Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn tưởng rằng sẽ có thể dùng một lời trên miệng để uy hiếp Úc Thời Phong, không ngờ Úc Thời Phong rất nhanh liền đồng ý, Lãnh Hoài Cẩn còn chưa kịp nói lời nào, Úc Thời Phong đã đồng ý.

Phản ứng của anh như vậy, không chỉ Y Y, mà những người khác có mặt cũng cảm thấy rất kỳ lạ.

Bởi vì Úc Thời Phong không thích Y Y chút nào. Nhiều năm theo đuổi kiên trì của Y Y chỉ có thể đổi lấy sự thờ ơ của Úc Thời Phong, quan hệ giữa hai người thậm chí không còn tốt như khi bé.

Cho nên ở trong mắt mọi người, Úc Thời Phong không thích Y Y, hắn đương nhiên cũng không thích bị ép buộc hôn nhân.

Lãnh Hoài Cẩn, người vốn ban đầu định ép Úc Thời Phong cưới con gái mình nhưng bắt đầu do dự.

Thái độ của Úc Thời Phong quá bất thường, anh lo lắng rằng hắn sẽ có kế hoạch khác làm tổn thương Y Y trong tương lai.

“Úc Thời Phong, hãy suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Hôn nhân không phải là trò đùa của trẻ con, nếu cậu có bất kỳ yêu cầu nào, có thể nói. Con gái của tôi tính vốn lãnh đạm và thận trọng nên con bé cũng phải được kết hôn một cách hoành tráng.”

Úc Thời Phong cung kính lắng nghe những lời của Lãnh Hoài Cẩn, sau đó nhìn Lãnh Y Y, người mà mắt đã đỏ hoe, nhẹ nhàng nói: “Nếu tôi phải kết hôn, Lãnh gia không phải là sự lựa chọn tốt nhất sao? Nhìn cả nước A, Lãnh tiểu thư chính là đối tượng khiến mọi đàn ông trèo cao nhất.”

Hắn nói nếu tính kiểu hôn nhân chính trị, là hắn trèo cao rồi.

Đó là sự thỏa hiệp, cũng là lý do hắn cưới cô. Hắn đồng ý nhanh như vậy, chỉ vì không muốn nhà họ Lãnh gặp rắc rối sau khi bị uy hiếp và dụ dỗ.

Dẫu đã biết được kết quả trước một thời gian dài thế nhưng khoảng khắc vừa rồi hắn nhanh chóng đồng ý vậy khiến trong lòng Lãnh Y Y vẫn ôm một tia hy vọng, hắn

cưới cô bé là vì thích cô bé. Nhưng giờ đây, chút hy vọng ấy rồi cũng đã vụn võ.

Úc Thời Phong đồng ý, nhưng cô bé không vui như cô bé nghĩ. Nhưng gia đình đã cố gắng vì cô, nên cô phải tỏ ra thật vui vẻ.

“Ước nguyện đã thành, sao bây giờ Lãnh tiểu thư lại không vui chứ?”

Khi Lãnh Y Y đang tìm cớ quay trở lại phòng để giải tỏa cảm giác ngột ngạt, Úc Thời Phong đã đi theo sau, miệng còn mỉa mai.

Lãnh Y Y rưng rưng nước mắt nhìn hắn, không nói thêm gì mà chỉ thở dài: “Khi còn bé anh sẽ không gọi em là Lãnh tiểu thư.”

“Đó là khi tôi còn nhỏ,” Úc Thời Phong không chút lưu tình đâm vào tim cô, “Khi đó tôi đã là một thiếu niên, cha tôi ngã xuống, tôi phải chống đỡ cho Úc gia, lúc đó ai có thể giúp tôi – chỉ có cha mẹ em thôi. Em là con một, nếu không đối xử với em tốt hơn, sau này cha mẹ em làm sao giúp đỡ tôi để bù đắp công ơn chứ.”

Hắn tiến lên một bước, dịu dàng vuốt ve má cô bé, khẽ nâng cằm cô lên và bảo cô hãy nhìn anh bằng đôi mắt đẫm lệ ấy rồi cười lạnh một tiếng: “Tôi cưới cô cũng chỉ là muốn cảm tạ chú Lãnh và dì Thẩm đã ủng hộ tôi nhiều năm đến thế, đã vậy, sau khi cưới cô, anh cô cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện phía bắc Myanmar.”

Anh ấy biết, anh ấy biết mọi thứ…

Lãnh Y Y tuyệt vọng nhắm mắt lại, không muốn lại nhìn thấy ánh mắt tàn nhẫn của hắn. May mắn thay, cô vẫn muốn che giấu sự thật rằng cô kết hôn với hắn để cứu

mạng hắn nhưng thực tế, hắn biết rất rõ điều đó. Có một kẻ ngốc đã hy sinh bản thân để bảo vệ hắn, hắn tự hào về điều đó, vì vậy hắn chỉ đơn giản là lợi dụng kẻ ngốc

đó…

“Muốn sao cũng được, ” thời điểm Lãnh Y Y mở mắt ra lần nữa, trong mắt chỉ có bị thương cùng yêu thương, “Thời ca ca, em đã nói cả đời này sẽ ở bên cạnh anh.”

Cô nắm lấy bàn tay to lớn của hắn, đan xen những ngón tay của hắn, dựa vào trong lòng hắn: “Đợi chúng ta kết hôn, em thật sự có thể cùng anh đi hết quãng đời còn

lại.”

tap.

Cô biết tất cả, nhưng vẫn không từ bỏ những kỳ vọng viển vông. Úc Thời Phong nhìn xuống người phụ nữ đang dựa vào cánh tay hắn, nhen nhóm những cảm xúc phức

Thích bao nhiêu cũng sẽ có một ngày cạn kiệt, Lãnh Y Y, em biết thế nào là cả đời sao?

Lời hứa của một đứa trẻ thì vẫn có thể hiểu được, thế nhưng cô bây giờ không còn là một đứa trẻ.

Một khi hôn sự đã định, cho dù trong lòng hai bên có bao nhiêu bất mãn, cũng không thể ngoài mặt làm nhau quá xấu hổ.

Người nhà họ Lãnh ở lại ăn tối với Úc Thời Phong, Úc Thời Phong cũng cung kính tiếp đãi. Bất kể mối quan hệ giữa hắn và Lãnh Y Y là như thế nào, hắn vẫn luôn tôn

trọng Lãnh Hoài Cẩn và Thẩm Vị Ương, bề ngoài luôn là một hậu bối ngoan ngoãn, vì vậy hắn nhanh chóng nói chuyện khác với Lãnh Hoài Cẩn để làm dịu bầu không

khí.

Đúng là đạo đức giả.

Thấy thái độ đạo đức giả của Úc Thời Phong đối với Lãnh Hoài Cẩn, Lãnh Quân cảm thấy hơi buồn nôn. Thẩm Vệ Ương từ trong phòng bếp đi ra, đi tới trước mặt anh, thấp giọng hỏi: “A Mộ thích ăn gì, mẹ kêu dì làm cho con bé, mẹ sẽ nói người khác gọi con bé xuống rồi lát nữa ăn cùng nhau.”

Lãnh Quân nhìn thấy Úc Thời Phong liền chán ăn, sao có thể ở nhà ăn cơm: “Lát nữa con đưa cô ấy ra ngoài ăn.” Anh vừa dứt lời, Thẩm Vị Ương nhéo nhẹ cánh tay anh: “Anh nói cái gì vậy, hôm nay Thời Phong ở nhà ăn tối với tư cách là hôn phu của Y Y, thân là anh của Y Y, ra ngoài ăn cơm sao mà được?”

Lãnh Quân có chút cáu kỉnh: ”Vậy nói con có việc đi.”

Thẩm Vị Ương không chịu buông tha cho anh: “Con bận cõ nào thì Tử Niệm cũng bận, Tử Niệm còn là ngôi sao lớn, mỗi ngày lịch trình nhiều như vậy, còn có thời gian ở nhà ăn cơm, sao con không thể? Đi đi.”

Lãnh Quân: “… Vậy con đưa Mộ Mộ về nhà trước, tiễn cô ấy xong con sẽ quay lại ăn cơm.”

Thẩm Vị Ương cũng phủ quyết: “Con đã làm sai rồi, con còn muốn bảo cô ấy đi trước khi con xin lỗi, còn không cho cô ấy ăn cơm, đây là sao vậy? Nhân bữa ăn hãy nói chuyện rồi xem xem con bé muốn giải quyết vấn đề này như thế nào?”

Cậu cũng cần nói chuyện với Hạng Tri Mộ. Tiếng chuông báo động vang lên trong lòng Lãnh Quân.

Chỉ cần Hạng Tri Mộ nói ra tên thật của cô, Thẩm Vị Ương sẽ biết tất cả, khi đó Lãnh gia sẽ thật sự thay đổi.

“Mẹ, mẹ đừng lo lắng cho con và cô ấy.” Sau khi kéo Thẩm Vị Ương sang một bên, Lãnh Quân thấp giọng giải thích: “Cô ấy sẽ ly hôn và ở bên con.” Thẩm Vị Ương sắc mặt dần dần trở nên khó coi: “Con thật sự muốn phá hoại gia đình của con bé? Lãnh Quân, con tại sao phải làm tình nhân? Ngươi có biết hành vi của mình quá trớn đến nhường nào không?”

Để ngăn Thẩm Vị Ương điều tra Hạng Tri Mộ và phát hiện ra sự thật, Lãnh Quân ngay lập tức nói với cô ấy về Hạng Tri Mộ và Lý gia. Tất nhiên, cậu đã che giấu đoạn cậu giúp đỡ tên kia và miêu tả mình là người tốt đã cứu Hạng Tri Mộ. Thẩm Vị Ương đã bị sốc sau khi nghe đến đó.

Ban đầu, vì lần quay video cuối cùng và lần này mà Hạng Tri Mộ có mâu thuẫn với Lãnh Quân, cô vẫn còn nghi ngờ liệu có phải Hạng Tri Mộ cố tình gài bẫy để bắt Lãnh

Quân chịu trách nhiệm hay không…

Bây giờ sau khi nghe đến Lý gia, cô không thể không cảm thấy tiếc cho cô gái này…

“Vậy con thật lòng với cô ấy sao, Lãnh Quân, cô ấy đã đủ khổ sở rồi, nếu như con vì đạo đức của một người bạn mà giúp cô ấy, mẹ cho là tốt, nhưng nếu con muốn lợi

dụng thì không được đâu, cô ấy còn phải chịu trách nhiệm sau khi ly hôn, làm vậy là khốn nạn.”

Lãnh Quân: “Mẹ yên tâm đi, con đối với cô ấy là nghiêm túc, nhưng nếu ly hôn rồi cũng không thể ép con cưới cô ấy, người trẻ chúng con sau khi độc thân luôn có thể

yêu ai đó.”

“Vậy thì con phải độc thân,” Thẩm Vị Ương thở dài, “Anh đưa con bé về đi, nhà chồng con bé như thế này thì trước khi ly hôn đừng phóng túng như tối hôm qua, Tiểu Mộ sẽ là người bị mọi người đàm tiếu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK