếu không cũng không hình thành uy áp khủng bố như vậy.
Rốt cuộc đây là thế giới gì?
- Đi, tiếp tục đi!
Được Thánh Nhân dẫn dắt, bọn họ không ngừng tiến lên, xâm nhập hòn đảo này, càng tiến lên phía trước, địa hình càng lúc càng dốc đứng, đến ngày thứ năm, phía trước xuất hiện một ngọn núi.
- Lên!
Đã tới nơi này, tự nhiên không có đạo lý lùi bước, mọi người lên núi.
Tuy hoàn cảnh nơi này khủng bố, động một chút là thi thể Thánh Nhân, thi thể Tôn Giả, nhưng trên thực tế cũng không có bất kỳ nguy hiểm nào, trên biển cả còn có âm hồn, nơi này không có cả bóng quỷ.
Núi rất cao, nhưng nơi này có Thánh Nhân tọa trấn, núi cao tính là cái gì?
Gần nửa ngày sau, bọn họ đã tới đỉnh núi.
- Ồ!
- Ah!
- YAA.A.A..
Sau khi lên núi, không ít người kinh hô, bởi vì trên núi có một gốc huyết thụ to lớn, nhưng cũng không có lá cây, thân cây thô to giống như ngọc thạch hơi mờ.
Làm cho mọi người kinh hô chính là vô số nhánh cây phủ xuống nâng một nữ tử.
Nữ tử mặc váy dài màu đỏ, mái tóc đỏ như máu, gió núi thổi qua, mái tóc lay động như hỏa diễm.
Nàng nhắm mắt như ngủ say, cho dù như vậy cũng kinh thế hãi tục.
Ngay cả Lăng Hàn không thừa nhận cũng không được, nữ tử này xinh đẹp không thua gì Nữ Hoàng và Hổ Nữu.
Chung quanh huyết thụ có rất nhiều quả trứng màu đỏ cao như người trưởng thành, chúng không phải hơi mờ, nhưng mỗi quả trứng đang nhúc nhích, giống như đang thai nghén tính mạng bên trong.
Cảnh tượng này quá quỷ dị.
Nữ tử tóc đỏ rất đẹp, những quả trứng màu đỏ lại làm người ta buồn nôn, hai chủng hình ảnh đan xen vào nhau, chúng không hợp nhau, hết lần này tới lần khác lại không thể phân cách nhau ra.
- Nàng chết sao?
Có người lẩm bẩm nói, hai mắt hóa thành ánh sao.
- Nữ nhân xinh đẹp như thế, tại sao lại chết!
Lúc này có người trách mắng, trên mặt mang theo ái mộ.
Đừng nói những người trẻ tuổi, cho dù là vài tên Tôn Giả cũng si mê.
Nữ tử kia quá đẹp, võ tâm của mọi người bắt đầu dao động.
Lúc này đã có người muốn xông lên “giải cứu” mỹ nhân.
- Chậm!
Luôn luôn có người tỉnh táo, nhất là những Tôn Giả kia, bọn họ tu luyện nhiều năm như vậy, dù tâm linh chịu ảnh hưởng nhưng vẫn khống chế bản thân rất tốt.
- Bản tôn cảm ứng được năng lượng trên mặt đất chung quanh đang cung cấp cho nữ tử kia!
Một gã Tôn Giả nói ra.
- Đúng vậy, bản tôn có một suy đoán to gan, những Tôn Giả bị đâm chết trên cột đá kia, năng lượng tinh hoa trong cơ thể của bọn họ đều bị rút ra, bị gốc huyết thụ này thông qua phương thức nào đó chuyển hóa, dùng để cung cấp cho nàng.
Lại có một gã Tôn Giả nói ra.
Mọi người nghe xong đều kinh ngạc, bọn họ lại lắc đầu.
- Không có khả năng, nữ tử xinh đẹp tuyệt thế như vậy làm sao làm ra việc tàn nhẫn như thế!
Những người này cự tuyệt tin tưởng.
- Đúng là không phải nữ tử làm.
Lưu Ly Thánh Nhân nói ra:
- Có thể giết nhiều Thánh Nhân như vậy, tất nhiên là thủ đoạn Đại Đế, nhưng nơi này tồn tại không biết bao nhiêu năm, không có một Đại Đế nào có thể sống lâu dài như thế.
- Hơn nữa, nếu nữ tử này là Đại Đế, chúng ta tới gần như vậy đã sớm bị đế uy đánh chết.
Lời này rất thuyết phục, hơn nữa, nếu nữ tử này thật sự là Nữ Đế, người nào có thể tới gần như thế.