Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tiêu Diễn, anh nói chuyện nhất định phải khó nghe như vậy sao? Chú ý chừng mực.”

Mộ Vân Tưởng nghe Tiêu Diễn nói chuyện với Thẩm Vị Ương không khách khí như vậy thì lập tức lạnh mặt quát anh ta.

Tiêu Diễn đưa tay vỗ mu bàn tay cô ấy trấn an nói: “Em yêu, anh cũng là vì tốt cho cô ấy, cho dù anh không so đo với nhà họ Úc, các gia tộc khác cũng sẽ không so đo sao? Mấy năm nay nhà bọn họ thất bại trong tay Úc Nam Đình cũng không ít, huống chi một khối thịt mõ lớn như nhà họ Úc, ai không thèm muốn chứ?”

tha.

Chỉ cần nuốt vài sản nghiệp của nhà họ Úc, bọn họ có thể khiến gia tộc mình lớn mạnh thêm không ít, loại chuyện bánh trên trời rớt xuống thế này thì ai có thể buông

“Nếu như tôi có thể thuyết phục nhà họ Lãnh buông tha, có phải anh cũng từ bỏ không?” Thẩm Vị Ương nhìn Tiêu Diễn hỏi.

Nói là mấy gia tộc lớn cùng nhau chia cắt, nhưng cô đã nghiên cứu rồi, mấy sản nghiệp kiếm được nhiều tiền nhất của nhà họ Úc, chỉ có nhà họ Tiêu và nhà họ Lãnh ăn

được.

Chỉ cần hai nhà buông tha khối thịt béo bở nhà họ Úc này, những nhà khác tự nhiên cũng sẽ buông tha, dù sao chia vật không đồng đều rất dễ xảy ra chuyện, ai cũng

không muốn trở thành mục tiêu của mọi người.

Tiêu Diễn nhìn bộ dạng tự tin này của cô liền bật cười: “Lãnh Hoài Cẩn tỉnh rồi sao cô Thẩm, sự tự tin này của cô đến từ đâu vậy?”

Cho dù Lãnh Hoài Cẩn tỉnh, cũng chưa chắc có thể thuyết phục được bà cụ Lãnh từ bỏ miếng thịt béo bở này.

Chứ đừng nói là một người vốn bị nhà họ Lãnh bài xích như Thẩm Vị Ương.

Ánh mắt Thẩm Vị Ương kiên định nhìn anh ta: “Tổng giám đốc Tiêu có thể chờ xem, sau đó chúng ta lại bàn điều kiện phải thế nào anh mới có thể buông tha miếng thịt nhà họ Úc này.”

Tiêu Diễn mỉa mai cười, nâng ly với cô: “Được, tôi sẽ chờ xem cô Thẩm lập nên kỳ tích.”

Dứt lời liền một hơi uống cạn trà trong tách.

Thẩm Vị Ương cũng uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng lên chuẩn bị rời đi.

“Vị Ương, chuyện của nhà họ Úc có phải rất khó giải quyết không, nhất định cần Tiêu Diễn hỗ trợ sao?”

Mộ Vân Tưởng đưa Thẩm Vị Ương đến cửa sau đó hỏi.

Thẩm Vị Ương gật đầu: “Rất quan trọng, liên quan đến việc sau này tôi có thể cùng A Cẩn sống cùng nhau không.”

Nhất là chuyện con gái cô có thể bình an trở về nhà, để cả nhà bọn họ có thể đoàn tụ không.

Nhưng chuyện cô và Úc Thời Phong giao dịch liên luỵ đến rất nhiều thứ nên cô không thể nào nói ra, cũng không thể nói với Mộ Vân Tưởng.

Mộ Vân Tưởng cũng không hỏi nữa mà theo lời cô nói tiếp: “Nếu đã quan trọng như thế, vậy thì giao cho tôi đi, tôi thử xem có thể thuyết phục Tiêu Diễn giúp cô

không.”

“Cô thật sự có thể khuyên anh ta sao?“Thẩm Vị Ương càng lo lắng cho an nguy của cô ấy hơn: “Vân Tưởng, tôi còn có cách khác, cô không nên mạo hiểm.”

Nhà họ Lãnh bên kia đồng ý dừng tay, 50% la Tiêu Diễn cũng buông tha theo, đến lúc đó cô lại bàn điều kiện với anh ta, xác xuất chắc tăng lên một chút.

Cô không thể để Mộ Vân Tưởng lại trêu vào Tiêu Diễn nữa, trước kia cô ấy đã chịu quá nhiều khốn khổ ở chỗ Tiêu Diễn rồi.

Tuy hôm nay đến thăm, thấy Tiêu Diễn đối xử với cô rất tốt, nhưng chuyện lớn thế này, đàn ông như Tiêu Diễn phỏng chừng không thích nghe phụ nữ góp ý.

Cuộc sống của Vân Tưởng bây giờ đã dễ chịu hơn chút, cô không thể vì chuyện của mình mà ảnh hưởng đến cô ấy.

“Vân Tưởng, cô có thể giúp tôi gặp mặt Tiêu Diễn, tôi đã rất cảm kích, còn lại tôi có thể lo được.”

“Vị Ương, có phải cô lo lắng tôi quản quá nhiều sẽ chọc anh ấy tức giận không?” Mộ Vân Tưởng mỉm cười nhìn cô hỏi.

Thẩm Vị Ương gật đầu: “Tuy rằng không rõ chuyện gì đã xảy ra giữa hai người, nhưng nhìn thấy cô sống tốt như hiện giờ, tôi cũng rất vui, tôi không muốn bởi vì tôi mà phá hỏng cuộc sống hạnh phúc khó khăn lắm cô mới có được.”

“Cô yên tâm đi, giữa tôi và Tiêu Diễn thật sự không có việc gì.” Mộ Vân Tưởng cầm tay cô trấn an: “Bây giờ anh ấy rất nghe lời tôi, tôi nói với anh ấy giúp cô, anh ấy sẽ không dám không đồng ý.”

“Vậy thì làm phiền cô rồi, có điều cô không cần miễn cưỡng, tôi vẫn còn có cách khác.”

Hiện giờ tình huống khẩn cấp, nếu Mộ Vân Tưởng thật sự có thể thuyết phục Tiêu Diễn mà không chọc giận anh ta, đương nhiên là kết quả mà cô mong muốn nhất.

Cho nên cô cũng không ngại, tiếp nhận trợ giúp của Mộ Vân Tưởng, chỉ là nhiều lần dặn dò cô ấy tự lượng sức mà làm, không cần miễn cưỡng.

Sau đó hẹn Mộ Vân Tưởng rảnh rỗi cùng đi ra ngoài ăn cơm, cô mới lái xe rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu.

Bây giờ sắc trời cũng không còn sớm, nhưng cô có chút sợ hãi khi trở về căn hộ đối mặt với Lãnh Hoài Cẩn, nên quyết định lái xe đến nhà cũ gặp bọn nhỏ.

Không phải cô sợ trạng thái hiện giờ của Lãnh Hoài Cẩn, mà là không biết đối mặt với bộ dạng khổ sở của anh thế nào.

Bỏ qua các nhân tố khác không nói, nếu như không tiến hành trị liệu dung hợp nhân cách, sau này tinh thần của anh nhất định sẽ xảy ra vấn đề, đến khi phân liệt ra nhiều nhân cách hơn thì tất cả đều đã muộn.

Cô hy vọng anh sẽ ổn.

Nhưng cũng sợ nhìn thấy bộ dạng mất mát giống như bị cô vứt bỏ của anh.

“Mẹ, tâm trạng của mẹ không tốt sao? Cãi nhau với bố à?”

Sau bữa tối, A Quân chủ động dọn dẹp bàn với cô, đến khi phòng ăn chỉ còn lại hai người, cậu mới mở miệng hỏi Thẩm Vị Ương.

Thẩm Vị Ương lắc đầu: “Không có, bố con không dám cãi nhau với mẹ đâu.”

“Bố không dám quá ầm ĩ với mẹ”

Cô mỉm cười với con trai mình.

A Quân cũng nở nụ cười.

“Vậy thì tốt rồi, ngày mốt con sẽ theo chú Diệp về Ám Dạ, mẹ và bố đều ổn, con cũng yên tâm.” Tay lau bàn của Thẩm Vị Ương dừng lại, sắc mặt lạnh xuống: “Hôm nay bà cụ Lãnh đã tìm con sao?”

A Quân gật đầu, cầm giẻ lau từ trong tay cô, vừa giúp cô lau bàn vừa nói: “Thật ra con đã quen với cuộc sống bên kia, con cảm thấy tuổi này của con cần trải nghiệm nhiều, như vậy sau này mới có thể bảo vệ mọi người.”

Thẩm Vị Ương đỏ bừng ánh mắt: “Con đừng vờ ngớ ngẩn, nói cho rõ ràng, nếu không chính là đang quấy nhiễu phán đoán của mẹ, mẹ sẽ tức giận.”

A Quân không muốn cô buồn, cũng biết loại chuyện này cũng không giấu được, vì thế buông giẻ lau xuống, lấy khăn ướt lau tay sau đó theo Thẩm Vị Ương ngồi xuống

sofa, thành thật nói.

“Mẹ muốn bọn họ không đối phó nhà họ Úc, nhưng bọn họ lo lắng mẹ tâm tư không tốt, là muốn liên hợp với nhà họ Úc gây bất lợi cho nhà họ Lãnh, cho nên đã bảo con sớm trở về Ám Dạ, phỏng chừng là muốn lấy con làm con tin, đồng thời cũng muốn con nhớ kỹ con là cháu trai nhà họ Lãnh, sau này phải trung thành với nhà họ

Lãnh.”

“Mặt khác cũng có thể là đang cảnh cáo mẹ, con của mẹ là cháu trai nhà họ Lãnh, mẹ bảo vệ lợi ích của nhà họ Lãnh chính là đang bảo vệ lợi ích của con mẹ.”

Lúc A Quân nói những thứ này với cô, mạch suy nghĩ rất rõ ràng, nói ra tất cả ý nghĩ có thể của nhà họ Lãnh bên kia.

Đứa trẻ càng hiểu chuyện càng cho thấy bố mẹ không cho chúng đủ cảm giác an toàn.

Thẩm Vị Ương xoa tóc con trai, đau lòng nói: “Nếu con không muốn quay lại đó, mẹ sẽ nghĩ cách giúp con.”

Cô biết phương thức dạy dỗ nơi đó khắc nghiệt thế nào.

Nếu con không muốn đi, cô nhất định sẽ giữ nó cạnh mình.

Cô chỉ muốn con trai mình làm những gì nó thích, sống cuộc sống của riêng mình.

thiển nhiên, mục tiêu sống của A Quân đã bị Lãnh Hoài Cẩn ảnh hưởng rất sâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK