Cát Thu Lĩnh cười lớn một tiếng, liền chạy về phía phía giữa hồ.
Vút vút vút.
Hắn đạp lên trên mặt nước, lại có thể không bị chìm xuống.
Đây là bởi vì tốc độ của hắn quá nhanh. Chỉ là một chút sức căng trên bề mặt nước này, cũng đủ để cho hắn chạy vội không rơi xuống.
Còn không có đạt được vận tốc âm thanh, nhưng chênh lệch cũng không quá lớn.
Tiểu tử này, nói không chừng đã đả thông hai mươi mạch.
Cát Thu Lĩnh xông tới, một quyền đánh về phía con rắn khổng lồ kia.
Con rắn khổng lồ không né tránh, trực tiếp giãy dụa thân thể cao lớn đón nhận, biến thân thể mình trở thành côn lớn, đập về phía Cát Thu Lĩnh.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Cát Thu Lĩnh nhất thời bị đánh bay ra ngoài.
Tõm.
Hắn rơi vào trong nước. Không có ở trong trạng thái nhanh chóng chạy vội, mặt nước này đương nhiên không chống đỡ nổi trọng lượng của hắn.
Ánh mắt Lăng Hàn nhất thời sáng lên. Con rắn khổng lồ này lại là tồn tại Hoán Huyết Cảnh. Hơn nữa tuyệt đối không chỉ là nhất biến. Thế nào cũng phải là nhị biến.
Thân thể của con rắn khổng lồ cuốn lên, lại lao về phía Cát Thu Lĩnh.
Cát Thu Lĩnh đưa tay ở trên mặt nước vỗ một cái.
Ầm.
Mặt nước lập tức rẽ nước ra. Hắn lại nhanh chóng, ở trên mặt nước chạy hết tốc lực, tùy thời tìm kiếm sơ hở của con rắn khổng lồ.
Hắn phải chạy, bằng không người ở trong nước, hành động sẽ rất bị hạn chế.
Con rắn khổng lồ truy kích. Cái lưỡi đỏ phun ra, phát ra âm thanh a a a, khiến người ta nghe lại khiếp sợ hoang mang.
Cát Thu Lĩnh mặc dù có chút "thẳng", nhưng ở thời điểm chiến đấu lại tuyệt không ngu. Hắn biết rõ lực lượng của chính mình thua kém, lại là ở sân nhà của người ta, hắn hoàn toàn không có dự định liều mạng. Hắn chính là chạy vòng quanh.
Con rắn khổng lồ truy kích không được, bất chợt quẫy mạnh thân thể.
Ầm.
Nhất thời toàn bộ mặt hồ đều sôi trào lên, đang lên sóng lớn.
Thân hình Cát Thu Lĩnh xiêu xiêu. Sóng lớn trên mặt hồ khiến cho thân hình của hắn thiếu chút nữa mất đi khả năng giữ cân bằng. Ở đây dù sao cũng không phải là lục địa.
Con rắn khổng lồ nhân cơ hội xông qua.
Ầm.
Cát Thu Lĩnh chỉ có thể cứng rắn chống đỡ. Hắn lại bị chấn động bay ra ngoài.
- Cát tiểu đệ, hay là để ta tới đi.
Lăng Hàn cười nói, đã đứng lên.
- Tiểu đệ?
Cát Thu Lĩnh nhìn chân của mình một chút. Còn chưa có so qua, ngươi làm sao biết ta nhất định là tiểu đệ?
Hiển nhiên, đường não về của hắn lại không đúng.
Lăng Hàn xông qua. Hắn cũng đạp mặt nước, giống như giẫm trên đất bằng, rất nhanh lại xông tới chỗ con rắn khổng lồ, một quyền đánh tới.
Yêu Hầu Quyền, hai mươi lần lực lượng chồng chất!
Lăng Hàn cũng không muốn lãng phí thời gian ở trên người một con yêu thú, một quyền giải quyết là được.
Con rắn khổng lồ không sợ, va chạm về phía Lăng Hàn.
Ầm!
Một tiếng động nặng nề vang lên. Chỉ thấy thân thể của con rắn khổng lồ bắn ngược ra ngoài. Mà ở vị trí nhận quyền, thình lình xuất hiện thêm một lỗi máu lớn bằng chậu rửa mặt.
Một đòn mà thôi, thân thể rắn chắc của nó đã bị Lăng Hàn đánh xuyên qua.
Chỉ có điều, hình thể của con rắn khổng lồ quá lớn. Đây cũng không phải là chỗ yếu hại. Nó cũng không bị một đòn giết chết.
Lăng Hàn đuổi theo.
Vút vút vút.
Hắn chạy lên trên thân hắn, đi tới chỗ đầu của con rắn, một quyền đánh xuống.
Con rắn lớn như vậy, đi đâu tìm bảy tấc? Cho nên, trực tiếp đánh nát đầu.
Một quyền đánh xuống. Cái đầu của con rắn lớn nhất thời bị đánh nổ, hóa thành một đoàn mưa máu. Nó vốn là bắn về phía trước. Nhưng kình lực một quyền này lại đánh xuống phía dưới. Hai cổ lực lượng đồng thời tác dụng ở trên thân rắn.
Rắc.
Con rắn khổng lồ nhất thời bị gãy ở giữa.
Thân hình Lăng Hàn tung lên, ở trên mặt nước chạy như điên, rất nhanh liền trở về trên bờ.
Chợt có tiếng nổ tung. Sóng lớn dâng lên.
Cát Thu Lĩnh kinh ngạc nhìn hắn, lại cúi đầu nhìn giữa hai đùi một chút, lẩm bẩm nói:
- Lợi hại như vậy, thật sự có khả năng lớn hơn so với ta.
Lăng Hàn tự nhiên nghe được lời này, khóe miệng không khỏi hơi co quắp. Phương thức tư duy của người thiếu niên này thật sự khác hẳn với người bình thường.
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đại ca của ta.
Cát Thu Lĩnh nói, bộ dạng vô cùng nghiêm túc.
Lăng Hàn không khỏi cười nói:
- Nếu như đánh không lại mọi người, liền gọi là đại ca. Vậy ngươi có được bao nhiêu đại ca?
Cát Thu Lĩnh nghiêm túc suy nghĩ một chút, nói:
- Chỉ có cảnh giới tương đồng, người đánh thắng ta mới có khả năng làm đại ca của ta.
Ừ, vẫn rất có nguyên tắc.
Lăng Hàn chỉ chỉ con rắn khổng lồ trong hồ, nói:
- Vậy ngươi lại đi thu thập một chút. Trên người yêu xà Hoán Huyết Cảnh khẳng định có không ít thứ tốt.
- Được đại ca.
Cát Thu Lĩnh trả lời rất thanh thúy, lập tức nhảy vào trong hồ, bắt đầu kéo con rắn khổng lồ kia từ trong hồ lên.
Cũng may là hắn. Bằng không đổi lại thành Hoán Tuyết, nàng chưa chắc có khí lực lớn như vậy.
- Đây là một con rắn thật sự. A, vậy ở trong hồ này, nói không chừng có bảo vật gì?
Lăng Hàn thì thào.
Tõm.
Hắn lập tức nhảy vào trong hồ, cẩn thận tìm kiếm.
Hồ rất lớn. Nhưng Lăng Hàn rất có kiên trì.
Dù sao có mười ngày. Hắn lại không muốn tự mình đi tìm Hồng Vân Thạch. Cho nên, hắn có thể ở trong một hai ngày cuối cùng, thực hiện kế hoạch đánh cướp của hắn.
Hiện tại hắn nín một hơi, có thể duy trì gần nửa giờ. Hơn nữa hắn ở trong nước bơi qua bơi lại tốc độ cũng không chậm. Nửa giờ đủ để cho hắn lục soát một phần ba khu vực. Trên lý thuyết mà nói, hắn chỉ cần trồi lên mặt nước đổi khí hai lần là được.
Sau nửa giờ, hắn trồi lên mặt nước, lấy hơi, hoàn toàn không có thu hoạch.
Hắn lại tiến vào trong hồ, tìm lại tìm. Một lúc sau, hắn cuối cùng có phát hiện.
Trong một khe đá màu xanh dưới đáy hồ, lại có thể mọc ra một gốc cây thực vật, chỉ kết một quả. Quả này lại là một hồ lô màu xanh.
Hồ lô?
Lăng Hàn bơi qua, đưa tay chạm đến phía trên hồ lô. Hắn chỉ vừa nhẹ nhàng chạm một cái, hồ lô này lại có thể tự mình từ trên day leo rớt xuống.
Mắt thấy hồ lô sẽ nổi lên mặt nước, Lăng Hàn vội vàng đưa tay nắm lấy hồ lô.
Đây là thứ gì? Có thể ăn được không?
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, vẫn quyết định lên bờ trước. Muốn nghiên cứu cũng không cần ở dưới đáy nước.
Hắn trồi lên mặt nước, đi tới trên bờ. Hắn lại nhìn thấy có bảy người đang nằm.
- Nhìn thấy được chúng ta giết chết con rắn khổng lồ, bọn họ cũng muốn chen vào một chân, cướp bóc Hồng Vân Thạch.
Cát Thu Lĩnh giải thích một câu.