Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đụng phải cây đinh mềm, Bách Lý Xa và Lâm Lãng chuyển tức giận lên đầu Lăng Hàn, cho rằng bởi vì Lăng Hàn mới làm hai nữ chẳng thèm ngó tới chính mình.

Hừ, chỉ là dân đen, có gì tốt?

Bọn họ nhanh chóng cưỡi lên tọa kỵ.

Nguyên Long Tượng, đây là một loại yêu thú cực lớn, chuyên cung cấp cho cự nhân cưỡi, bởi vì hình thể của bọn họ quá lớn, yêu thú cũng to đến không hợp thói thường, ngồi trên đó giống như ngồi trên ngọn núi nhỏ

Cho nên, thời điểm cưỡi Nguyên Long Tượng cần biến lớn, nếu không không thể điều khiển.

Lăng Hàn đã quan sát, toàn thân Nguyên Long Tượng bao trùm bằng lân phiến, chợt nhìn giống như long lân, ngồi ngồi đó phần đau mông.

Bởi vì còn chưa bắt đầu trận đấu, mười đầu Nguyên Long Tượng đều đứng đấy, nhàm chán vung vẩy cái mũi dài, thỉnh thoảng còn dùng ngà cọ vào mặt đất.

Rốt cục, trận đấu bắt đầu.

Mười người biến lớn và nhảy lên lưng Nguyên Long Tượng.

Những đại gia hỏa này rất dịu dàng ngoan ngoãn, nhưng một khi chạy thì giống như kẻ điên, hận mình có thể mọc cánh bay đi.

Bành bành bành, có đường chúng chạy như điên, nhưng không có đường, tốc độ của chúng cũng không có chậm lại, mà là gặp cái gì đụng cái gì, một gốc cây đại thụ ngã xuống, từng khối đá nứt vỡ.

Khá tốt, mấu chốt là Nguyên Long Tượng gặp núi cũng không tránh né, cho nên kết quả rất bi kịch.

Kết quả là cái gì?

Đương nhiên là ngất đi, sau đó chờ nó tỉnh lại.

Quả thực.

Thời điểm này phải xem kỹ thuật và man lực.

Lăng Hàn cưỡi Nguyên Long Tượng như cho phép mình chắp cánh bay đi, gặp cái gì đụng cái gì, nhưng lực lượng của nó không bằng Lăng Hàn, gặp được cây hay đá, Lăng Hàn cũng mặc kệ, nhưng nếu nó tìm đường chết đụng vào núi thì hắn không thể mặc kệ.

Tại Lăng Hàn cường lực trói buộc, Nguyên Long Tượng phải ngoan ngoãn chạy theo ý hắn.

Nhưng Đại Hắc Cẩu, Tống Lam và Trì Mộng San lại không được, hoàn toàn không khống chế nổi Nguyên Long Tượng nổi điên, tất cả đều người ngã ngựa đổ, không thể không chờ Nguyên Long Tượng đáng chết tỉnh lại.

Đừng nói bọn họ, cho dù ba cự nhân cũng có hai không khống chế nổi, bọn họ cùng ngã với Nguyên Long Tượng.

Hiện tại, trận đấu chỉ còn lại Lăng Hàn, Trì Mộng Hàm, Bách Lý Xa, Lâm Lãng và một cự nhân, năm người vượt lên phía trước, quán quân nhất định sẽ sinh ra trong bọn họ.

Đối với những thiên tài như Lăng Hàn, bọn họ chỉ cần mất một ít thời gian là quen thuộc Nguyên Long Tượng, bởi vậy, bọn họ càng ngày càng thuận tay, dần dần, gã cự nhân kia bị kéo giãn khoảng cách.

Năm người tranh giành biến thành bốn người, bốn con Nguyên Long Tượng bây giờ chạy xong xong không phân trước sau.

- Hừ!

Lâm Lãng cười lạnh một tiếng, hắn quyết đoán ra tay, một chưởng tấn công Nguyên Long Tượng của Trì Mộng Hàm, Bách Lý Xa cũng đồng thời ra tay, mục tiêu công kích chính là Nguyên Long Tượng của Lăng Hàn.

Trong quy tắc trận đấu chỉ nói không thể công kích đối thủ, cũng không nói không thể công kích tọa kỵ của người khác.

Lăng Hàn và Trì Mộng Hàm sẽ không cho bọn họ thực hiện được, đều ra tay, cùng ngăn chặn đối thủ của mình.

Oanh! Oanh! Oanh!

Bốn đại thiên kiêu triển khai chiến đấu kích liệt, bốn người không có công kích lẫn nhau, mà là nhắm vào tọa kỵ của đối phương, dù sao chỉ cần đả thương tọa kỵ của người khác, tự nhiên có thể làm cho đối phương rời khỏi cạnh tranh.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, các ngươi muốn làm vậy sao?

Tốt!

Hắn phát động Huyễn Cảnh Hắc Mang tấn công tọa kỵ của Lâm Lãng và Bách Lý Xa, nhưng hắn phát hiện hai tọa kỵ này không bị ảnh hưởng.

Gặp quỷ rồi!

Lăng Hàn kinh ngạc, cấp bậc Đế tử có thể chống cự Huyễn Cảnh Hắc Mang thì hắn không kỳ quái, dù sao có bảo vật do Đại Đế chế tác phòng ngự linh hồn công kích, chẳng lẽ tọa kỵ cũng trâu bò như thế?

Chẳng lẽ, loại bảo vật này có thể che chở tọa kỵ của mình hay sao?

Lăng Hàn không tin, hắn lại dùng Huyễn Cảnh Hắc Mang lên tọa kỵ của mình, nhưng mà kết lại giống nhau.

Nguyên Long Tượng vẫn chạy như điên, nó không bị ảnh hưởng.

Hí!

Việc này làm Lăng Hàn cả kinh mất hồn, Nguyên Long Tượng rất đơn thuần nhưng có đơn thuần cũng không có nghĩa nó không bị ảo cảnh ảnh hưởng.

Quỷ dị, cổ quái!

- Lăng Hàn!

Trì Mộng Hàm nũng nịu nói một tiếng, Lăng Hàn thất thần lúc này là quá khoa trương, nếu không có nàng ra tay giúp đỡ, Nguyên Long Tượng của hắn đã ăn vài công kích.

Lăng Hàn tỉnh ngộ lại, vội vàng ra tay.

Tiếp tục như vậy không có biện pháp, rất khó phân ra thắng bại.

Lăng Hàn dùng thần thức truyền âm nói với Trì Mộng Hàm:

- Ngươi chỉ để ý xông về trước, để ta ở lại cản bọn họ.

Nguyên Long Tượng thật cuồng dã, muốn điều khiển chúng cần trả giá tinh lực thật lớn, cho nên muốn chiến đấu vừa muốn khống chế là quá phân tâm, nếu có thể chuyên tâm thì tốc độ sẽ tăng lên rất nhiều.

- Ngươi được không?

Trì Mộng Hàm nhíu mày, nói đến chiến lực thì nàng còn mạnh hơn Lăng Hàn một đoạn, do nàng kiềm chế mới thỏa đáng.

- Ha ha, vĩnh viễn không nên hỏi một nam nhân có được hay không!

Lăng Hàn cười to.

Lời này làm Trì Mộng Hàm trợn mắt, thiếu chút nữa không nhịn được nhảy ra khỏi Nguyên Long Tượng xông về phía hắn.

Đại cục làm trọng, nàng nói thầm trong lòng.

Lăng Hàn bộc phát chiến lực hoàn toàn, hắn tấn công tọa kỵ của Lâm Lãng và Bách Lý Xa, mà Trì Mộng Hàm thừa cơ khống chế tọa kỵ lao lên.

- Lâm huynh, ngươi đuổi bắt, tiểu tử này giao cho ta.

Bách Lý Xa ngạo nghễ nói ra, Lăng Hàn chỉ có bảo vật hấp thu lực lượng, nói đến chiến lực chân thật thì kém hơn hắn vài lần.

- Tốt.

Lâm Lãng cũng không khách khí, hắn toàn lực lao lên.

Lăng Hàn cười cười:

- Gấp cái gì, hảo hảo tâm sự nha.

Hắn đánh ra Hỗn Độn Thần Lôi nhanh vô cùng, cũng đánh vào tọa kỵ của Lâm Lãng, Nguyên Long Tượng đau đớn rống to lên, thiếu chút nữa ngã xuống đất.

- Đáng giận!

Lâm Lãng rống to, hắn lập tức giết trở lại.

Bách Lý Xa bất đắc dĩ, đành phải tự mình xông lên truy kích Trì Mộng Hàm.

Lăng Hàn đã vô lực ngăn cản, dù sao cũng không thể nhằm vào người, chỉ có thể công kích tọa kỵ, nhưng Trì Mộng Hàm đã đạt được ưu thế vượt lên đầu, dùng thực lực của Đế nữ có thể bảo trì tới cuối cùng.

Đi.

Hắn cười ha ha, liên tục oanh kích tọa kỵ của Lâm Lãng.

Kể từ đó, hai người bọn họ rời khỏi tranh chức quán quân.

Hiện tại phải xem Bách Lý Xa có thể vượt qua Trì Mộng Hàm hay không, nhưng tỷ lệ này nhỏ đến thương cảm, nếu không Trì Mộng Hàm không hợp với danh hiệu Đế nữ mạnh nhất Đông Lâm Đế tộc.

Một lúc sau, cự nhân phát ra tín hiệu, giải thi đấu Nguyên Long Tượng chấm dứt.

Quán quân quả nhiên là Trì Mộng Hàm.

Đi, vượt qua trận đấu lần này, bọn họ có thể xuất phát tiến về hòn đảo thứ hai.

Thanh Long thuẫn và Kim Long pháo đã lắp đặt xong, mảnh vỡ truyền kỳ cũng đến tay, bốn người một chó lên thuyền, xuất phát đi về hòn đảo kế tiếp.

Thuyền lớn có khác biệt, trên thuyền còn có la bàn, nó chỉ hướng về mục tiêu.

- Khó trách phải thay đổi thuyền lớn, nếu không có la bàn chỉ dẫn phương hướng, chúng ta không biết sẽ chạy đi nơi nào.

Đại Hắc Cẩu nói ra.

- Ồ, tiểu Hàn tử, tại sao ngươi không nói chuyện?

Nó lại nhìn về phía Lăng Hàn.

- Các ngươi quay đầu lại xem.

Lăng Hàn nói ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK