Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hải Hoàng? Hải Hoàng!

Các Thánh Nhân cảm thấy đầu óc rung động, bọn họ có cảm giác không nghe không thấy gì cả.

Còn có chuyện nào dọa người hơn hay không?

Trong biển cả chính là một vị Đại Đế!

Giả?

Làm sao có thể!

Lão nhân coi mộ Tiền Dưỡng Hạo tuyệt đối là một vị Chuẩn Đế, chiến lực không có khả năng làm giả, cho nên, một vị Chuẩn Đế đã nói như vậy, còn có thể là giả?

Đại Đế đấy!

Mọi người có cảm giác tuyệt vọng không?

Đại Đế vô địch thiên hạ, đây là việc được công nhận, một vị Đại Đế còn sống ý nghĩa như thế nào?

Có ai địch nổi?

Chuẩn Đế thì như thế nào, trước mặt Đại Đế chính thức cũng chỉ là con kiến hơi mạnh một chút mà thôi..

Còn phấn đấu cái rắm, ở trước mặt Đại Đế, cố gắng nhiều hơn nữa cũng phí công.

Chờ chút!

Đột nhiên mọi người nghĩ tới một việc, thời đại này không cho phép thành Đế sao? Bất kỳ điểm nào cũng đã chứng minh điểm ấy.

Cần phải biết rằng, Đế không thấy Đế, đã có một vị Đại Đế tại thế, tại sao có khả năng xuất hiện Đại Đế?

Cho nên, Hải Hoàng cũng không phải là Đại Đế chân chính?

Chém rụng tu vi?

Nếu không, một, thiên hạ không có khả năng xuất hiện dấu hiệu thành Đế, hai, nếu Đại Đế một người có thể quét ngang thiên hạ, không cần âm phủ trợ trận, xuất động Khô Lâu Thánh Binh làm gì?

Lại nói, ở trước mặt Đại Đế, Chuẩn Đế tính là cái gì?

Nghĩ tới đây, mọi người đã an tâm hơn nhiều, có lẽ, tình huống không có làm cho người ta tuyệt vọng.

– Kẻ này, lão phu chắc chắn bảo vệ!

Tiền Dưỡng Hạo từ tốn nói, lời lẽ vô cùng kiên định.

– Ngươi bây giờ xuất thủ, có thể còn lại mấy phần chiến lực?

– Giết ngươi dư xài.

Mặt người nói, ngữ khí thong dong giống như thiên địa cũng phải thuần phục.

– Đại Đế chưởng quy tắc nhân quả, nói ra như pháp!

Các Thánh Nhân rung động, dù vị Hải Hoàng kia không có hiện thân, mỗi tiếng nói cử động đều làm bọn họ nghĩ tới Đại Đế.

Tiền Dưỡng Hạo lại bình tĩnh, nói:

– Muốn chém lão phu, ngươi cũng phải trả một cái giá thật lớn, ta hỏi ngươi có dám hay không?

Hải Hoàng trầm mặc, một lát sau, xôn xao, mặt người hóa thành nước biển và rơi vào biển rộng.

– Đi!

Chương Ngữ vung tay lên, lập tức, Thánh Nhân thi đều quay trở lại.

Sau đó biển rộng bay đi trong tinh không vô tận.

Một trận nguy cơ đã được hóa giải.

– Tiền bối!

Lăng Hàn nhìn về phía Tiền Dưỡng Hạo, trong lòng có sóng to gió lớn, cũng có vô số nghi hoặc.

Tiền Dưỡng Hạo gật đầu, hắn nâng Lăng Hàn lên, xèo, dưới chân hắn xuất hiện kim quang, hắn và Lăng Hàn biến mất.

Tốc độ quá nhanh, cho dù là Thánh Nhân cố nhìn cũng không thấy bóng người rời đi lúc nào.

Trong tinh không xa xôi, Tiền Dưỡng Hạo ngừng lại, mang theo Lăng Hàn đáp xuống tinh cầu hoang vu.

– Ngươi có thật nhiều nghi vấn.

Tiền Dưỡng Hạo nói.

– Đúng thế.

Lăng Hàn gật đầu, quá nhiều.

– Hỏi đi.

Tiền Dưỡng Hạo rất tùy ý.

– Mười hai tuyệt địa chi chủ đều là Đại Đế?

Lăng Hàn hỏi, thời điểm nói ra lời này làm trái tim của hắn rung động.

Tiền Dưỡng Hạo cười cười và nhìn Lăng Hàn:

– Nếu như lão phu nói đúng, ngươi có sợ hãi bỏ chạy hay không?

Lăng Hàn nghĩ nghĩ, hắn cười nói:

– Sẽ không!

Ý chí chiến đấu của hắn sục sôi!

Đại Đế thì như thế nào, chỉ cần hắn thành Đế, hắn chính là Đại Đế mạnh nhất.

Đây là tự tin của hắn.

Tiền Dưỡng Hạo cười ha ha, hắn vỗ vai Lăng Hàn:

– Thật can đảm, cũng không uổng công lão phu xuất thủ cứu ngươi! Được rồi, đáp án là khẳng định.

Móa!

Mặc dù trong nội tâm của Lăng Hàn đã sớm chuẩn bị, hắn vẫn nuốt nước bọt một cái.

Mười hai vị Đại Đế đấy, làm sao ngăn cản?

A, khó trách Huyền Thái Vũ vẫn lạc, bị mười hai vị Đại Đế vây công, không là Chuẩn Đế.

Cũng khó trách Thanh Trúc Nữ Đế không tiếc hi sinh chính mình làm ra bố trí, chỉ là Chuẩn Đế thì làm sao đến mức ấy?

– Tiền bối, ngài là người thời kì nào?

Lăng Hàn hỏi, hiển nhiên, vị này còn sống lâu hơn cả Cát Thiên Thu.

Tiền Dưỡng Hạo nghĩ nghĩ, nói:

– Thời kì cực lâu trước kia.

Lời này tương đương không nói, nhưng dù nói ra là thuộc về thời kì Đại Đế nào thì cũng kẹp giữa thời kì mười hai Đại Đế kia, cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

– Mười hai tuyệt địa chi chủ, bọn họ muốn trường sinh?

Lăng Hàn nói, trừ nguyên nhân này ra, khó tìm ra nguyên nhân nào khác.

Tiền Dưỡng Hạo gật đầu:

– Trường sinh là một vòng luân hồi, nhưng bọn họ theo đuổi cái gì khác, việc này chính lão phu cũng không biết được.

– Thế nhưng Đại Đế sống thêm đời thứ hai, một khi hóa đạo, linh hồn sẽ kết hợp với thiên địa, làm sao có thể sống đến bây giờ?

Lăng Hàn hỏi, hắn nghĩ mãi mà không rõ.

Đồng dạng, không có bất kì người nào liên hệ tuyệt địa chi chủ và Đại Đế với nhau, bởi vì đóp là việc không thể nào.

Tiền Dưỡng Hạo nhìn vào tinh không, nhìn vào nơi xa xôi.

Một lát sau, hắn mới nói:

– Những Đại Đế, này đã lấy được bí pháp nào đó trong biên giới vũ trụ.

Lại là biên giới vũ trụ!

– Tiền bối, vì cái gì chỗ đó có kẽ nứt lớn?

Lăng Hàn hỏi.

Tiền Dưỡng Hạo lo lắng nói:

– Việc này phải nói tới thời điểm vũ trụ ra đời.

Còn liên quan xa xôi như thế?

– Trong truyền thuyết, vũ trụ chúng ta khi mới ra đời nó có hình cầu, nó vô cùng nhỏ bé nhưng lại nặng không gì sánh được.

– Một ngày nào đó, khối cầu này xuất hiện kẽ nứt, sau đó vô tận vật chất phun ra ngoài, bành trướng vô hạn, thế là ngươi đã thấy vũ trụ hiện tại.

– Mà kẽ nứt biên giới vũ trụ chính là kẽ nứt của quả cầu kia.

Lăng Hàn trợn mắt hốc mồm, đây là chân tướng vũ trụ ra đời?

Nếu không phải Chuẩn Đế nói, hắn tuyệt đối không thể tin được.

– Bây giờ vũ trụ đang ổn định, nhưng kẽ nứt kia cất giấu bí mật vũ trụ ra đời, nó vẫn ẩn chứa bảo vật nghịch thiên.

Tiền Dưỡng Hạo nói.

– Cho nên, đạt được bí pháp “trường sinh” từ trong đó cũng không phải không có khả năng.

– Nhưng mà, những Đại Đế bên trong tuyệt địa đạt được bí pháp trường sinh quá tà môn.

– Theo lão phu phỏng đoán, bí pháp này dính đến âm phủ, hơn nữa mặc dù có thể làm cho bọn họ kéo dài hơi tàn cho tới bây giờ, nhưng đối với chiến lực bọn họ lại có ảnh hưởng to lớn.

Lăng Hàn gật đầu, nếu không phải như thế, Huyền Thái Vũ đã có thể dùng sức một mình dẹp loạn tuyệt địa?

Có thể thành Đế, có ai yếu hơn người khác?

Dính đến chi tiết cụ thể, cho dù là Tiền Dưỡng Hạo cũng không rõ, trong niên đại của hắn, mặc dù thiên hạ không Đế, có thể nguyên nhân là do lão Đế vừa vặn hóa đạo, thiên địa không cho phép tân Đế xuất hiện.

Cho nên, hắn cũng chỉ có thể tu đến Chuẩn Đế, không thể tiến thêm một bước.

Nhưng thời kì tuổi già, hắn gặp một vị tuyệt địa chi chủ xuất thế, tru diệt vô số sinh linh, hắn tới kịch chiến, xác nhận thân phận Đại Đế lúc trước của đối phương.

Mặc dù thực lực vị tuyệt địa chi chủ này giảm xuống rất lợi hại, nhưng vẫn mạnh hơn hắn, cuối cùng Tiền Dưỡng Hạo không địch lại mà kết thúc.

Sau đó, Tiền Dưỡng Hạo bắt đầu thu thập tin tức liên quan tới tuyệt địa chi chủ, cuối cùng, hắn biết được một bộ phận chân tướng.

Vì tái chiến với những tuyệt địa chi chủ, Tiền Dưỡng Hạo dứt khoát mai táng chính mình trên Đế lộ, chờ tới thời đại này mới xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK