Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không bao lâu, chỉ thấy nơi xa có lượng lớn âm hồn xuất hiện và lao tới gần bọn họ.

Sinh khí của Đa Gia Phật quá mạnh, cho nên càng kéo thù hận.

Những âm hồn này thực lực không giống nhau, có Trúc Cơ, cũng có Chú Đỉnh, còn có Hóa Linh, Tiểu Thừa cảnh, tất cả lao tới như ong vỡ tổ, Chuẩn Đế sức sống mênh mông như biển, ở trong âm phủ sẽ biến thành dụ hoặc không gì sánh bằng.

Đối mặt nhiều âm hồn như vậy, Đa Gia Phật không có xuất thủ, hắn cứ bước đi, âm hồn tới gần hắn trăm tượng sẽ hóa thành mảnh vỡ và quay về thiên địa.

Ở âm phủ, Đa Gia Phật như giẫm trên đất bằng.

Có Âm Thánh xuất hiện rình mò, nhưng căn bản không dám ra tay, ở trước mặt Chuẩn Đế, Âm Thánh chính là cặn bã.

– Nhìn lâu như thế còn chưa đủ sao?

Đa Gia Phật từ tốn nói, phật quang sau đầu sáng lên và hóa vi đà xử đâm vào Âm Thánh.

Phốc!

Tên Âm Thánh bị định trụ thân thể, căn bản không có cách trốn tránh, hắn bị đánh hôi phi yên diệt.

Trâu bò, đây chính là Thánh Nhân a, cho dù là Âm Thánh, không cường đại bằng Thánh Nhân dương gian, nhưng bị một kích miểu sát đủ làm người ta sợ hãi.

Chuẩn Đế phát uy kinh thiên động địa.

Mặc dù ở âm phủ nhưng Đa Gia Phật lại như đi vào hậu hoa viên nhà mình, căn bản không cần cố kỵ cái gì.

Không bao lâu sau, phía trước xuất hiện cánh cửa đá khổng lồ.

A?

Nơi này có cánh cửa đá?

Lăng Hàn kinh ngạc, cánh cửa đá này rất giống cửa đá tại Đồng Nguyệt tinh, cổ điển đại khí, nhưng độ lướn khác nhau.

Hiện tại, cánh cửa này đã mở ra hoàn toàn, phía trước xuất hiện thôngi đạo.

Nhưng không có âm hồn nào tiến vào giống như đây là cấm địa.

– Đi thôi.

Đa Gia Phật nói.

– Đa tạ tiền bối.

Lăng Hàn cung kính thi lễ một cái, không ceó Đa Gia Phật, hắn căn bản không có khả năng tiến vào Đế lộ.

Đa Gia Phật gật đầu, hắn quay người rời đi.

– Tiền bối, tại sao ngươi phải giúp ta?

Lăng Hàn không nhịn được dhỏi, Đa Gia Phật đã là Chuẩn Đế, hắn đã mạnh nhất thiên hạ, chẳng lẽ hắn còn cần mình hồi báo sao?

– Một thời đại mới đã tới, nhân tài như ngươi nên nhiều thêm vài người đứng ra ngăn cản thủy triều.

Đa Gia Phật nói, sau đó hắn bước đi, một cánh cửa màu vàng xuất hiện, hắn đi vào và biến mất..

Ngươi cũng nên nói rõ chứ!

Lăng Hàn cũng biết thời đại mới đã tới, ngươi xem, người như Thủy Nhất, Vạn Đạo, Đinh Thụ đều xuất hiện thành tốp, chuyện này không phải rất rõ ràng sao?

Vấn đề là, thời đại này xảy ra chuyện gì?

Âm hồn loạn thế, biển máu ngập trời, Thánh Nhân như chó?

Lăng Hàn không cách nào hỏi tiếp, bởi vì Đa Gia Phật vừa đi, vô số âm hồn cũng xem hắn thành mục tiêu và xông lên.

Hắn vội vàng chạy vào trong cửa đá.

Phía trước là thông đạo không có điểm cuối, hàn khí lạnh lẽo đánh tới, thậm chí còn lạnh hơn âm phủ gấp mười lần.

Lăng Hàn vội vàng mở tinh thần hộ thuẫn xua tan hàn khí, sau đó hắn tiến vào bên trong, nơi này lờ mờ tối tăm, hắn không thể đi quá nhanh.

Ha ha, hiện tại Dương Dịch Hoàn, Vạn Đạo, thế hệ hoàng kim đều cho rằng hắn không thể bước vào Đế lộ, nếu lúc đối mặt bọn chúng sẽ khiếp sợ cỡ nào?

Ân.

Lăng Hàn tâm niệm vừa động, hắn cải biến dung mạo của mình, như vậy mới tạo ra kinh hỉ to lớn.

– Ta không có đạp lên Đế lộ, cho nên cho dù chết bao nhiêu Đế tử cũng không liên quan gì tới ta.

Hắn thì thào tự nói, hiện tại, hắn đánh không lại thế hệ hoàng kim, nhưng chờ hắn bước vào Giáo Chủ, hắn tin tưởng thế hệ hoàng kim phải quỳ trước mặt hắn.

Thông đạo này rất dài, sau khi đi được một ngày, cuối cùng cũng không còn tối tăm nữa, mà là xuất hiện một tia sáng, đồng thời nhiệt độ cũng tăng lên.

Hắn nhìn thấy phía trước có một đám bóng đen, xem bộ dáng có điểm giống thi thể.

Lăng Hàn cẩn thận đi tới, nơi này có lẽ có sinh vật nguy hiểm mai phục, nếu hắn sơ ý, có lẽ sẽ bị đánh lén.

Sau khi đi tới, hắn nhìn rõ ràng.

Quả nhiên, đây chính là thi thể, nhưng mà thi thể này khác với những thi thể mà Lăng Hàn gặp được.

Sinh linh thế gian đông đảo, cho nên, thi thể hình thù kỳ quái Lăng Hàn cũng thấy nhiều, nhưng thi thể này mọc ra tóc đỏ nhưng trong cơ thể không có vật gì!

Nói cho đúng đây là tấm da người, da người mọc ra tóc đỏ, không tồn tại huyết nhục xương cốt, nhưng nó lại tạo thành hình người, đây là điểm làm Lăng Hàn hiếu kỳ.

Huyết nhục đâu? Xương cốt đâu?

Bị người ta móc ra?

Nhưng ai nhàm chán như vậy, lột da một người, hơn nữa không có chút tổn hại? Hơn nữa tóc màu đỏ là cái quỷ gì?

Áp lực cực lớn bộc phát, sắc mặt Lăng Hàn trắng bệch, hắn liên tục lui về phía sau và không thở nổi.

Tê, thật đáng sợ.

Lăng Hàn chấn kinh, da người tóc đỏ có lai lịch gì, tại sao hắn cảm thấy áp lực Thánh cấp, nếu không phải là hắn, đổi thành người thứ hai, chỉ sợ trái tim đã bị đánh nổ.

Chẳng lẽ đây là da Thánh Nhân?

Hắn run rẩy, hung thủ kia là ai? Cùng loại với Chuẩn Đế như Đa Gia Phật hay hắn bị Đa Gia Phật giết?

Vị kia thật có thể làm được, cũng không phải chưa từng gặp qua.

Lại nói, con đường này cũng là Đa Gia Phật chỉ dẫn, cho nên, nơi này có Thánh Nhân bị Đa Gia Phật lột da cũng bình thường.

Nhưng vấn đề là, tại sao Đa Gia Phật lại lột da Thánh Nhân tại đây?

Không đúng!

Lăng Hàn nhìn gương mặt của da người, gương mặt này còn mang theo biểu lộ, nhưng cũng không phải là sợ hãi hoặc là oán hận, mà là không cam lòng.

Bị người lột da, hẳn không có sợ hãi mà là không cam lòng?

Lăng Hàn dừng ở đây thật lâu, lúc này hắn mới cất bước đi lên phía trước.

Đi không bao xa, hắn lại thấy được một bóng đen.

Lại tới?

Hắn cẩn thận quan sát, quả nhiên đây cũng là một bộ da người, trên da mọc ra tóc đỏ.

Nhìn tấm da người này, trong lòng Lăng Hàn sinh ra hàn ý khó tả.

– Ồ!

Bên cạnh da người, hắn phát hiện một hàng chữ.

Kỳ thật cũng chỉ có mấy chữ, viết:

– Không cam lòng, thật sự là không cam lòng!

Sau đó không có.

Không cam lòng? Đúng thế, Lăng Hàn dựa vào nét mặt của da người và nhìn ra vấn đề, đối phương không cam lòng.

Như thế, ngươi không sợ hậu thế luyện ngươi thành tiên thi sao?

Lăng Hàn nghĩ một lát, tiếp tục đi lên phía trước.

Quả nhiên, sau khi đi thêm một đoạn, hắn thấy được thi thể da người thứ ba, bên cạnh thi thể là một hàng chữ.

Ánh mắt Lăng Hàn nhìn vào, hắn há hốc mồm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK