Lăng Hàn lạc giọng hét:
- Tháp ngạo kiều nhà ngươi, sau này ta không ném ngươi vào hầm cầu thì ta theo họ của ngươi!
Nửa ngày sau uy lực sấm sét qua đi, hơi giống thiên kiếp.
Lăng Hàn đã hoàn toàn nhũn người, đây còn là nhờ hắn tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, không thì đương thời không có Sáng Thế cảnh nào dám trực tiếp uống dịch lôi kiếp.
Nhưng đau khổ qua đi thì ích lợi cũng đến.
Lôi hệ đại đạo bày ra trong thức hải của Lăng Hàn, nhưng không hoàn chỉnh. Lôi hệ đại đạo do vô số mảnh nhỏ ghép lại, một số mảnh nhỏ hơi lớn, một số nhỏ đến mắt thường không thấy. Lôi hệ đại đạo không hoàn chỉnh cũng bình thường, dù gì là dịch lôi kiếp lấy trong Cổ giới, có giới hạn cao nhất của nó.
Với Lăng Hàn thì bấy nhiêu đây đã quá đủ, quy tắc đại đạo cao sâu quá hắn không nắm giữ được.
Thời gian có hạn, Lăng Hàn chọn mảnh lớn lĩnh ngộ.
Quy tắc vốn khó lĩnh ngộ càng không nói tới nó không hoàn chỉnh, nên Lăng Hàn phải chọn mảnh lớn hơi gần với hoàn chỉnh để lĩnh ngộ. Với cảnh giới hiện tại của Lăng Hàn thì mảnh lớn là vừa ý nhất.
Một ngày qua đi, Lăng Hàn thể ngộ trăm năm dưới Luân Hồi thụ.
Lăng Hàn mở mắt ra nhưng không đứng lên, hắn uống một ngụm nhỏ dịch lôi kiếp nữa. Lần này có kinh nghiệm nên Lăng Hàn chỉ uống một hớp thật nhỏ, dù vậy vẫn bị hành thảm thương.
Giống như Tiên Ma kiếm, đừng thấy nó chưa trở thành tiên khí nhưng sức sát thương mạnh đến mức lão tổ Trảm Trần đừng hòng xem thường. Dịch lôi kiếp cũng vậy, Lăng Hàn chỉ uống một chút xíu nhưng sức phá hoại cực kỳ cuồng bạo.
Một ngày sau Lăng Hàn uống tiếp hớp nữa.
Dưới Luân Hồi thụ Lăng Hàn chia dịch lôi kiếp ra mấy trăm phần, một năm sau hắn mới uống hết tất cả. Lôi hệ đại đạo của Lăng Hàn tăng vọt mảng lớn.
- Diệt Thế Lôi Đình!
- Điện Thiểm!
Lăng Hàn được hai môn thần thông, cũng có thể nói là tiên thuật. Lăng Hàn có cảm giác miễn là mở ra hạn mức cao nhất của cảnh giới thì hai pháp môn sẽ được tăng mạnh, tiếp tục tăng cao uy lực.
Diệt Thế Lôi Đình hơi giống lực lượng lôi đình mà Lăng Hàn quan sát có được, nhưng quan sát chỉ là bắt chước, giờ hắn thật sự có được lực lượng hạch tâm của thiên kiếp.
Lôi đình có thể diệt thế, chấp phạt thay trời, dù là Thánh Vương cũng phải kính sợ.
Có thể thi triển riêng lẻ, có thể dung nhập Lôi Đình kiếm pháp thay thế lực lượng lôi đình cũ, tăng uy lực lên một bậc.
Điện Thiểm thì khiến tốc độ của Lăng Hàn nhanh như tia chớp thiên kiếp.
Đây là khái niệm gì?
Thiên kiếp nhanh, không ai né tránh được chỉ có thể đón đỡ, Lăng Hàn tu ra cực hạn như vậy thì dù hắn đuổi theo đối thủ hay muốn cắt đuôi cường địch đều dễ dàng.
- Cực nhanh kiểu này không thể kéo dài lâu được.
Lăng Hàn lẩm bẩm:
- Nhưng dùng vào việc truy kích và thoát vòng vây đã đủ. Cái này hơi giống Sấm Dậy Cửu Thiên, về uy lực thì cao hơn gấp vô số lần. Giờ đi chiến trường hai giới! Nếu Khai Vân Vương đuổi theo tới đây vừa lúc lấy ra khai đao, nhưng từ sau khi giết Trọng Bát Độ ta đã độ qua thiên kiếp hai lần, chắc sợi tơ nhân quả biến mất rồi.
Sợi tơ nhân quả của Lăng Hàn đã mất nhưng trên người Nữ Hoàng thì còn, sau khi nàng diệt Trọng Dã mới chỉ độ thiên kiếp một lần.
- Ha ha ha! Khai Vân Vương, ngươi dám đến không?
Lăng Hàn ra khỏi Hắc tháp, trải kim quang đại đạo đi hướng Vân Đỉnh tinh.
Lăng Hàn bước nhanh đi, lập tức nhận được tin tốt lành. Vũ Hoàng sắp đột phá!
Thánh cấp!
Vũ Hoàng ở trong trời sao đón nhận thiên kiếp rất là vất vả. Một mặt vì Vũ Hoàng giống như Lăng Hàn, Nữ Hoàng dung hợp quy tắc hai giới, rõ ràng chỉ là Tiểu Thánh kiếp nhưng uy lực ngang ngửa Đại Thánh kiếp. Nhưng Vũ Hoàng không tu Bất Diệt Thiên Kinh, không tu Cửu Tử Thiên Công, không có Tiên Vương pháp hộ thân, gã liên tục nhận được nguy hiểm mạng sống.
Nhưng tính dẻo của Vũ Hoàng rất kinh người, không cách nào hạ gục gã được, luôn tìm ra một đường sống trong tuyệt vọng chống chọi qua nửa ngày, thành công bước vào Sáng Thế cảnh, tích lũy nguyên lực cỡ đỉnh Tiểu Thánh.
Chỉ có ba người bọn họ, dù là Đinh Bình, Cửu Yêu, hai đệ tử được Lăng Hàn rất xem trọng cũng không có thiên phú kinh người như vậy. Đinh Bình, Cửu Yêu cũng tu ra năm trăm vạn ngôi sao nhưng đã trì trệ lâu thật lâu, phỏng chừng khó thể tiến thêm một bước.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Vũ Hoàng cùng vào chiến trường hai giới. Nếu có thể xúc tiến hai giới dung hợp thì bọn họ sẽ được thiên địa khen ngợi, ích lợi như thế không lấy cũng uổng.
Nhưng không ai có kinh nghiệm dung hợp hai giới, chỉ đành tự mình lần mò.
Ba người vừa tham khảo vừa thử các cách, dần có kinh nghiệm. Bọn họ cảm ứng được thiên địa hai giới kêu gọi mình, dường như khát cầu.
Quả nhiên hai giới đang phát triển theo hướng dung hợp, nhưng hiện tại hủy diệt cùng sáng tạo đối lập, tốc độ dung hợp chậm vô cùng, theo tiến trình bình thường có lẽ Luân Hồi thụ sinh trưởng đến cực hạn rồi mà hai giới còn đang cọ xát từ từ.
Nữ Hoàng, Lăng Hàn, Vũ Hoàng làm hạch tâm, bản thân là ván cầu câu thông hai giới. Trong phút chốc chiến trường hai giới dâng lên ba cột sáng tận trời, ở trong Thần Giới hay Minh Giới đều thấy rõ ràng. Thiên địa gần khu vực này đang rung động, như xảy ra biến đổi lớn kinh người.
Hai giới đang tăng tốc độ dung hợp.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Vũ Hoàng liếc nhau, lộ vẻ mặt vừa mừng vừa sợ. Vì bọn họ làm ván cầu một bên kết nối Minh Giới, một bên gắn liền Thần Giới. Quy tắc hai giới chuyển động trong cơ thể ba người, khiến cảnh giới lĩnh ngộ của họ nhanh chóng tăng cao, tích lũy nguyên lực cũng tăng lên. Mỗi cách một giây sẽ có một ngôi sao sinh ra trong ngân hà đan điền của bọn họ.
Dù sau khi dung hợp hai giới không có thiên địa khen ngợi thì ích lợi này đã rất lớn.
Vèo!
Một bóng người xé rách không gian lao tới, toát ra uy thế vô tận.
Lăng Hàn, Nữ Hoàng, Vũ Hoàng biến sắc mặt. Ngườin ày quá mạnh, khiến bọn họ cảm giác hoàn toàn không thể chống cự. Lăng Hàn lập tức kéo Nữ Hoàng, Vũ Hoàng, thi triển Điện Thiểm chớp mắt đi thật xa.
Lăng Hàn chưa kịp thở phào thì người đó là đuổi theo, tốc độ không thua gì hắn, xem đối phương bộ dáng nhẹ nhàng chứ không giống hắn bùng nổ trong thời gian ngắn.
Người kia nói:
- Đừng căng thẳng, ta phụng mệnh của thiếu cung chủ đến!
Hơi thở hỗn độn tán đi lộ ra mặt thật, đó là một nữ nhân, khoảng ba mươi tuổi. Khuôn mặt không quá xinh đẹp, thậm chí không đến ngưỡng bình thường, hơi bị xấu.