“Không biết vì sao cô ấy lại nói tôi là người thứ ba?”
Mẹ Quản nhìn dáng vẻ ngây thơ vô tội đáng thương này của Hứa Chiêu Hi,cảm thấy ghê tởm, lập tức bắt đầu phản bác.
“Cô quyến rũ chồng tôi trước, cô còn không biết mình là người thứ ba, anh ấy cũng đã có con gái rồi, chẳng lẽ cô không thể tưởng tượng được anh ấy đã kết hôn có vợ
sao?”
Hứa Chiêu Hi còn đang giải thích: “Mẹ Quản, xin cô đừng ăn nói tuỳ ý như thế, giữa tôi và chồng cô thật sự không có gì cả, hôm đó thật sự chỉ là tôi đang trao đổi với anh ấy về Cách Cách.”
Mẹ Quản: “Cô không cần ngụy biện, nếu như các người thật sự không có gì cả, vì sao tôi vừa nhận được điện thoại của Cách Cách biết con bé bị bắt nạt, muốn tới tìm cô tính sổ thì anh ta phải giúp cô nói chuyện.”
Lúc này hiệu trưởng Lương nói: “Cứ như vậy đi, không cần ồn ào, tôi quyết định đuổi học Quản Cách Cách.”
Lúc này Mẹ Quản còn chưa nghe rõ ông ta đang nói cái gì, cho rằng hiệu trưởng Lương đang muốn đuổi việc hai con hồ ly tinh không có đạo đức này, lập tức đắc ý nói: “Đúng vậy, vẫn là hiệu trưởng Lương giải quyết tốt, nên đuổi bọn họ… chờ đã, hiệu trưởng Lương, ông nói gì vậy? Ông nói đuổi ai?”
Chờ sau khi phản ứng lại, sắc mặt mẹ Quản lập tức thay đổi.
“Hiệu trưởng Lương, ngài có ý gì, ngài nói ngài muốn đuổi ai, ngài nói lại lần nữa xem?”
Vẻ mặt hiệu trưởng Lương không chút thay đổi: “Cô không nghe lầm, ý tôi chính là, hiện tại tôi quyết định đuổi học con gái cô. Không đoàn kết hữu ái bắt nạt học sinh
cùng lớp như này, trường chúng tôi không cần.”
Mẹ Quản lập tức bùng nổ, phẫn nộ trừng mắt nhìn hiệu trưởng Lương mà mình vừa nịnh bợ cách đây không lâu: “Vì sao phải đuổi con gái tôi đi, tôi nói rồi, con gái tôi sẽ không khi dễ người khác, tại sao ông lại tin lời người phụ nữ này?”
Hiệu trưởng Lương không để ý tới cô, mà là cung kính nhìn Thẩm Vị Ương hỏi: “Phu nhân, cô có cảm thấy hài lòng với quyết định như thế không?”
Thẩm Vị Ương nhìn thoáng qua mẹ Quản tức giận, chậm rãi nói: “Làm theo lời ngài đi.”
Ánh mắt mẹ Quản đảo một vòng quanh bọn họ, sau đó nhanh chóng bừng tỉnh hiểu ra, chỉ vào Thẩm Vị Ương giận dữ nói: “Tôi biết rồi, tôi còn đang nghĩ sao cô có thể ngang ngược như thế, hoá ra là tình nhân của hiệu trưởng.”
Sắc mặt Thẩm Vị Ương trầm xuống.
Hiệu trưởng Lương thiếu chút nữa bị dọa chết, lập tức trừng mắt nhìn mẹ Quản giận dữ nói: “Cô nói bậy bạ gì đó, làm sao tôi lại có quan hệ với vợ của tổng giám đốc
Lãnh được. Còn nữa, chuyện hôm nay con gái cô bắt nạt con gái cô Thẩm còn chưa xong. Nếu cô lại quấy rầy như vậy, tôi sẽ gọi bảo vệ tới đuổi cô ra ngoài ngay đấy.”
Cái gì tổng giám đốc Lãnh.
Mẹ Quản sửng sốt một chút, sắc mặt dần dần tái nhợt nhìn về phía Thẩm Vị Ương.
Không phải là tổng giám đốc Lãnh của tập đoàn Lãnh thị, một trong mười gia đình giàu có mà cô ta biết đó chứ.
Mấy năm nay chồng cô ta vẫn luôn muốn tìm Lãnh Hoài Cẩn để nói chuyện hợp tác, nhưng với cấp bậc hiện tại của chồng cô ta, còn chẳng thể giành được một cuộc
gặp với Lãnh Hoài Cẩn.
Nếu như cô gái trước mắt này là vợ Lãnh Hoài Cẩn, vậy bạn học mà Cách Cách bắt nạt hôm nay không phải là công chúa nhỏ nhà tổng giám đốc Lãnh đó chứ.
Làm thế nào điều này có thể xảy ra.
Sắc mặt mẹ Quản trở nên vô cùng khó coi, dáng vẻ kiêu ngạo ban nãy lập tức biến mất, giống như một con gà mái vừa thất bại.
“Cô… cô là vơ Lãnh Hoài Cẩn?”
Cô ta còn chưa từ bỏ ý định, nhìn chằm chằm Thẩm Vị Ương, run rẩy hỏi.
Thẩm Vị Ương lạnh lùng trả lời: “Cho dù tôi không phải là vợ Lãnh Hoài Cẩn, chỉ riêng tôi, cô cũng đã không xứng đáng ầm ĩ trước mặt tôi. ”
Phải
Cái tên Thẩm Vị Ương này, hai năm nay ở Đế Đô, vẫn là sự tồn tại như thần tiên, đàn ông ngưỡng mộ, phụ nữ ghen tị, giống như một bông hồng đỏ cao ngạo đứng trên đỉnh kim tự tháp Đế Đô.
Ngoại trừ thân phận vợ của một người đàn ông nào đó, với thân phận của cô cũng đủ để phá hủy một doanh nghiệp nhỏ vô danh.
Thế mà vừa rồi mình lại còn làm càn ở trước mặt Thẩm Vị Ương, còn hoài nghi cô có phải cũng coi trọng chồng của mình hay không.
Thật sự là quá buồn cười, sao vợ Lãnh Hoài Cẩn lại có thể coi trọng người đàn ông khác.
So với Lãnh Hoài Cẩn, chẳng phải chồng cô ta chỉ là một tên không có đầu óc sao?
“Cô Thẩm, cô Thẩm, thật sự xin lỗi, tôi không cố ý, tôi không biết, tôi không biết thân phận của cô, càng không biết con gái tôi bắt nạt con gái cô.”
Thẩm Vị Ương buồn cười nhìn cô ta hỏi: “Hóa ra là như vậy sao, chẳng phải vừa rồi cô vô cùng chắc chắn, nhất định có người khi dễ con gái cô sao, sao bây giờ lại lật
bài rồi?”
Hiện giờ Mẹ Quản sợ tới mức suýt nữa đã gãi xước cả tai, liên tục cầu xin Thẩm Vị Ương tha thứ. “Cô Thẩm, thực xin lỗi, thật sự xin lỗi, tôi biết sai rồi, là tôi không giáo dục con gái tốt. Về nhà tôi nhất định sẽ giáo huấn con bé thật tốt, mong cô giơ cao đánh khẽ, nể tình các bạn nhỏ đều là bạn học, đừng đuổi học con gái tôi.”
Chồng cô ta không dễ dàng nhờ nhiều mối quan hệ như vậy để đưa con gái đến trường tiểu học này, nếu lúc này bị đuổi học về nhà, cuộc sống ở nhà của cô ta đừng nghĩ dễ dàng.
Thẩm Vị Ương vẫn như trước nhìn cô ta cười như không cười: “Bạn học? Cô thậm chí không biết tôn trọng giáo viên của con gái cô, tôi còn mong đợi con gái cô biết tôn
trọng bạn học nữa sao?”
Mẹ Quản vừa nghe là hiểu, lập tức nhìn Hứa Chiêu Hi xin lỗi: “Thực xin lỗi, cô giáo Hứa, là tôi hiểu lầm cô, tôi không nên ghen, không biết rõ ràng mọi chuyện lại tự cho rằng cô là người thứ ba. Cô tha thứ cho tôi có được không? Tôi không có ý đó, tôi biết sai rồi, cô tha thứ cho tôi được không? ”
Xã hội này thật sự rất thực tế.
Người phụ nữ vừa rồi còn hùng hổ xông tới quát nạt mình, hiện tại bởi vì có Thẩm Vị Ương làm chỗ dựa cho mình, trong nháy mắt liền thay đổi thái độ đối với mình.
Trong lòng Hứa Chiêu Hi có chút cảm khái.
Có điều cô ấy cũng không phải là một người nhiều chuyện, cũng không muốn làm lớn chuyện khiến mọi người đều mất mặt.
Vì thế cô ấy nói với mẹ Quản: “Cô Quản, xin cô yên tâm, giữa tôi và chồng cô thật sự không có gì cả, tôi chỉ muốn làm một giáo viên yêu nghề tận tụy. Đối mấy người đã có vợ, từ trước đến nay vẫn luôn rất có chừng mực, sẽ không vượt quá bổn phận của một giáo viên.”
Lần này cuối cùng mẹ Quản có thể kiên nhẫn nghe cô ấy nói xong lời này, còn liên tục phụ họa với cô ấy: “Vâng vâng, tôi tin rằng cô giáo Hứa là một giáo viên rất tốt, Cách Cách nhà tôi về nhà thường nói mẹ, cô rất rất tốt. Hôm nay tôi mù quáng, lại nói oan cho một giáo viên giỏi như cô, là lỗi của tôi, hy vọng cô có thể tha thứ cho
tôi.”
Ngoài miệng cô ta nói là hy vọng Hứa Chiêu Hi tha thứ cho cô ta, thật ra là hy vọng Thẩm Vị Ương có thể bỏ qua cho cô ta.
Hứa Chiêu Hi nhìn về phía Thẩm Vị Ương.
Thẩm Vị Ương nể mặt cô ấy: “Cô giáo Hứa quyết định, tôi nghe theo cô.”
Hứa Chiêu Hi lại nhìn về phía hiệu trưởng Lương.
Hiệu trưởng Lương cũng nói: “Không sao đâu, cô giáo Tiểu Hứa tự mình xử lý đi.”
Vì thế Hứa Chiêu Hi mới nói với mẹ Quản: “Đã như vậy, cô Quản trở về cẩn thận dạy bảo lại Quản Cách Cách, bảo em ấy viết những từ ngày hôm nay để kiểm điểm,
không biết viết thì có thể thay thế bằng bính âm. Nhưng phải là chính mình viết, muốn em ấy nhận ra sai lầm của mình, viết tốt rồi chờ đến ngày mai chính thức xin lỗi em Y
Y.”