Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc đầu cô ta chém nhát dao đó xuống chỉ là vì báo thù cho cha mẹ, cũng không nghĩ tới tình cảnh của Phong Hạo.

dù lúc ấy Phong Hạo có đối xử tốt với cô ta đến đâu đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không quên mục đích ban đầu mình tiếp cận anh ta.

Mưa dầm thấm lâu là việc nằm ngoài dự liệu của Chúc Tân Nguyệt, nhưng cũng không phải là không thể buông bỏ.

Lúc trước bọn họ đều không đủ kiên định, thật ra chỉ là không đủ yêu.

Bây giờ đã bắt đầu lại từ đầu, thật ra cũng chỉ là lặp lại nỗi đau của quá khứ mà thôi.

“Anh không cần lo cho em đâu, em cũng tự biết bản thân không trêu vào anh ta nổi.”

Chúc Tân Nguyệt mặt không cảm xúc, nói một câu khiến cho Tưởng Gia Tân yên tâm, sau đó cô ta kéo cánh tay của Thẩm Vị Ương đi về phía trường quay.

“Nào, Vị Ương, vừa lúc đoạn diễn cảnh chần chừ, ưu tư này tôi không tìm được cảm xúc, cô hướng dẫn tôi một chút đi.”

Lãnh Hoài Cẩn không nói gì, im lặng để cô ta kéo đi về phía trường quay.

Mà lúc này Thẩm Vị Ương đang ở trong phòng làm việc của Lãnh Hoài Cẩn, cũng đang bị Phong Hạo tra tấn.

Anh ta muốn “Lãnh Hoài Cẩn” phải quấy nhiễu hôn sự của Lãnh Hoan.

Còn muốn Bạch Thành trở về nhà họ Phong với anh ta.

Thẩm Vị Ương nói cho anh ta biết, Lãnh Hoan đã có ý định hủy hôn ước.

Nhưng ai mà ngờ con nhóc Lãnh Hoan đó lại đổi ý.

Lúc cô gọi điện thoại cho Lãnh Hoan trước mặt Phong Hạo, Lãnh Hoan bảo cô ta quên ngày hôm đó cô ta nói gì với cô ở nhà cũ rồi, hiện tại chỉ một lòng một dạ muốn đẩy nhanh tiến trình hôn lễ, chiều nay sẽ đi đăng ký kết hôn với người kia.

Thẩm Vị Ương không nói gì dứt khoát cúp điện thoại, nhớ kỹ lời dặn dò trước đó của Lãnh Hoài Cẩn, đưa mắt về phía Phong Hạo, nói: “Kết hôn hay không đều là chuyện của chính cô ấy, cô ấy tự quyết định được là tốt rồi, tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện tình cảm của cô ấy.”

đâu.

Phong Hạo cười lạnh, đôi mắt thâm sâu phủ một lớp mây đen kia khiến Thẩm Vị Ương không rét mà run: “tổng giám đốc Lãnh, những lời anh vừa nói là thật sao?”

Thẩm Vị Ương mơ hồ cảm thấy Phong Hạo giống như muốn nói cái gì đó, đang đào hố chỉ chờ cô nhảy xuống, nhưng lại không biết điểm kỳ quái đó rốt cuộc là ở

Cô cẩn thận không nói gì, nhưng mục đích của Phong Hạo kỳ thật đã đạt được.

“Chính tổng giám đốc Lãnh tự mình nói đấy nhé, sẽ không nhúng tay vào chuyện tình cảm của cô Lãnh nữa, tổng giám đốc Lãnh hãy nhớ cho thật kỹ.”

Anh ta nói xong câu đó xong liền trực tiếp rời khỏi Lãnh thị.

Thẩm Vị Ương cân nhắc nửa ngày, cuối cùng như ngộ ra được cái gì đó, lập tức gọi điện thoại cho Vệ Trạch: “Hiện tại cô Năm đang ở đâu?”

Vệ Trạch một lát sau gọi điện thoại lại: “Cô Lãnh Hoan đang ra bên ngoài ăn cơm với Lý Minh, lúc đi về đã bị ai đó đưa đi, hình như là người nhà họ Phong.”

Phong cách làm việc của nhà họ Phong không giống với các gia tộc khác trong mười gia tộc lớn, cho nên căn cứ vào miêu tả của Lý Minh, Vệ Trạch rất nhanh đã xác

định người mang Lãnh Hoan đi là người của nhà họ Phong.

Thẩm Vị Ương hỏi thêm một câu: “Vậy Lâm Minh đâu? Lúc ấy cậu ta không ngăn lại sao?”

Vệ Trạch thành thật nói: “Lý Minh chỉ là một tên công tử ham hưởng lạc, người của Phong Hạo đều được huấn luyện kỹ càng, tới cô Lãnh Hoan còn không làm gì được, Lý Minh không có ích gì cũng là chuyện bình thường.”

Ý chính của Vệ Trạch là nói khéo cho cô biết, tên phế vật Lý Minh này ngay cả người phụ nữ của mình cũng không bảo vệ được.

Thẩm Vị Ương vốn là người hy vọng Bạch Thần và Lãnh Hoan có thể bên nhau hơn cả, nhưng Phong Hạo gây rối như vậy, nói không chừng lại khiến bọn họ sẽ chọn ở

bên người khác mất.

Nhưng Thẩm Vị Ương cũng lo lắng cho sự an toàn của Lãnh Hoan, thế là cô chỉ đành gọi điện thoại cho Lãnh Hoài Cẩn, bảo anh quyết định xem có nên nhúng tay vào

chuyện của Lãnh Hoan hay không.

Suy nghĩ của Lãnh Hoài Cẩn cũng không khác cô cho lắm: “Nếu Lãnh Hoan không chủ động xin giúp đỡ thì cứ mặc kệ thôi, con bé tự biết chừng mực.”

Chuyện tình cảm người ngoài không nên xen vào quá nhiều, cho dù là anh chị trong nhà cũng không được.

Quả nhiên, vài ngày sau Lãnh Hoan xuất hiện ở văn phòng của Lãnh Hoài Cẩn, muốn từ chức của cô ở Lãnh thị để đi đến nước Z với Bạch Thần.

Cũng may cô ta đã nói trước hôm nay có việc muốn tìm Lãnh Hoài Cẩn, Thẩm Vị Ương sợ mình ứng phó không được nên đã bảo Lãnh Hoài Cẩn tới đây.

Lúc Lãnh Hoan nói như vậy, phản ứng đầu tiên của cô là nhìn về phía Lãnh Hoài Cẩn.

Lãnh Hoan lại đùa cợt nhìn về phía Lãnh Hoài Cẩn: “Sao thế, chuyện của em, chị dâu cũng muốn phát biểu ý kiến à, chẳng phải lúc trước tỏ vẻ không muốn nhúng tay

vào sao?”

Lãnh Hoài Cẩn:

” ”

Thẩm Vị Ương cười gượng hai tiếng, lên tiếng hòa giải: “Thật ra không phải Vị Ương không muốn đâu, lúc trước em bảo Bạch Thần làm tình nhân của mình, tự tiện đi kết hôn, làm như vậy là rất sai Vị Ương là bạn của Bạch Thần, sao cô ấy có thể đi khuyên Bạch Thần làm loại chuyện này được.”

Trong mắt Lãnh Hoan mâu thuẫn càng sâu, ánh mắt nhìn “Thẩm Vị Ương” lại càng bất mãn hơn: “Chút chuyện cỏn con này mà chị cũng nói cho anh Ba nghe à, chị dâu, cái miệng của chị cũng đâu có vừa.”

Lãnh Hoài Cẩn: “

Anh vốn tưởng rằng trong dàn phụ nữ của Lãnh gia, Lãnh Hoan cũng coi như ổn nhất đi, nhưng hiện tại xem ra, hiển nhiên không phải như vậy.

“Bảo nó cút đi.”

Sắc mặt Lãnh Hoài Cẩn không chút thay đổi nhắn WeChat cho Thẩm Vị Ương.

Thẩm Vị Ương khó xử nhìn thoáng qua, sau đó lại nhìn Lãnh Hoan, nói: “Khụ khụ, đừng nói những chuyện này nữa, nếu em đã quyết định như vậy rồi thì cũng đừng hối hận, cha mẹ cậu còn có bà nội ở nhà, em tự đi thông báo với họ, đến lúc đó anh không phản đối là được rồi.”

Sau khi nhận được đáp án mong muốn, Lãnh Hoan lập tức rời đi.

Allnovel

Mua gói Cao cấp để loại bỏ quảng cáo 2

Thẩm Vị Ương thở phào nhẹ nhõm, bất đắc dĩ nhìn Lãnh Hoài Cẩn.

Lãnh Hoài Cẩn đưa tay gõ trán cô một cái: “Anh không sai mà, anh còn làm rất tốt nữa em thấy không, chuyện của nó thì bảo nó tự giải quyết đi chứ, cũng không còn

trẻ con gì nữa rồi.”

Không làm hỏng chuyện là may lắm rồi.

Sức lực của Thẩm Vị Ương hiện giờ đã cạn sạch rồi: “Trước kia em cũng biết anh vất vả, nhưng sau khi ngồi ở vị trí này mới phát hiện còn vất vả kinh hơn nữa. Bây giờ Lãnh Hoan đi rồi, còn phải tìm người thay thế vị trí của cô ấy, sau này còn xảy ra cả mớ hỗn loạn nữa.”

Không nói đến chuyện Lãnh Hoan rời đi sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió ở nhà họ Lãnh, cho dù là tìm người thay thế cô ta cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn.

Lãnh Hoan vẫn phụ trách nghiệp vụ bên nước Y, là tổng giám đốc khu vực nước Y, vị trí này có không biết bao nhiêu người thèm thuồng, đám dự bị kia chắc chắn sẽ

tranh giành nảy lửa cho mà xem.

Lãnh Hoài Cẩn đau lòng xoa xoa huyệt thái dương cho cô, nhẹ giọng nói: “Em yên tâm, anh sẽ chuẩn bị danh sách nhân viên thích hợp, đến lúc đó cứ giao cho Vệ Trạch là được rồi, Vệ Trạch sẽ xử lý tốt.”

“Có thể làm như vậy thật sao? Sẽ không phạm sai lầm gì à? Em không cảm thấy phiền phức, chỉ sợ làm sai khiến cho anh thêm phiền phức mà thôi.“Cô quay đầu lại

nhìn Lãnh Hoài Cẩn nói.

Lãnh Hoài Cẩn nở nụ cười: “Không sao đâu, năng lực làm việc của Vệ Trạch rất mạnh, em làm theo lời an, nói là được rồi, những việc khác em cứ giao cho bọn họ làm là được ”

Lúc này Thẩm Vị Ương mới không rối rắm nữa, đôi mắt rủ xuống: “Thật ra anh mới là người vất vả nhất, A Cẩn, em thật sự cảm ơn anh.”

Trước đây cô đã mang thai và hiểu rõ từ khi mang thai cho đến khi sinh con là một quá trình đau đớn đến nhường nào.

Bây giờ những đau đớn đó đều do Lãnh Hoài Cẩn thay cô chịu đựng.

Lãnh Hoài Cẩn đưa tay xoa xoa mái tóc cô, muốn an ủi cô giống như trước kia nhưng anh phát hiện đây là đầu của mình, không khỏi cảm thấy buồn cười, thế là hai

người đều nhịn không được mà cười to.

Cười xong Lãnh Hoài Cẩn mới có chút bất đắc dĩ nói: “Thật ra đến giờ cũng sắp thành thói quen rồi, cũng không còn lúng túng như lúc đầu nữa.”

Anh chỉ đang giúp vợ mình chịu đựng nỗi đau sinh con thôi mà.

Chỉ cần nghĩ thông suốt điều này, cái gọi là tự tôn của đàn ông căn bản không đáng nhắc tới.

Nhưng khi vừa nói xong câu đó, sắc mặt anh nháy mắt bỗng trắng bệch.

Thẩm Vị Ương lập tức sốt ruột không thôi: “Lãnh Hoài Cẩn, anh bị làm sao vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK