- Phòng Tử Bình rốt cuộc là Cực Cốt Cảnh cấp bậc thứ mấy? Một khí thế tốt như vậy là có thể ép ngã ta.
- Đều nói, hắn tuyệt đối không chỉ là tam cốt!
- Đáng giận. Đều đã tốt nghiệp, hơn nữa còn là Cực Cốt Cảnh, vì sao còn có thể diễu võ dương oai trong học viện?
- Sẽ không có người quản sao?
Mọi người vừa chấn động kinh ngạc trước thực lực của Lăng Hàn, lại vừa dâng lên tâm tư cùng chung mối thù. Nếu như ai cũng có thể vọt vào học viện, muốn đánh ai thì đánh, người nào còn có thể có cảm giác an toàn?
- Bởi vì... Hắn là thủ hạ của người kia sao?
Có người cay đắng nói.
Dĩ nhiên không phải mỗi người đều có thể làm loạn như vậy. Nhưng Phòng Tử Bình lại là thủ hạ của Hồng Thiên Bộ, hiện tại nghiễm nhiên là đang đại biểu cho Hồng Thiên Bộ làm việc. Như vậy nếu ai dám ngăn cản hắn, coi như là đối địch cùng Hồng Thiên Bộ.
Hồng Thiên Bộ, yêu nghiệt ép trời kia!
Nghĩ đến Hồng Thiên Bộ, mỗi người đều trầm mặc xuống. Nhắc tới trên đời ai có thể nắm giữ đặc quyền, Hồng Thiên Bộ này tuyệt đối là một trong số đó.
- Dừng tay!
Một tiếng nói lạnh lùng truyền đến. Đây là giọng điệu của một nữ tử, nhưng có vẻ đặc biệt non nớt.
Phòng Tử Bình làm sao có thể để ý tới. Hắn đã là tu vi ngũ cốt. Người có thể trấn áp hắn cũng chỉ là lác đác mấy nhân vật lớn bốn đại soái, Hồng thái sư. Toàn bộ học viện lại có ai khiến cho hắn phải để vào mắt?
Cho dù chuyện này bị chọc ra ngoài, Hồng Thiên Bộ cũng có thể dễ dàng giải quyết. Hơn nữa, Hồng gia còn có một vị thái sư đương triều.
Hắn tiếp tục xuất kích, một là muốn đánh tới khi Lăng Hàn phục, hai là còn muốn cướp đoạt linh đồ Lăng Hàn nắm giữ.
Nhưng hắn không biết, Lăng Hàn ở trên phương diện nắm giữ năng lượng cấp độ cao mạnh hơn hắn. Quả thật có một phần nguyên nhân từ linh đồ, nhưng thực sự cũng bởi vì niệm lực của Lăng Hàn cao hơn hắn.
Cho nên cho dù hắn nhận được linh đồ do Lăng Hàn nắm giữ, nâng cao cũng có hạn.
Vút.
Một cây roi quất qua, vút một cái, quấn ở trên mâu xương.
Phòng Tử Bình dùng sức kéo ra, lại phát hiện cuối cùng không có thể nhúc nhích được.
Hắn lúc này mới lộ ra một tia nghiêm nghị, quay đầu theo roi nhìn lại.
Ở cách hắn một trượng, một thiếu nữ chỉ khoảng mười bốn, mười năm tuổi đang đứng, trên mặt đầy vẻ giận dữ.
- Cát Thu Nguyệt!
Đồng tử của Phòng Tử Bình không khỏi căng thẳng.
- Cút đi!
Cát Thu Nguyệt rung roi lên, roi nhất thời giống như con rắn thu trở lại.
Phòng Tử Bình chậm rãi lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Thời đại rực rỡ thuộc về nàng đã sớm kết thúc. Nếu như lại dám cùng đại nhân đối địch, nàng chỉ có kế quả bị nghiền thành đống cặn bã.
- Ngươi lăn hay không lăn?
Cát Thu Nguyệt uy nghiêm đáng sợ nói.
Phòng Tử Bình không dám khinh thường. Đừng thấy nữ nhân trước mặt này bộ dạng thiếu nữ, nhưng số tuổi thật sự đã gần bốn mươi. Từ lúc hai mươi mấy tuổi, nàng cũng từng là một truyền kỳ của học viện Đế Đô, lưu lại lời đồn đại vô địch.
Chỉ có điều, sau khi nàng tốt nghiệp, lời đồn đại đương nhiên chậm rãi tiêu tan. Hơn nữa Hồng Thiên Bộ ngang trời xuất hiện, nàng cũng bị phần lớn mọi người lãng quên.
Nhưng cái này cũng không thể che giấu được sự cường đại của nàng. Đã nhiều năm như vậy, nữ nhân này chắc hẳn cũng có thể đạt được ngũ cốt.
Không sợ!
Phòng Tử Bình lộ ra vẻ ngạo nghễ. Bởi vì hắn cũng là ngũ cốt, hơn nữa còn theo Hồng Thiên Bộ học rất nhiều bí thuật. Cát Thu Nguyệt bó chân ở học viện, tuyệt đối không thể nào so sánh được.
- Cát Thu Nguyệt, không nên xen vào việc của người khác. Bằng không, không cần đại nhân ra tay, ta sẽ khiến cho nàng đẹp mặt!
Hắn nói.
- Đẹp mặt?
Cát Thu Nguyệt sờ mặt.
- Lão nương quả thực đẹp, còn cần ngươi cho sao?
Cái này... bệnh chính trực lại phạm vào.
- Cút ngay!
Phòng Tử Bình vọt tới, trong một quyền đánh ra, mâu xương giống như hóa thành một tia chớp màu trắng, đâm về phía Cát Thu Nguyệt.
Vút!
Cát Thu Nguyệt ra tay, bóng roi nặng nề.
Hai người ra tay độc ác, chiến đấu kịch liệt vô cùng, nhất thời xem ra là khó phân thắng bại.
Lăng Hàn đưa mắt đảo qua, thấy được Cát Thu Lĩnh ở trong đám người. Hắn không khỏi nhìn về phía đối phương mỉm cười. Cát Thu Nguyệt có thể chạy tới như thế, nhất định là được Cát Thu Lĩnh thông báo.
Cát Thu Lĩnh lại lộ ra dáng vẻ tươi cười chân chất. Vẻ mặt này và Cát Thu Nguyệt tuyệt đối là một khuôn mẫu khắc ra.
Tính tình của Cát Thu Nguyệt tuyệt đối là nóng nảy. Sau khi xông lên, trực tiếp sôi trào huyết khí, kích phát chiến lực đến cực hạn.
Phòng Tử Bình bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể sôi trào huyết khí. Bằng không lực lượng kém gấp hai ba lần, hắn rất khó qua được mười phút.
Lăng Hàn thấy rõ, Cát Thu Nguyệt cũng không nắm giữ năng lượng cấp độ cao, cho nên nàng thua thiệt ở điểm này. Nhưng ở trên phương diện lực lượng, a di có dáng vẻ thiếu nữ này lại có ưu thế tuyệt đối.
Hươu chết về tay ai, còn chưa biết được.
Cát Thu Nguyệt và Phòng Tử Bình đều là Cực Cốt Cảnh, đạt tới tốc độ gấp hai lần vận tốc âm thanh. Thông Mạch Cảnh căn bản không rõ thân hình của hai người. Cho dù là Hoán Huyết Cảnh cũng có chút miễn cưỡng. Chỉ thấy bóng roi màu vàng và mâu xương màu trắng đang không ngừng va chạm.
Chỉ có điều sau bảy phút, cuộc chiến đấu phân ra được thắng bại.
- Lăn!
Chỉ nghe Cát Thu Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng, Phòng Tử Bình liền bay ngang ra ngoài.
Ầm.
Phòng Tử Bình nặng nề ngã xuống đất. Hắn rất nhanh lại bò dậy. Chỉ thấy cây mâu xương màu trắng đã bị gãy. Phần đầu nhọn không biết bị đánh bay đi nơi nào.
Hắn hung tợn nhìn Cát Thu Nguyệt, nhưng cũng không tính xuất thủ.
Vừa rồi hai người gần như vận dụng tất cả thủ đoạn. Hắn quả thực rơi vào hạ phong.
- Nàng dám ngăn cản chuyện của đại nhân, chuyện này tuyệt đối không thể nào dừng lại tại đây!
Phòng Tử Bình lộ vẻ đáng sợ nói.
- Nàng nhớ kỹ, đối kháng cùng đại nhân đều không có kết cục tốt. Kết quả duy nhất chính là bị nghiền nát!
- Lăn!
Đáp lại hắn lại là roi của Cát Thu Nguyệt.
Thân hình Phòng Tử Bình nhảy lên, nhanh chóng lui trở ra. Đánh không lại hắn còn không trốn thoát sao?
- Khoan đã!
Lăng Hàn mở miệng. Phòng Tử Bình rõ ràng muốn chạy.
Thân hình Phòng Tử Bình dừng lại, quay người nhìn Lăng Hàn. Lẽ nào tiểu tử này thay đổi chủ ý.