Đùng!
Một tên Hoá Thần Cảnh đột nhiên ngã chổng vó, không thể bò lên nữa.
Chết rồi.
Thần hồn bị chém giết, thân thể tự nhiên là một bộ xác không, sẽ từ từ mục nát.
Cái này tự nhiên là người của Ngũ Tông, hơn nữa còn là một vị Hoá Thần Cảnh lâu năm, thả ra ngoài cũng có thể xem như cao thủ, nhưng hiện tại lại chết vô thanh vô tức như thế.
Thậm chí, không có người thu thi thể của hắn vào không gian linh khí, mang ra ngoài an táng cũng không để ý tới.
Đùng! Đùng! Đùng!
Ở dưới vong hồn nữ binh trùng kích, lục tục còn có người ngã xuống, đều là Hoá Thần Cảnh và Sinh Hoa Cảnh, võ giả đẳng cấp thấp hơn thì không có tư cách đi vào.
- Người dưới Thiên Nhân Cảnh, đều đi ra ngoài!
Tiểu Kiếm Đế lạnh lùng nói, hắn tu ra Kiếm Tâm, hét một tiếng thẳng vào linh hồn, nhất thời để rất nhiều người bị tham niệm mê choáng váng não hai mắt thanh minh, từ trong tham niệm mãnh liệt tỉnh táo lại, vội vã lùi ra.
Ngay cả tư cách đặt chân cũng không có, còn nói gì tới cơ duyên? Oan ức đưa tính mạng mà thôi.
Dù như vậy, đám Thiên Nhân Cảnh vẫn có chút vất vả, khó chịu đến muốn thổ huyết, nhưng trong thời gian ngắn là sẽ không bị vong hồn chém chết thần hồn, đủ để chống đỡ đến lúc bọn họ đoạt bảo… nếu có.
Bọn họ tìm kiếm trong từng khoang thuyền, nếu phía trước xuất hiện bí bảo, bọn họ cũng không có tư cách cạnh tranh với Mã Đa Bảo, đây là việc của đám người Trác Kỳ Phương.
Lăng Hàn và Mã Đa Bảo sóng vai mà đi, tầng thấp nhất chỉ có năm nữ binh đang đi tuần, nhưng từ số lượng khoang thuyền, số lượng binh sĩ phải vượt xa số này, chỉ có năm vong hồn nữ binh đi ra là bởi vì thực lực năm người các nàng mạnh hơn, hay vong hồn những người kia ở chỗ khác?
Mang theo nghi vấn như vậy, bọn họ đi tới tầng thứ hai.
Nơi này vẫn là từng gian khoang thuyền, từ to nhỏ và cách cục đến xem, tương tự là gian phòng dùng cho người nghỉ ngơi, nhưng giống tầng dưới, nơi này cũng trống rỗng.
Đi tới đi tới, bọn họ gặp phải năm vong hồn nữ binh, lời nói và động tác y như phía dưới, nhưng lần này không có ai e ngại, ở trong nữ binh xung kích tiếp tục đi về phía trước.
Thuyền tuy lớn, nhưng mọi người đi một vòng lại cần tốn bao lâu?
Bọn họ tiến vào tầng thứ ba.
Tầng này vẫn là gian phòng nghỉ ngơi, nhưng rõ ràng xa hoa hơn rất nhiều, mỗi một gian đều lớn hơn phía dưới, hẳn là nhân tài thân phận càng cao hơn mới có tư cách vào ở.
Có binh, vậy khẳng định có quan.
Nơi này nữ binh tuần tra cao hơn nhiều, có ít nhất bảy đội, lại thêm hai đội nữ binh trước, gần như năm mươi vong hồn đang không ngừng trùng kích, điều này làm cho Thiên Nhân Cảnh cũng không chịu được, không có tu ra võ đạo chi tâm căn bản không thể chống lại, dồn dập ôm đầu kêu thảm thiết.
Lăng Hàn đã sớm thu Chư Toàn Nhi, con thỏ, Tầm Kim Thử vào Hắc Tháp, Hổ Nữu yêu nghiệt, tự nhiên không sợ, bản thân hắn tu ra Kiếm Tâm, cũng không sợ.
Bên Ngũ Tông liền thảm, trong thời gian ngắn ngủi liền thương vong nặng nề, Thiên Nhân Cảnh bị chém chết thần hồn, thành một thi thể, để đám người Cửu U Vương ánh mắt hừng hực, suýt chút nữa chảy nước miếng.
Đây chính là vật liệu luyện thi mới mẻ nhất a, còn hơi nóng, hiện trường mở luyện thành Thi Binh, có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.
Bọn họ thậm chí đưa mắt nhìn chăm chú đến trên người Phá Hư Cảnh, có thể luyện chế Thi Vương a.
Dù hiện tại là đồng minh, nhưng người của Ngũ Tông cũng bị nhìn chăm chú đến nổi da gà, hận không thể trước tiên diệt những người này, sau đó mới cân nhắc sự tình tầm bảo.
- Không ngại bản vương thu lấy những thi thể này chứ? Cho các ngươi cũng lãng phí!
Cửu U Vương không nhịn được nói, thi thể của Thiên Nhân Cảnh cũng có thể luyện thành Kim Giáp Thi Tam giai, chỉ đứng sau Thi Vương.
Người của Ngũ Tông đều trợn mắt nhìn, ngươi cũng thật quá mức, ngay ở trước mặt gia thuộc đòi thi thể, ánh mắt còn hừng hực, ai nhịn được chứ?
Còn có, cái gì gọi là lãng phí? Người chết tự nhiên mồ yên mả đẹp, bị các ngươi luyện thành Thi Binh ô nhục, mới sẽ phát điên a!
Người Ngũ Tông vội thu hồi thi thể, ngược lại không còn sinh mệnh có thể thu vào không gian giới chỉ, mang theo cũng không chê phiền phức.
Bọn họ đi tới khu vực trung tâm của tầng này, phía trước xuất hiện một cô gái, ngồi thẳng, trước người là một cái bàn dài, tương tự thân che chiến giáp, nhưng hoàn toàn khác những nữ binh khác, chiến giáp của nàng vừa nhìn liền biết xa hoa hơn rất nhiều, sau lưng còn buộc áo choàng, toả ra thần uy lẫm lẫm.
Đây là một nữ tướng!
- Lui ra!
Tên nữ tướng này mở miệng nói.
- Vâng!
Chín đội nữ binh đều cung kính đáp, dồn dập về lùi.
- Trải qua nhiều năm như vậy, ở trước khi tiêu vong còn có thể nhìn thấy chư vị, cũng coi như là một loại duyên phận!
Nữ tướng này nhìn mọi người, làm một tư thế mời khách,
- Bản tướng mời các ngươi uống trà.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, cái vong hồn này mời uống trà, ai dám uống chứ?
- Không người nào nguyện ý bồi bản tướng uống trà sao?
Nữ tướng này cười nói.
Trước kia các nữ binh mỗi người khô khan, chỉ còn lại một ý nghĩ thủ vệ chiến hạm, cái này cũng là chấp niệm giúp các nàng không tiêu tan, nhưng tên nữ tướng này thật giống như còn có ý thức của mình, cái này quá kinh người.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, mới nói:
- Nếu như tiền bối không chê tại hạ tu vi quá yếu, tại hạ đồng ý bồi tiền bối uống trà, nói chuyện phiếm.
Bồi quỷ uống trà, điều này cần dũng khí thế nào?
Hơn nữa, ngươi biết mình uống là vật gì không? Đồ vật của quỷ ngươi cũng dám uống, không sợ cũng biến thành quỷ sao?
Những người khác hai mặt nhìn nhau, đều cảm thấy nếu Lăng Hàn muốn làm oan đại đầu, vậy hãy để cho hắn đi làm đi, mình thì nhìn tình huống.
Trước số lượng vong hồn nữ binh nhiều thậm chí có thể tạo thành uy hiếp với Thiên Nhân Cảnh, nữ tướng này này có phải càng mạnh, ngay cả Phá Hư Cảnh cũng có thể tổn thương? Bởi vậy, trước khi không rõ tình huống, thì không ai dám xông loạn, dù sao rất khả năng chiếc Thần chu này có lai lịch lớn kinh người a.
- Ha ha ha ha, ở trong mắt bản tướng, tất các ngươi có gì khác nhau, đều chỉ mạnh hơn giun dế tí tẹo mà thôi.
Nữ tướng này thuận miệng nói.
- Ngồi đi.
Nghe nàng nói như vậy, năm đại thiên kiêu của Thần giới đều lộ ra vẻ tức giận, bọn họ cũng đến từ Thần giới, ngươi tự tin như thế thật được sao?
---------------