Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không được, em có nhìn thấy chiếc hộp màu đen trên lưng người đứng bên phải kia không? Chỗ đó có điều khiển từ xa, anh nghi ngờ bọn họ đã chế tạo nhiên liệu pháo hoa thành bom, nếu xảy ra tình huống đặc thù nào đó sẽ kích nổ, đến lúc đó rất nguy hiểm.”

Thẩm Vị Ương nhìn lại theo ánh mắt của Liễu Hoài Xuyên, quả nhiên nhìn thấy điều khiển từ xa ở trên lưng của người kia.

Cô siết chặt hai nắm tay, cắn răng giận dữ nói: “Thật là điên rồ!”

Liễu Hoài Xuyên cũng thấy kỳ lạ: “Bác sĩ Úy Lan này cũng xuất thân từ gia tộc lớn mấy đời tri thức, cô ấy đã làm gì mà Lãnh Linh Lung phải kiêng dè như vậy, còn không tiếc cá chết lưới rách, cô ấy đã nắm được nhược điểm gì của Lãnh Linh Lung rồi sao?”

Thẩm Vị Ương trầm mặc, không trả lời vấn đề này.

Nhưng giờ đây trái tim như đang bị nướng trên lò lửa.

Úy Lan và Lãnh Linh Lung hầu như chưa từng gặp nhau, Úy Lan cũng không nắm được nhược điểm gì của cô ta.

Nhưng trong điện thoại của cô ấy có đoạn video giám sát lúc Lãnh Hoài Cẩn xông vào nhà của Trác Thính Phong.

Nếu Lãnh Linh Lung lấy được đoạn video này sẽ biết được chuyện Lãnh Hoài Cẩn có hai nhân cách, đến lúc đó sẽ dẫn đến vô số phiền phức.

Quan trọng hơn là an nguy của Úy Lan, chuyện nhà họ Lãnh có thể giải quyết nội bộ nhưng một người ngoài như cô ấy lại biết được bí mật của người cầm quyền nhà họ

Lãnh, sao Lãnh Linh Lung có thể buông tha cho cô ấy sau khi lấy được đoạn video giám sát cơ chứ?

Nhìn điều khiển từ xa trên lưng người gác cổng kia, Thẩm Vị Ương cảm thấy mặc kệ Úy Lan có giao video giám sát ra hay không cũng khó mà thoát khỏi kiếp nạn

này.

Lúc này công xưởng bỏ hoang vẫn còn tồn tại phỏng chừng là vì bây giờ Lãnh Linh Lung vẫn chưa lấy được đoạn video giám sát trong điện thoại của Úy Lan.

Nếu không bây giờ một là Ủy Lan đã được thả ra, hai là đã nổ tung cùng với công xưởng bỏ hoang này.

“Anh Liễu, anh hãy bảo mọi người không được ra tay, để em và Tiểu Vũ đi thử trước đã.”

Thẩm Vị Ương siết chặt nắm đấm, nhìn về phía Tiểu Vũ đang ngồi xổm bên cạnh mình.

“Chờ đến khi trời tối hẳn, chị sẽ lẻn vào trong, cậu hãy tìm một điểm bắn tỉa tốt nhất, rồi phối hợp với chị lấy điều khiển từ xa.”

Vũ Bách gật đầu: “Được.”

Liễu Hoài Xuyên lo lắng một mình cô lẻn vào sẽ gặp nguy hiểm: “Không được, anh và em cùng vào, trong công xưởng này chắc chắn còn có người khác, thân phận của Úy Lan nhạy cảm, nhà họ Lãnh không dám để lộ chuyện cô ấy bị nhà họ Lãnh bắt cóc, nhất định sẽ sắp xếp nhiều người canh giữ, thậm chí có khả năng Lãnh Linh Lung cũng đang ở bên trong.”

Thẩm Vị Ương: “Vậy thì anh càng không thể vào, năm nay anh vừa mới được thăng chức, tiền đồ rộng mở đang chờ đón anh, anh không thể vì chuyện của em mà bị liên lụy được.”

Nếu không phải bất đắc dĩ cần nhân lực và quyền hạn để tìm Lãnh Hoài Cẩn thì lần này cô sẽ không mở miệng nhờ Liễu Hoài Xuyên giúp đỡ.

Nhưng cho dù xuất phát từ nguyên nhân gì thì Liễu Hoài Xuyên cũng không cho phép một mình cô dấn thân vào nguy hiểm.

“Không được, Vị Ương, anh phải đi cùng em, bằng không lẽ như em xảy ra chuyện gì bất trắc thì anh sẽ hối hận cả đời.”

“Vậy thì thật đáng tiếc, cả đời của cô ấy sẽ thuộc về tôi.”

Liễu Hoài Xuyên vừa mới nói xong, Lãnh Hoài Cẩn vẫn luôn im lặng đứng phía sau họ bỗng lên tiếng, nhìn Liễu Hoài Xuyên bằng ánh mắt không vui khiêu khích.

“Chồng của cô ấy ở ngay phía sau cô ấy, nên chưa tới lượt người đàn ông khác lên núi đao xuống biển lửa thay cô ấy.”

“A Cẩn, sao anh lại ăn nói như vậy?”

Thẩm Vị Ương xấu hổ cắt ngang lời anh, sau đó xin lỗi Liễu Hoài Xuyên.

“Thật sự xin lỗi anh, anh Liễu, hôm nay tâm trạng anh ấy không được vui nên mới như vậy.”

Liễu Hoài Xuyên rộng lượng mỉm cười: “Không sao, nhưng mà vì sao Lãnh Linh Lung muốn bắt bác sĩ Úy? Tổng giám đốc Lãnh là em trai của cô ta cũng không biết lý

do vì sao ư?”

Thẩm Vị Ương chắn trước mặt Lãnh Hoài Cẩn, ngăn cản ánh mắt nghiền ngẫm của Liễu Hoài Xuyên chiếu lên người anh, lúng túng nói: “Có thể là bác sĩ Úy nắm được

nhược điểm gì đó của cô ta chăng”

Liễu Hoài Xuyên nhìn ra Thẩm Vị Ương có điều giấu diếm anh ấy, trong lòng vẫn cảm thấy hơi mất mát.

Nhưng là một cảnh sát hình sự, anh ấy biết bây giờ không phải lúc so đo chuyện này.

“Nếu đã như vậy, em và tổng giám đốc Lãnh phải hết sức cẩn thận, anh ở ngoài này chờ tin tức của em.”

Thẩm Vị Ương không yên lòng gật đầu, sau đó kéo Lãnh Hoài Cẩn sang một bên, nhỏ giọng nói: “Anh không thể đi cùng em.”

Lãnh Hoài Cẩn không nói gì, lặng lẽ mím môi mỏng, dáng vẻ tựa như không cho phép người khác lại gần.

Bây giờ Thẩm Vị Ương đã hoàn toàn xác định, trước mắt là nhân cách phụ.

Cho nên đến lúc này rồi mà Lãnh Hoài Cẩn vẫn không bằng lòng đối mặt với cô sao?

Đáy lòng cô vừa thất vọng vừa tủi thân.

Sau khi nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, cô mới cất lời: “Trong di động của Úy Lan có đoạn video giám sát lúc anh đến nhà Trác Thính Phong.”

Lãnh Hoài Cẩn nở nụ cười lạnh lẽo: “Vì thế cho nên em mới biết chuyện anh đưa Trác Thính Phong đi?”

Thẩm Vị Ương: “Đây không phải điểm mấu chốt, mấu chốt là nếu Lãnh Linh Lung có được video giám sát, cô ta sẽ biết… biết tình huống bây giờ của anh.”

Lãnh Hoài Cẩn không thèm để ý, nhìn cô cười khẩy: “Cho nên, sau khi cô ta biết thì sao? Vì sao không thể để cho cô ta biết? Cho dù cô ta biết thì có thể làm gì được

anh?”

Thẩm Vị Ương thoáng chốc nghẹn lời, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, thì thào nói: “Tình hình trước mắt sẽ ảnh hưởng xấu đến bản thân anh, nếu bị cô ta biết, anh sẽ…

anh sẽ…..”

“Anh sẽ thế nào? Bị đuổi ra khỏi nhà họ Lãnh sao? Vậy thì vừa khéo, anh đã muốn rời khỏi nhà họ Lãnh từ lâu rồi.”

Lãnh Hoài Cẩn nhìn cô nở nụ cười lạnh lẽo, thốt ra một câu mỉa mai.

”Thẩm Vị Ương, em thừa nhận đi, từ đầu tới cuối em chỉ lo lắng cho một mình anh ta mà thôi, em vốn không quan tâm đến sự sống chết hay vui buồn của anh.”

Lần nào cũng phải giải thích vấn đề này, Thẩm Vị Ương hơi mệt mỏi: “A Cẩn, các anh là một, người em lo lắng vẫn luôn là anh, anh đừng để tâm vào chuyện vụn vặt này

được không?”

“Em cảm thấy anh để tâm vào chuyện vụn vặt?” Lãnh Hoài Cẩn tức quá hóa cười: “Thẩm Vị Ương, nếu em cảm thấy chúng tôi là một thì vì sao em không đồng ý để anh tiêu diệt anh ta mà lại tích cực cùng Trác Thính Phong tìm cách tiêu diệt anh.”

lên.”

Thẩm Vị Ương không biết làm sao khi bị ánh mắt uất ức và tức giận của anh nhìn chòng chọc: “Em không muốn tiêu diệt anh, em nói rồi, chỉ có như vậy anh mới tốt

Lãnh Hoài Cẩn: “Cái gì mới là tốt, em và Trác Thính Phong tìm cách chữa trị gọi là dung hợp nhân cách gì đó, sau khi thành công thì anh sẽ biến mất, đây là chuyện tốt

với anh sao?”

“Em không muốn anh biến mất, em…”

Thẩm Vị Ương không nói nổi nữa, bởi vì chính cô cũng không có cách nào phản bác được lời nói của nhân cách phụ này.

Đối với cô, bọn họ là cùng một người.

Nhưng với anh, anh và nhân cách chính mãi mãi là cá thể độc lập dù rằng bọn họ là cùng một người.

Đợi A Cẩn trở về bình thường rồi thì nhân cách phụ sẽ thật sự biến mất.

“Tóm lại, anh không thể đi vào cùng em, lõ như Lãnh Linh Lung đã biết tình hình hiện tại của anh, bây giờ anh đi vào là tự đưa dao cho cô ta.”

Sau khi ổn định tâm trạng, cô bình tĩnh nói với anh.

“Một mình em cũng không sao cả, anh đừng lo lắng cho em.”

Nói xong cô lập tức đi đến bên cạnh Liễu Hoài Xuyên, chuẩn bị hành động vào lát nữa.

Lãnh Hoài Cẩn nhìn hình bóng lặng lẽ của cô, từ từ siết chặt hai nắm đấm, đáy mắt ẩn chứa vẻ đau lòng.

Vì sao… không thể yêu anh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK