Bởi vì có quá nhiều người, cho dù là Cửu Sơn Tôn Giả cũng không cách nào trực tiếp xé rách không gian chế tạo lỗ sâu giúp mọi người xuyên qua không gian.
Nhưng Tôn Giả chính là Tôn Giả, hắn bay trong tinh không với tốc độ nhanh kinh người.
Sau ba tháng, Cửu Dương tinh đã xuất hiện ngay trước mặt.
Cửu Sơn Tôn Giả mang theo mọi người đáp xuống, sau đó tuyên bố đội ngũ giải tán, bảo mọi người quay về tu luyện và tiêu hóa chỗ tốt đạt được trong bí cảnh, nói xong hắn liền rời đi.
Đây là việc đương nhiên, Lăng Hàn chính là hợp đỉnh, đây là đại sự khó lường, nhất định phải báo cho các Tôn Giả khác trong Thánh Địa biết.
Không bao lâu, Lăng Hàn được gọi tới và hỏi thăm chi tiết hợp đỉnh.
Lăng Hàn dứt khoát đẩy công lao lên người Đa Gia Phật, sau đó hắn cũng che giấu nói mình là Cửu Đỉnh hợp nhất.
Cửu Đỉnh đã là đỉnh cao nhất mà Chú Đỉnh tại Bắc Thiên vực có thể đạt tới, hắn lại là hợp đỉnh, càng là siêu cấp thiên tài trong các thiên tài đứng đầu, đủ để so sánh với thiên kiêu Đế tộc.
Cửu Dương Thánh Địa quyết định dốc toàn bộ tài nguyên tiến hành bồi dưỡng Lăng Hàn, chỉ cần Lăng Hàn cần, bọn họ không tiếc trả giá lớn bồi dưỡng hắn..
Lăng Hàn sẽ không cự tuyệt, thừa cơ tranh thủ điều kiện tu luyện thật tốt cho đám người Nữ Hoàng, chí ít cũng phải cho bọn họ một động phủ a?
Các đại lão Thánh Địa chỉ suy tính một lúc, sau đó bọn họ quyết định đáp ứng yêu cầu của Lăng Hàn.
Thiên tài như thế quá hiếm có, chẳng những là thiên tài võ đạo, còn là Đan đạo đại sư, càng quan trọng hơn chính là cái gì?
Lai lịch rõ ràng!
Không giống Lục Kỳ, Tống Lam, hai người này đến từ thế lực cường đại, ngày sau tu thành đại thành tựu cũng không lấy Cửu Dương Thánh Địa làm trung tâm, nhưng Lăng Hàn thì khác, hắn không xuất thân từ tông môn nào, hoàn toàn có thể xem Cửu Dương Thánh Địa như nhà của mình.
Cho nên, nhân tài như vậy mới đáng bồi dưỡng.
Lăng Hàn đả kích thiên tài Tây Thiên vực, ngăn cơn sóng dữ, từ đó giành được mặt mũi và tôn nghiêm cho Bắc Thiên vực, việc này cũng truyền khắp Thánh Địa, thật nhiều nữ đệ tử mượn các loại lý do chạy tới chỗ của Lăng Hàn, hi vọng phát sinh chút việc gì đó với hắn.
Nếu như chỉ là nữ đệ tử bình thường cũng không có gì, nhưng vưu vật tuyệt thế như Giải Nghênh Thu, Đàm Mộng liên tiếp ném mị nhãn cho Lăng Hàn, thậm chí Tống Lam ba ngày hai lần tới bái phỏng Lăng Hàn, việc này đã làm không ít người ghen tuông.
Ví dụ như Lục Kỳ.
Hắn vì theo đuổi Tống Lam mới gia nhập Cửu Dương Thánh Địa, hiện tại nữ nhân mình nhìn trúng lại là liên tục chạy vào trong phòng một nam nhân khác, hắn làm sao chịu nổi?
Bởi vậy, hắn đứng ra khiêu chiến Lăng Hàn.
Trước đó gắn bị Lăng Hàn đánh ra khỏi Bạch Liên bí cảnh, hắn không đạt được cái gì khác, hắn không thể nhịn được cục tức này, hiện tại Tống Lam lại muốn đầu nhập vào trong ngực Lăng Hàn, hắn không cách nào tha thứ cho Lăng Hàn.
Theo lý mà nói, hắn đã đột phá Sinh Đan, hắn có mặt mũi khiêu chiến Lăng Hàn hay sao?
Nhưng võ đạo giới có hai thứ rất công bằng.
Thứ nhất, đương nhiên là cảnh giới tương đương, thứ hai chính là tuổi tác tương đương.
Tuổi tác tương đương, cho dù cảnh giới chênh lệch xa cũng có thể đánh nhau công bằng, ngươi tu luyện chậm là chuyện của mình ngươi.
Cho nên, mặc dù Lục Kỳ đã bước vào Sinh Đan nhưng tuổi tác lại tương tự Lăng Hàn, cho nên hắn có thể đánh một trận công bằng.
Lục Kỳ phát ra khiêu chiến, hắn muốn xem Lăng Hàn có ứng chiến hay không.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn chỉ nói một câu:
- Chiến.
- Đúng, đánh chết tên vương bát đản này!
Đại Hắc Cẩu gào to:
- Tiểu Hàn tử hiện tại đã sắp tiến vào Sinh Đan, chúng ta cũng có thể! Đi, đi đoạt Tống Lam, Cát Tường Thiên đến đây.
- Ngươi luyện hóa vật chất thần tính cho tốt đi.
Lăng Hàn đạp một cước, chó chết này là kẻ không an phận.
Sắc trư ở bên cạnh cười trộm, nhìn thấy Đại Hắc Cẩu ăn thua thiệt thì nó mừng thầm, dù sao miệng của Đại Hắc Cẩu quá độc, lại thường xuyên ức hiếp nó.
Lăng Hàn bắt lấy sắc trư, nói:
- Tình huống con lợn này là thế nào?
Hắn sử dụng nhãn thuật quan sát sắc trư.
Trước đó hắn tu vi yếu, chỉ biết sắc trư bất phàm, nhưng nó như thế nào thì hắn không nhìn ra, hiện tại hắn đã là Thập Đỉnh hợp nhất, thậm chí còn mạnh hơn phần lớn Sinh Đan, có lẽ hắn sẽ nhìn ra một ít đầu mối.
A?
Hắn nhìn vào thức hải của sắc trư, hắn mơ hồ nhìn thấy thế giới óng ánh, dường như bị khóa lại nên hắn không thể tiến vào bên trong.
- Khá lắm!
Hắn kinh hô.
- Như thế nào?
Đại Hắc Cẩu lập tức tiến tới.
Lăng Hàn chỉ vào sắc trư:
- Gia hỏa này có lẽ là Giáo Chủ.
- Cái gì!
Đại Hắc Cẩu giật mình sững sờ, sau đó nó đi vòng quanh sắc trư, nói:
- Không giống.
- Đúng là không giống, háo sắc lại tham ăn.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói:
- Ta lại nhìn thấy thức hải của nó ầm ầm dậy sóng, hẳn là cấp bậc Giáo Chủ, dường như lại bị phong ấn.
- Khó trách biến thành ngu như vậy.
Đại Hắc Cẩu thở dài.
Sắc trư giận dữ, nó cắn Đại Hắc Cẩu, nó bị phong ấn tu vi nên không thể dùng thần thức truyền âm, không có cách gì hóa thành hình người, hơn nữa mất đi tất cả chiến lực nhưng trí thông minh của nó lại bình thường.
- Heo ngốc, ngươi có cắn thì Cẩu gia cũng không đau, phí sức như vậy làm gì, quả nhiên trí thông minh có vấn đề.
Đại Hắc Cẩu lắc đầu, tiếp tục đả kích sắc trư.
Sắc trư hừ hừ, ý nói chờ đại gia khôi phục tu vi, xem ta đánh ngươi như thế nào.
Đại Hắc Cẩu cười hắc hắc, nói:
- Với thiên phú tuyệt thế của Cẩu gia, chờ thời điểm ngươi mở phong ấn, Cẩu gia đã sớm vượt qua Giáo Chủ, ngươi muốn đánh bản tọa? Nằm mơ đi!
Sắc trư không ngừng phản đối, quyết định không để ý tới con chó ngu xuẩn kia.
- Lăng Hàn, không có vấn đề gì chứ?
Chu Hằng hỏi.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Các ngươi cứ việc luyện hóa vật chất thần tính, tranh thủ xông lên Cửu Đỉnh thậm chí Thập Đỉnh, Lục Kỳ nha, ha ha, ta đã giải quyết hắn tại Bạch Liên bí cảnh một lần, hiện tại ta càng không đặt hắn vào trong lòng.
- Lăng Hàn của Nữu mạnh nhất!
Hổ Nữu dịu dàng nói ra.
Tất cả mọi người cười to, Lăng Hàn đúng là yêu nghiệt, ở Nguyên thế giới là như thế, hiện tại cũng là như thế.
Rất nhanh, Lục Kỳ đã đáp lại, hắn muốn đánh với một trận Lăng Hàn vào ngày mai.
Tin tức truyền ra, tất cả mọi người không ngừng nghị luận với nhau.
Lăng Hàn rất mạnh, tuyệt đối là Chú Đỉnh đệ nhất nhân trong Bắc Thiên vực, nhưng Lục Kỳ đã là Sinh Đan cảnh, chiến lực của hắn không phải Chú Đỉnh có thể sánh bằng.
Tống Lam biết, Lăng Hàn có thể đánh bại Sinh Đan cảnh Phong Kế Hành, muốn chiến thắng Lục Kỳ là chuyện quá dễ dàng.
- Ai, Lăng Hàn quá lỗ mãng.
- Đúng vậy, mặc dù hắn có thể xưng là Chú Đỉnh đệ nhất nhân, hắn lại kém Sinh Đan cảnh quá nhiều.
- Đúng đấy, Sinh Đan là biến hóa về chất, hơn nữa Lục Kỳ từng đứng thứ mười chín trên Chú Đỉnh bảng, một khi hắn bước vào Sinh Đan, chiến lực của hắn ít nhất cũng đạt tới tam trọng thiên, thậm chí tứ trọng thiên.
- Một trận chiến này, Lăng Hàn sẽ thua không nghi ngờ.
- Không có biện pháp, chẳng lẽ các ngươi không có nghe nói sao, trận chiến này đánh nhau vì Tống tiên tử.
- Giận dữ vì hồng nhan, ta hiểu, nhưng Lăng Hàn sẽ thất bại.
Mọi người không ngừng bàn tán với nhau, ngày thứ hai lại đến, Lăng Hàn sắp quyết chiến với Lục Kỳ.
Nhưng Tôn Giả chính là Tôn Giả, hắn bay trong tinh không với tốc độ nhanh kinh người.
Sau ba tháng, Cửu Dương tinh đã xuất hiện ngay trước mặt.
Cửu Sơn Tôn Giả mang theo mọi người đáp xuống, sau đó tuyên bố đội ngũ giải tán, bảo mọi người quay về tu luyện và tiêu hóa chỗ tốt đạt được trong bí cảnh, nói xong hắn liền rời đi.
Đây là việc đương nhiên, Lăng Hàn chính là hợp đỉnh, đây là đại sự khó lường, nhất định phải báo cho các Tôn Giả khác trong Thánh Địa biết.
Không bao lâu, Lăng Hàn được gọi tới và hỏi thăm chi tiết hợp đỉnh.
Lăng Hàn dứt khoát đẩy công lao lên người Đa Gia Phật, sau đó hắn cũng che giấu nói mình là Cửu Đỉnh hợp nhất.
Cửu Đỉnh đã là đỉnh cao nhất mà Chú Đỉnh tại Bắc Thiên vực có thể đạt tới, hắn lại là hợp đỉnh, càng là siêu cấp thiên tài trong các thiên tài đứng đầu, đủ để so sánh với thiên kiêu Đế tộc.
Cửu Dương Thánh Địa quyết định dốc toàn bộ tài nguyên tiến hành bồi dưỡng Lăng Hàn, chỉ cần Lăng Hàn cần, bọn họ không tiếc trả giá lớn bồi dưỡng hắn..
Lăng Hàn sẽ không cự tuyệt, thừa cơ tranh thủ điều kiện tu luyện thật tốt cho đám người Nữ Hoàng, chí ít cũng phải cho bọn họ một động phủ a?
Các đại lão Thánh Địa chỉ suy tính một lúc, sau đó bọn họ quyết định đáp ứng yêu cầu của Lăng Hàn.
Thiên tài như thế quá hiếm có, chẳng những là thiên tài võ đạo, còn là Đan đạo đại sư, càng quan trọng hơn chính là cái gì?
Lai lịch rõ ràng!
Không giống Lục Kỳ, Tống Lam, hai người này đến từ thế lực cường đại, ngày sau tu thành đại thành tựu cũng không lấy Cửu Dương Thánh Địa làm trung tâm, nhưng Lăng Hàn thì khác, hắn không xuất thân từ tông môn nào, hoàn toàn có thể xem Cửu Dương Thánh Địa như nhà của mình.
Cho nên, nhân tài như vậy mới đáng bồi dưỡng.
Lăng Hàn đả kích thiên tài Tây Thiên vực, ngăn cơn sóng dữ, từ đó giành được mặt mũi và tôn nghiêm cho Bắc Thiên vực, việc này cũng truyền khắp Thánh Địa, thật nhiều nữ đệ tử mượn các loại lý do chạy tới chỗ của Lăng Hàn, hi vọng phát sinh chút việc gì đó với hắn.
Nếu như chỉ là nữ đệ tử bình thường cũng không có gì, nhưng vưu vật tuyệt thế như Giải Nghênh Thu, Đàm Mộng liên tiếp ném mị nhãn cho Lăng Hàn, thậm chí Tống Lam ba ngày hai lần tới bái phỏng Lăng Hàn, việc này đã làm không ít người ghen tuông.
Ví dụ như Lục Kỳ.
Hắn vì theo đuổi Tống Lam mới gia nhập Cửu Dương Thánh Địa, hiện tại nữ nhân mình nhìn trúng lại là liên tục chạy vào trong phòng một nam nhân khác, hắn làm sao chịu nổi?
Bởi vậy, hắn đứng ra khiêu chiến Lăng Hàn.
Trước đó gắn bị Lăng Hàn đánh ra khỏi Bạch Liên bí cảnh, hắn không đạt được cái gì khác, hắn không thể nhịn được cục tức này, hiện tại Tống Lam lại muốn đầu nhập vào trong ngực Lăng Hàn, hắn không cách nào tha thứ cho Lăng Hàn.
Theo lý mà nói, hắn đã đột phá Sinh Đan, hắn có mặt mũi khiêu chiến Lăng Hàn hay sao?
Nhưng võ đạo giới có hai thứ rất công bằng.
Thứ nhất, đương nhiên là cảnh giới tương đương, thứ hai chính là tuổi tác tương đương.
Tuổi tác tương đương, cho dù cảnh giới chênh lệch xa cũng có thể đánh nhau công bằng, ngươi tu luyện chậm là chuyện của mình ngươi.
Cho nên, mặc dù Lục Kỳ đã bước vào Sinh Đan nhưng tuổi tác lại tương tự Lăng Hàn, cho nên hắn có thể đánh một trận công bằng.
Lục Kỳ phát ra khiêu chiến, hắn muốn xem Lăng Hàn có ứng chiến hay không.
Lăng Hàn cười ha ha, hắn chỉ nói một câu:
- Chiến.
- Đúng, đánh chết tên vương bát đản này!
Đại Hắc Cẩu gào to:
- Tiểu Hàn tử hiện tại đã sắp tiến vào Sinh Đan, chúng ta cũng có thể! Đi, đi đoạt Tống Lam, Cát Tường Thiên đến đây.
- Ngươi luyện hóa vật chất thần tính cho tốt đi.
Lăng Hàn đạp một cước, chó chết này là kẻ không an phận.
Sắc trư ở bên cạnh cười trộm, nhìn thấy Đại Hắc Cẩu ăn thua thiệt thì nó mừng thầm, dù sao miệng của Đại Hắc Cẩu quá độc, lại thường xuyên ức hiếp nó.
Lăng Hàn bắt lấy sắc trư, nói:
- Tình huống con lợn này là thế nào?
Hắn sử dụng nhãn thuật quan sát sắc trư.
Trước đó hắn tu vi yếu, chỉ biết sắc trư bất phàm, nhưng nó như thế nào thì hắn không nhìn ra, hiện tại hắn đã là Thập Đỉnh hợp nhất, thậm chí còn mạnh hơn phần lớn Sinh Đan, có lẽ hắn sẽ nhìn ra một ít đầu mối.
A?
Hắn nhìn vào thức hải của sắc trư, hắn mơ hồ nhìn thấy thế giới óng ánh, dường như bị khóa lại nên hắn không thể tiến vào bên trong.
- Khá lắm!
Hắn kinh hô.
- Như thế nào?
Đại Hắc Cẩu lập tức tiến tới.
Lăng Hàn chỉ vào sắc trư:
- Gia hỏa này có lẽ là Giáo Chủ.
- Cái gì!
Đại Hắc Cẩu giật mình sững sờ, sau đó nó đi vòng quanh sắc trư, nói:
- Không giống.
- Đúng là không giống, háo sắc lại tham ăn.
Lăng Hàn gật gật đầu, nói:
- Ta lại nhìn thấy thức hải của nó ầm ầm dậy sóng, hẳn là cấp bậc Giáo Chủ, dường như lại bị phong ấn.
- Khó trách biến thành ngu như vậy.
Đại Hắc Cẩu thở dài.
Sắc trư giận dữ, nó cắn Đại Hắc Cẩu, nó bị phong ấn tu vi nên không thể dùng thần thức truyền âm, không có cách gì hóa thành hình người, hơn nữa mất đi tất cả chiến lực nhưng trí thông minh của nó lại bình thường.
- Heo ngốc, ngươi có cắn thì Cẩu gia cũng không đau, phí sức như vậy làm gì, quả nhiên trí thông minh có vấn đề.
Đại Hắc Cẩu lắc đầu, tiếp tục đả kích sắc trư.
Sắc trư hừ hừ, ý nói chờ đại gia khôi phục tu vi, xem ta đánh ngươi như thế nào.
Đại Hắc Cẩu cười hắc hắc, nói:
- Với thiên phú tuyệt thế của Cẩu gia, chờ thời điểm ngươi mở phong ấn, Cẩu gia đã sớm vượt qua Giáo Chủ, ngươi muốn đánh bản tọa? Nằm mơ đi!
Sắc trư không ngừng phản đối, quyết định không để ý tới con chó ngu xuẩn kia.
- Lăng Hàn, không có vấn đề gì chứ?
Chu Hằng hỏi.
Lăng Hàn cười một tiếng:
- Các ngươi cứ việc luyện hóa vật chất thần tính, tranh thủ xông lên Cửu Đỉnh thậm chí Thập Đỉnh, Lục Kỳ nha, ha ha, ta đã giải quyết hắn tại Bạch Liên bí cảnh một lần, hiện tại ta càng không đặt hắn vào trong lòng.
- Lăng Hàn của Nữu mạnh nhất!
Hổ Nữu dịu dàng nói ra.
Tất cả mọi người cười to, Lăng Hàn đúng là yêu nghiệt, ở Nguyên thế giới là như thế, hiện tại cũng là như thế.
Rất nhanh, Lục Kỳ đã đáp lại, hắn muốn đánh với một trận Lăng Hàn vào ngày mai.
Tin tức truyền ra, tất cả mọi người không ngừng nghị luận với nhau.
Lăng Hàn rất mạnh, tuyệt đối là Chú Đỉnh đệ nhất nhân trong Bắc Thiên vực, nhưng Lục Kỳ đã là Sinh Đan cảnh, chiến lực của hắn không phải Chú Đỉnh có thể sánh bằng.
Tống Lam biết, Lăng Hàn có thể đánh bại Sinh Đan cảnh Phong Kế Hành, muốn chiến thắng Lục Kỳ là chuyện quá dễ dàng.
- Ai, Lăng Hàn quá lỗ mãng.
- Đúng vậy, mặc dù hắn có thể xưng là Chú Đỉnh đệ nhất nhân, hắn lại kém Sinh Đan cảnh quá nhiều.
- Đúng đấy, Sinh Đan là biến hóa về chất, hơn nữa Lục Kỳ từng đứng thứ mười chín trên Chú Đỉnh bảng, một khi hắn bước vào Sinh Đan, chiến lực của hắn ít nhất cũng đạt tới tam trọng thiên, thậm chí tứ trọng thiên.
- Một trận chiến này, Lăng Hàn sẽ thua không nghi ngờ.
- Không có biện pháp, chẳng lẽ các ngươi không có nghe nói sao, trận chiến này đánh nhau vì Tống tiên tử.
- Giận dữ vì hồng nhan, ta hiểu, nhưng Lăng Hàn sẽ thất bại.
Mọi người không ngừng bàn tán với nhau, ngày thứ hai lại đến, Lăng Hàn sắp quyết chiến với Lục Kỳ.