Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Hàn chắp tay sau lưng, thản nhiên nói:

- Thế nào, có người còn muốn tặng bảo vật cho ta?

- Ngươi thật phách lối, cũng chỉ là Trúc Nhân Cơ mà thôi!

Lúc này có người lạnh lùng nói một câu.

- Hắn tuyệt đối không có khả năng là Trúc Nhân Cơ, nhất định là Trúc Thiên Cơ thậm chí là Trúc Cực Cơ ngụy trang.

Có người vội vàng uốn nắn.

- Không sai, thế gian không có Trúc Nhân Cơ mạnh như vậy.

Lời này được rất nhiều người đồng ý.

- Hừ, không quản là Trúc Thiên Cơ hay Trúc Cực Cơ, ngươi chỉ có một thân một mình mà thôi!

Người lúc trước nói:

- Chúng ta cùng tiến lên, chỉ cần tấn công vài lần là hắn sẽ nằm xuống.

Không ít người đều gật đầu, trên người Lăng Hàn có nhiều bảo vật làm người ta đỏ mắt.

Lăng Hàn cười nói:

- Tốt, có bao nhiêu người muốn phân bảo bối trên người của ta, mời đứng sang bên trái, ta sẽ thống kê nhân số, mỗi người có thể phân mấy món.

A, hắn sợ?

Cũng phải, gia hỏa này là người cô đơn, hắn làm sao có thể đối kháng nhiều người như vậy?

Không ít người đều tươi cười đi ra, đi hai bước có thể đạt được thu hoạch, cớ sao không làm?

Lăng Hàn quan sát kỹ, chỉ có ba mươi lăm người.

- Chỉ có bao nhiêu đây?

Hắn cảm thấy tiếc nuối, nơi này có hơn trăm người đấy.

- Bớt nói nhảm, giao bảo vật ra đây!

Có người quát chói tai.

Lăng Hàn cười ha ha, nói:

- Ta thay đổi chủ ý, nếu chỉ có các ngươi, không bằng ta đánh bại các ngươi, sau đó cướp sạch tất cả.

Những người bên trái nhìn nhau, ai cũng cất tiếng cười to.

Bọn họ có hơn ba mươi người, hơn nữa đa phần là Trúc Thiên Cơ, ai cho ngươi dũng khí này?

- Ta nói rõ trước, đừng có chạy.

Lăng Hàn cười cười, sau đó hắn giết về phía đám người này.

Hắn phát động Chỉ Xích Thiên Nhai, tốc độ của hắn rất nhanh, ầm, hắn va chạm với một người, cũng đụng đối phương bay đi, hắn chạm vào một người bên cạnh.

Người bên cạnh không kịp đề phòng, hắn nhìn thấy một bóng đen đánh tới liền vung chưởng tấn công theo bản năng.

Lúc chưởng lực đánh lên thân đối phương, lúc này, hắn mới kịp phản ứng, hắn cũng không thể thu tay trở về, ba, mọi người nhìn thấy máu thịt mơ hồ, đầu của người kia bị đánh nát bấy.

- Ngươi giết người.

Lăng Hàn xuất thủ với người kia.

- Không, ta không cố ý.

Người kia vẫn còn mơ hồ, hắn trả lời một cách vô thức.

- Ai, nên nén bi thương.

Lăng Hàn tiếp tục nói.

Người kia sửng sốt, hắn cũng kịp phản ứng chỉ thẳng về phía Lăng Hàn:

- Là ngươi, là ngươi đụng hắn bay về phía tay!

- Người bị ta đụng trúng, ngươi mới là kẻ giết người.

Lăng Hàn nói:

- Các vị, các ngươi phân xử thử xem.

- Hừ, miệng lưỡi trơn tru, mọi người cùng nhau xông lên!

Người bên cạnh không mắc lừa, bọn họ cùng xông lên tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn chỉ tươi cười, hắn phát động sát khí xung kích, ông, sát khí tập kích mọi người.

Sát khí xung kích chính là vũ khí quần chiến rất hữu dụng, tất cả mọi người đều trúng chiêu, công kích của bọn họ cũng trở nên lộn xộn hơn trước.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn lựa chọn một người và phát động Kim Điêu Thập Bát Trảo, hắn giống như Thượng Cổ Cầm Vương săn bắt khắp thiên hạ.

Người kia vội vàng nghênh kích, những người khác cũng tỉnh táo trở lại, bọn họ đồng thời xông lên tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn làm như không biết, hắn chỉ nhắm vào một đối thủ trước mặt mình.

Hắn đang tự tìm cái chết hay sao?

Hơn ba mươi Trúc Cơ cảnh cùng tấn công, đừng nói Trúc Thiên Cơ, cho dù là Trúc Cực Cơ cũng phải bỏ chạy.

Ầm!

Lăng Hàn liên tục chiến đấu với người trước mặt, ba mươi mấy người phía sau cùng tấn công hắn, tia sáng và ký hiệu bao phủ khắp nơi.

Cũng không dùng được, ánh sáng biến mất, mọi người đều hoảng sợ phát hiện, Lăng Hàn không có ngã xuống, hắn vẫn bình thản như không có việc gì.

Làm sao có thể?

Lực phòng ngự của Chú Đỉnh cảnh mạnh như thế sao?

- Ngươi, các ngươi xem kìa!

Có người chỉ vào Lăng Hàn, trên mặt bọn họ mang theo ngạc nhiên và không dám tin.

Đám người nhìn chằm chằm vào Lăng Hàn, ai cũng nhe răng.

- Gia hỏa này mặc nhiều hộ giáp trên người như thế!

- Khốn kiếp, khó trách đánh không thủng.

- Có mười mấy tầng!

Bọn họ đều im lặng, trên người Lăng Hàn mặc mười mấy món chiến giáp, đây chính là tiên khí, tự nhiên có thể biến hóa lớn nhỏ, mặc dù không thể biến lớn tương đương tinh cầu, nhỏ thì biến thành mặt dây chuyền như Mẫu Kim, nhưng biến ảo gấp mười mấy lần lại không có gì.

Lăng Hàn mặc mười mấy tầng hộ giáp vào, lực phòng ngự khủng bố cỡ nào, năng lượng tầng thứ cao cũng không có khả năng xuyên thủng nhiều hộ giáp như thế.

- Dùng lực chấn động.

Có người kêu lên.

- Không sai, hộ giáp chỉ có thể ngăn cản năng lượng tầng thứ cao và công kích đâm xuyên, chỉ cần sử dụng công kích chấn động vẫn có thể đánh hắn tổn thương.

- Giết!

Những người kia lao lên lần nữa, lại ra tay tấn công Lăng Hàn thật nhanh.

Lăng Hàn chỉ công kích nhắm vào một người, người kia chỉ có tu vi Trúc Thiên Cơ thì làm sao có thể là đối thủ của Lăng Hàn?

Hai ba chiêu mà thôi, hắn bị Lăng Hàn đánh nằm tại chỗ.

- Ai là người thứ ba?

Hắn lại nhắm vào một người, tiếp tục xuất thủ cường thế.

Đối phương có tu vi Trúc Thiên Cơ, sau khi trúng vài chiêu của Lăng Hàn, hắn đã bị Lăng Hàn đánh nằm tại chỗ.

- Tại sao gia hỏa kia vẫn còn đứng nổi?

Nhìn thấy ba người ngã xuống, Lăng Hàn vẫn còn nhảy nhót tưng bừng, tất cả mọi người không thể nào tiếp thu được.

Cho dù ngươi mặc mười mấy tầng hộ giáp cũng không có khả năng phòng ngự nhiều công kích của mọi người như vậy.

Nhưng bọn họ làm sao biết, Lăng Hàn tu hành Phàm cảnh quá hoàn mỹ, lực phòng ngự vượt xa Trúc Cơ bình thường, tăng thêm màn sáng tinh thần, lực phòng ngự của hắn mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng nổi.

Ầm! ầm! ầm!

Người chung quanh không ngừng ngã xuống, năm người, mười người, mười lăm người, hai mươi người.

Lần này, tất cả mọi người sợ hãi không nói thành lời.

Thần thoại sao?

Một người có thể hoàn thành nhiệm vụ quét ngang hơn ba mươi đối thủ cùng giai hay không?

Mười mấy người còn lại cũng nằm xuống đất.

Lăng Hàn vừa vơ vét bảo vật trên người những kẻ này, hắn vừa cười nói với những người khác:

- Các ngươi thật không có ý định xuất thủ sao?

Nhưng hắn là người rất nguyên tắc, nếu người khác không xuất thủ với hắn, hắn sẽ không chủ động khiêu khích.

- Ngươi rất ngông cuồng.

Một người trẻ tuổi tu vi Trúc Cực Cơ nói:

- Nhưng ngươi rất có thực lực.

Lăng Hàn thở dài, không có người xuất thủ, hắn không thể ăn cướp nhiều người hơn.

Sau khi vơ vét sạch sẽ, bởi vì pháp khí không gian quá nhỏ nhưng số lượng càng nhiều, cho nên pháp khí không gian không thể chứa pháp khí không gian, kết quả nét vào cùng một chỗ, tất có một kiện vỡ vụn hoặc cả hai vỡ vụn.

Hắn đặt các pháp khí không gian vào cái túi, sau đó vác trên thân.

Mặc mười mấy bộ áo giáp, sau lưng mang một cái túi lớn, hình tượng Lăng Hàn rất giống kẻ trộm.

Hắn cảm thấy phiền muộn, nhưng cũng không thể ném pháp khí không gian đi.

Đồ chơi này có thể bán được một khối Đạo Thạch, hơn nữa có mấy món không gian đặc biệt lớn, giá trị cũng tăng lên không ít.

Hắn cứ đi như thế, kẻ nào dám nói nhiều thêm vài câu?

Lăng Hàn xuống nước, hắn thử nhiệt độ một chút.

Hàn ý lạnh thấu xương, nhưng Lăng Hàn mở màn sáng tinh thần ra, hoàn toàn có thể chống cự nhiệt độ thấp như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK