Mục lục
Thần Đạo Đan Tôn - Lăng Hàn (Truyện full tác giả: Cô Đơn Địa Phi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn âm thầm bình phục khí tức sôi trào trong lồng ngực, có thể một đòn oanh lùi Thẩm Siêu, là bởi vì hắn vận dụng Long khí của Hóa Long Quyết.

Tu Hóa Long Quyết, có thể để cho Võ Giả đạt đến độ cao của Tiên Long, nhưng Lăng Hàn coi trọng nhất, là Hóa Long Quyết mang vào chỗ tốt, có thể tu ra Long khí, tích trữ lực lượng, đạt đến cấp bậc Tiên Vương, thậm chí có thể tu ra một Tiên Long.

Cái này có thể để cho hắn trong nháy mắt bạo phát gấp mười lần thậm chí gấp trăm lần lực lượng của bản thân, lúc này mới một đòn đánh bay Thẩm Siêu. Nhưng khuyết điểm là không thể kéo dài, thuộc về kỹ năng tiêu hao, lấy tình huống bây giờ của Lăng Hàn đến xem, nhiều nhất chỉ đánh ra bốn tới năm kích.

Mà Thẩm Siêu thật không hổ là Ngũ Bí Đế giả, đòn đánh này vẻn vẹn chỉ đánh đuổi hắn, không có tạo thành trọng thương với hắn, thậm chí chỉ để khóe miệng của hắn hơi chảy chút huyết.

Dù sao chênh lệch cảnh giới đặt ở đó, có thể ở chính diện đẩy lùi Thẩm Siêu đã là thành tích nghịch thiên rồi.

Nhưng Thẩm Siêu lại không biết, hắn chỉ dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Lăng Hàn, vừa khiếp sợ lại không cam lòng.

Ở khu vực trung lập đánh không lại Lăng Hàn, hắn nhận, cái này dù sao không phải sức chiến đấu của hắn không bằng, nhưng hiện tại vẫn không địch lại, điều này làm cho lòng tự tin của hắn chịu đến khiêu chiến trước nay chưa từng có.

Hắn dao động, nếu như tái chiến vẫn không địch lại Lăng Hàn thì sao?

Trước chỉ bị một đội người nhìn thấy, hiện tại là một Binh doanh, độ sỉ nhục tự nhiên không cùng một đẳng cấp.

- Ta không tin!

Hắn từng chữ từng chữ nói, tự tin lần nữa bốc cháy lên.

Lăng Hàn chỉ cười ha ha, chắp hai tay sau lưng, Đế giả đương nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ, cho dù Thẩm Siêu đã bị hắn đánh bại một lần, vừa rồi lại ăn một chút thiệt nhỏ.

- Đến!

Hắn ngoắc ngoắc ngón tay.

Thẩm Siêu ngưng thần, xèo, hắn đột nhiên chạy ra, tay phải hóa quyền, oanh, như Chiến Long ngao trời, bùng nổ ra uy thế đáng sợ.

Lăng Hàn bất động không sợ hãi, chờ đòn đánh này oanh đến, hắn đột nhiên ra quyền.

Thể lực của hắn đã sớm bão tố đến cấp bậc Thăng Nguyên Cảnh, tuy lực lượng thuần túy không thể tăng lên quá nhiều sức chiến đấu, nhưng thể lực càng mạnh, tốc độ xuất kích của Lăng Hàn liền càng nhanh, bởi vậy, mặc dù hắn đi sau, nhưng cú đấm này lại tới trước, nhanh vô cùng.

Oành!

Cú đấm này chủ động đón nhận nắm đấm của Thẩm Siêu, hai nắm đấm va chạm, nhất thời bắn ra ánh sáng kinh người, sau đó liền thấy thân thể đi tới của Thẩm Siêu im bặt, lại lấy tốc độ nhanh hơn bắn bay ra ngoài.

- Oa!

Thẩm Siêu rơi xuống đất, cơ thể hơi run lên, phun ra một ngụm máu tươi.

Tuy nội phủ của hắn bị rung động, nhưng ngũ tạng đã tu thành bí cảnh, rung động nho nhỏ tự nhiên không thể thương tổn được hắn, chỉ là lục phủ vẫn không có được rèn luyện, mới ở dưới rung động hơi bị thương.

Cho hắn mà nói, chút đả kích ấy kỳ thực ngay cả thương tổn cũng không tính.

Nhưng những người khác không cho là như vậy, không ai không kinh ngạc, mỗi một người không thể tin được con mắt của mình.

Thẩm Siêu vẫn không địch lại Lăng Hàn!

Muốn điên rồi, thật muốn điên rồi, Ngũ Bí Đế giả đánh không lại Nhất Bí?

Sắc mặt Lăng Hàn bình tĩnh, lần thứ hai ngoắc ngoắc ngón tay nói:

- Giao tài nguyên tu luyện ta nên được ra đây! Còn có, của bốn người bọn họ nữa!

Hắn chỉ chỉ bốn người đến từ Thánh Nguyên Học Viện.

Thẩm Siêu không cam lòng, hắn làm sao vẫn không địch lại Lăng Hàn?

Hắn rõ ràng không có cảm giác được Lăng Hàn vận dụng bảo cụ, đây hoàn toàn là lực lượng thuộc về Lăng Hàn, nhưng Đế Tinh thật sự mạnh như vậy sao?

Thẩm Siêu do dự, quyết định thử nghiệm một lần cuối cùng.

Hắn cho rằng Lăng Hàn vận dụng bí thuật nào đó, mới có thể làm cho sức chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn tăng vọt, nhưng nhất định có hạn chế số lần sử dụng.

- Thét!

Hắn rống to, thân như một con mãnh thú thuở hồng hoang đâm về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn hừ một tiếng, triển khai Nộ Quyền, bạo phát ra một đòn càng mạnh hơn.

Oành!

Thẩm Siêu bị đánh bay lần thứ ba, nặng nề đụng vào một trụ đá, sau đó oành oành oành, một hơi đụng gãy bảy cây, lúc này mới ngừng lại. Khóe miệng của hắn chảy ra máu tươi, lần này cuối cùng tổn thương có chút nặng.

Cái này vẫn là da thịt tổn thương, không ảnh hưởng sức chiến đấu của hắn chút nào, nhưng Thẩm Siêu đã không còn mặt mũi nào lại ra tay.

Liên tiếp ba lần, còn chưa đủ sao?

Hơn nữa hiện tại Lăng Hàn dật động ra khí tức không có suy nhược một chút nào, nói rõ hắn còn có thể bạo phát thật nhiều công kích cường đại như thế, hắn thực không muốn lại tự rước lấy nhục.

Hắn hừ một tiếng, ném ra năm cái Không Gian Thần Khí, sau đó quay đầu liền đi, thực sự không còn mặt mũi lại ở nơi này.

Toàn trường cực kỳ yên tĩnh, Thẩm Siêu chính là Ngũ Bí Đế giả, ở nơi đóng quân này gần như chính là cao thủ đệ nhất, ngay cả hắn cũng thua ở trong tay Lăng Hàn, vậy còn có ai là đối thủ của người ngoại lai này?

- Lăng Hàn, nha không, Hàn Lâm mạnh thật!

Hổ Nữu vỗ tay, nàng chạy tới, hai tay quấn lấy cái cổ của Lăng Hàn, như là một con tinh tinh lớn treo trên người.

Lăng Hàn cười cợt, tay phải khẽ vồ, năm cái Không Gian Thần Khí trên đất đều lọt vào trong tay hắn, sau đó bốn cái trong đó bị hắn phân biệt ném cho đám người Mai Hoa.

Thấy cảnh này, học sinh của Thánh Nguyên học viện đều lộ ra vẻ phấn chấn.

Ở bên ngoài, bọn họ người nào không phải thiên chi kiêu tử, nhưng đi tới nơi này lại bị thổ dân khinh bỉ, bất quá bọn họ xác thực về mặt cảnh giới kém có chút nhiều, căn bản đánh không lại, chỉ có thể cúi đầu làm người.

Hiện tại, Lăng Hàn cường thế ra tay, vì bọn họ lấy mặt mũi trở về, tự nhiên cũng thắng được bọn họ tôn trọng.

- Hàn Lâm! Hàn Lâm! Hàn Lâm!


Cũng không biết là ai hô trước tiên, rất nhanh đã biến thành sóng thần.


Lăng Hàn khẽ mỉm cười, kỳ thực trong Thập Thất Doanh còn có một người hắn kết nghĩa, chính là Trình Tử Tâm, chỉ là hiện tại hắn đổi dáng dấp và khí tức, đối phương căn bản không có nhận ra.


Hổ Nữu, các nàng Nữ Hoàng cũng hơi thay đổi dung mạo và khí tức.


- Đi thôi.


Hắn cùng đám người Nữ Hoàng lên đường xuất phát, tiến quân về phía khu vực trung lập.


Chờ bọn họ ra Binh doanh, chỉ thấy Nhiếp Hòa Sơn chắp hai tay sau lưng, ở phía xa nhìn bóng lưng của bọn họ.


- Vạn Cổ đại nhân rất coi trọng mấy người này, nhưng không có trực tiếp thu đến dưới trướng tiến hành bồi dưỡng, mà để bọn họ ở đây đánh bóng, còn dặn ta không nên nhúng tay, nhìn như không có tình người, nhưng chứng minh đại nhân ngài cực kỳ coi trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK