Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên Ứng Long cắn cắn răng:

- Chúng ta đã lên thuyền giặc, hiện tại xuống không được rồi, cho nên, lần này liền theo Lăng Hàn! Chờ sau khi rời đi, chúng ta lại nghĩ biện pháp phủi sạch quan hệ.

- Ừm.

Bọn người Lại Quang gật đầu.

Lăng Hàn một ngựa đi đầu, chân đạp vách hồ, lực lượng bắn ra, tốc độ của hắn nhanh chóng.

Chỉ sau gần nửa ngày, đám người lại lần nữa đi tới trên mặt hồ.

Nước hồ cũng không có trừ sạch, mà lúc này vòng xoáy đã biến mất, mực nước đình chỉ hạ xuống.

Bất quá, ở chỗ này đã có thể nhìn thấy đáy hồ, không hơn vạn trượng, đối với Thiên Tôn mà nói điểm ấy khoảng cách không đáng kể chút nào.

Bởi vậy liền có người nhao nhao muốn thử, khoảng vạn trượng, thủy áp cũng không có khả năng đạt tới tình trạng không thể tiếp nhận a?

- Đi!

Phốc oành, phốc oành, lập tức liền có rất nhiều người nhảy vào đáy hồ, mà trong đó còn bao gồm mấy Tứ Bộ Thiên Tôn.

Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng nhìn lẫn nhau, cũng đồng dạng nhảy vào trong hồ nước, bọn hắn đều có thực lực trên Nhất Bộ, ở chỗ này có thể quét ngang.

Tiến vào trong hồ, Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng lập tức cảm giác được áp lực đánh tới, nhưng hai người đều mở ra một cái hộ thuẫn, bài xích thủy áp ở bên ngoài, hiện tại những áp lực này đối với bọn hắn mà nói là chuyện nhỏ.

Những người khác cũng nhất nhất nhảy vào trong hồ nước, lúc này liền có thể nhìn ra thực lực của mỗi người.

Có ít người mới chỉ lặn ngàn trượng liền không chịu nổi, hộ thuẫn vỡ vụn, thủy áp nghiền ép, toàn thân lập tức vỡ vụn, máu tươi nhuộm đỏ chung quanh, không thể không bơi lên, nếu không chính là đang tự tìm đường chết.

Có người tới hai ngàn trượng mới bơi lên, có ít người thì chống đến ba ngàn trượng, đây là thể hiện thực lực cực kỳ trực quan.

Đến năm ngàn trượng, người còn thừa không đủ một trăm.

Bên Lăng Hàn, ngoại trừ Duyên Sinh Thiên Tôn cùng Vũ Hoàng, những người khác đã sớm không chịu nổi, mà Duyên Sinh cùng Vũ Hoàng cũng cực kỳ quá sức, hộ thuẫn lung lay sắp đổ.

Bất quá ở chỗ này, có thể càng rõ ràng hơn nhìn đến Thiên Tôn ký hiệu, mặc dù không có hiển lộ ra càng nhiều, nhưng bởi vì hồ nước không còn ba động, tự nhiên nhìn càng thêm rõ ràng.

Hai người ngừng ở chỗ này, quan sát lấy ký hiệu.

Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng tiếp tục bơi xuống, bọn hắn còn không có đạt tới cực hạn.

Sáu ngàn trượng, bảy ngàn trượng, để Lăng Hàn kinh ngạc chính là, đến chiều sâu này thế mà còn có những người khác.

Cảnh Huyền Đan, Thành Quang Khải, Sử Vũ Viễn, Thạch Trung Hà, Sư Mộng Ngọc,… đều là nhân vật Nhất Bộ bài danh phía trên của hiện bảng, ngược lại là mấy đại lão tầng thứ năm đều không thấy.

Nơi này áp chế tu vi, nhìn là năng lực đánh nhau cùng cấp, tuyệt không phải tu vi cao nhất định càng mạnh.

Tỉ như Lăng Hàn, tỉ như Nữ Hoàng, lại tỉ như đám người Cảnh Huyền Đan.

Những người này một mực rất điệu thấp, cho đến lúc này mới bạo phát ra thực lực siêu việt Nhất Bộ, nhưng bọn hắn cũng rất giật mình, không nghĩ tới người giống như mình nhiều như vậy.

Bọn hắn liếc nhìn nhau, tiếp tục lặn xuống.

Lăng Hàn nhìn thấy, hiện tại chính là bát tiên quá hải, các hiển thần thông, phần lớn người đều bị ký hiệu mơ hồ bao vây, chống cự lấy áp lực của nước hồ, cũng có số ít thì giống Lăng Hàn, Nữ Hoàng, vô cùng bình tĩnh, tạo ra một cái hộ thuẫn, lấy lực lượng bản thân liền có thể chống cự.

Những ký hiệu hiển hóa kia, hiển nhiên là Thiên Tôn ký tự, hơn nữa không phải bảy viên truyền thế, mà là từ con đường khác đạt được, uy lực mạnh hơn, mới có thể chèo chống bọn hắn tới đây.

Nhưng càng làm cho Lăng Hàn để ý, là những người không có hiển hóa ký hiệu.

Không cần Thiên Tôn ký hiệu cũng có thể chống đỡ đến nơi này?

Vì cái gì?

Lăng Hàn nhìn về phía Nữ Hoàng, Nữ Hoàng thì nhìn Lăng Hàn gật gật đầu, chỉ sợ mấy người này cũng nắm giữ lực lượng đặc thù của mấy vị diện, nếu không làm sao giải thích.

Giống Nữ Hoàng, tiến hóa lũy thừa của nàng cũng chỉ mười một, lại có thể dung nạp một trăm vị diện, ở trong đó mặc dù có lý luận của Ngõa Lý, Lăng Hàn trợ giúp, nhưng vẫn phải nói, khó khăn như vậy cũng không phải là cao đến không thể phỏng chế.

Tám ngàn trượng, chín ngàn trượng.

Đến nơi này, lại có mấy người bị đào thải, chỉ còn lại có Cảnh Huyền Đan, Thạch Trung Hà, Sư Mộng Ngọc lại thêm Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng.

- Ừm?

Cảnh Huyền Đan, Thạch Trung Hà, Sư Mộng Ngọc cũng kinh ngạc nhìn Lăng Hàn cùng Nữ Hoàng, hai người này đến đây còn chưa sử dụng Thiên Tôn ký hiệu, hoàn toàn dựa vào lực lượng bản thân chống đỡ.

Xem ra, đây là nhân vật giống như bọn hắn.

Vậy thì nhìn xem, ai mới có thể kiên trì đến cuối cùng.

Đám người tiếp tục lặn xuống, nhưng một ngàn trượng cuối cùng lại áp lực to lớn, chẳng những đạt đến Nhị Bộ, hơn nữa còn là Nhị Bộ hậu kỳ, thậm chí đỉnh phong, ngay cả Nữ Hoàng cũng không thể không vận chuyển Thiên Tôn ký hiệu, đối kháng áp lực đáng sợ.

Không có cách, Nữ Hoàng chỉ là Nhất Bộ sơ kỳ, không sử dụng bí pháp là không thể nào đối kháng chiến lực của Nhị Bộ hậu kỳ.

Không chỉ Nữ Hoàng, Cảnh Huyền Đan, Thạch Trung Hà, Sư Mộng Ngọc cũng vận chuyển Thiên Tôn ký hiệu, bằng không thì bọn hắn nhịn không được áp lực như vậy.

Phải biết, bọn người Cảnh Huyền Đan, Thạch Trung Hà ở nơi này không biết bao nhiêu năm, khẳng định tu cảnh giới đến đỉnh phong, như thế vừa so sánh, cũng có thể thấy được bọn hắn dung nạp lực lượng vị diện không nhiều bằng Nữ Hoàng.

Bọn hắn rốt cục rơi xuống đáy hồ, chỉ thấy nơi này chính là một phế tích, khắp nơi là vết tích sau chiến đấu.

Nơi này có rất nhiều thi thể, to đến như núi, đang nằm lấy để cho người ta hoàn toàn nhìn không qua, có thì như người thường, nhưng phát ra khí tức không hề yếu, để cho người ta rung động.

Đây đều là thi thể của Tam Bộ Thiên Tôn, trải qua vô số năm y nguyên còn không hư thối, tựa như vừa mới chết đi, vết thương trên người vẫn còn có máu tươi.


Thiên Tôn ký hiệu đâu?


Bọn hắn tìm kiếm khắp nơi, nhưng chỗ nào cũng không có vết tích của Thiên Tôn ký hiệu.


A, trước đó ở trên mặt hồ cũng có thể nhìn thấy, sao hiện tại chỗ nào đều không thấy?


- Thiên Tôn ký hiệu kia cũng không phải lúc nào cũng có thể nhìn thấy, mà là ở sau khi trên hồ dậy sóng, chờ một chút xem.


Lăng Hàn nhìn Nữ Hoàng nói.


Nữ Hoàng gật đầu, cái ký hiệu này xuất hiện xác thực cần điều kiện.


Bọn hắn chờ, nhưng người nào cũng không có cách lâu dài vận chuyển Thiên Tôn ký hiệu, bởi vậy, Lăng Hàn liền để Nữ Hoàng trước nổi lên bờ. Nữ Hoàng rời đi, mấy người Cảnh Huyền Đan cũng đi theo rời đi, bỗng cậy mạnh cũng không có chút ý nghĩa nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK