Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cháu không thể tự quyết định được sao? Chẳng lẽ là Yến Hồi ép cháu trước à?” Tùy Trí cảm thấy rất buồn cười khi nghe Tùy Giản nói như vậy.

“Tùy Giản, trước kia Yến Hồi đã từng vì thằng nhóc Thời Ngạn mà không tiếc hủy hoại thế lực nhà họ Yến, lúc đó chúng ta cảm thấy rất kỳ lạ, còn nghĩ thằng nhóc này quá tình cảm và chính nghĩa, nhưng bây giờ có lẽ thực sự không phải là tình cảm bình thường nữa.”

“Nếu không phải do cô dùng thủ đoạn, cháu không tin Yến Hồi có thể nhanh chóng quên đi Thời Ngạn mà đi theo cô.”

Nếu như lúc trước không có chuyện Vô Nhân Cảnh, Thời Ngạn vẫn chưa từng xuất hiện, anh ta còn có thể tin rằng Yến Hồi đã dần quên mất Thời Ngạn.

Nhưng vào khoảng thời gian trước, trong đám tang của Thời Ngạn và Úc Nam Đình, Yến Hồi đã từng đến náo loạn.

“Tùy Giản, cô biết một mình cháu chống đồ nhà họ Tùy rất vất vả, một mình cô đơn nên muốn tìm một người biết nóng biết lạnh, nhưng Yến Hồi chỉ là một đứa trẻ, cậu ấy là con cháu của nhà họ Lãnh, cháu và cậu ấy ở bên cạnh nhau là quá nguy hiểm, sau này cháu còn phải cưới vợ sinh con nữa mà

Nhìn dáng vẻ quan tâm của cô, trong lòng Tùy Giản cũng không dễ chịu.

Sau khi bố mẹ qua đời, anh ta được cô ủng hộ và giúp đỡ để có thể giữ vững vị trí người nắm quyền nhà họ Tùy, nên cô cũng không khác gì mẹ ruột của anh ta.

Nhưng có một số việc, dù thế nào anh ta cũng sẽ không nhượng bộ.

“Cô ơi, cháu không có ý định cưới vợ sinh con, cả đời này cháu sẽ sống chung với Yến Hồi, sẽ không làm hại những người phụ nữ khác đâu.”

Tùy Trí nghe xong, sắc mặt rất khó coi. “Tùy Giản, cô không phải là người cổ hủ, nhưng nhà họ Tùy bây giờ chỉ có thể trông cậy vào một mình cháu. Cháu đừng phạm sai lầm, cuối cùng gánh nặng lại rơi vào trên người em gái cháu.”

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc sợ anh ta mắc sai lầm của cô, Tùy Giản không nhịn được nở nụ cười: “Cháu đã biết, cháu cũng không nghĩ tới loại chuyện này, có thể ở cùng

với Yến Hồi đã là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này, có con cái hay không không sao cả.”

“Cháu đã nghĩ kỹ rồi, sau này Tố Tố kết hôn, nếu em ấy đồng ý có con, cháu sẽ nhận một đứa theo họ Tùy, sau này kế thừa nhà họ Tùy, nếu em ấy không muốn, cháu sẽ cùng Yến Hồi nhận nuôi một đứa khác.”

Thì ra là vậy.

Tùy Trí thở phào nhẹ nhõm: “Sao con bé có thể không đồng ý, con bé cũng họ Tùy, cho dù chỉ sinh một đứa, để đứa nhỏ theo họ con bé cũng không quá đáng. Phụ nữ đã phải cực khổ biết bao mới sinh ra được một đứa trẻ, yêu cầu chuyện như vậy có làm sao đâu?”

“Con của Tố Tố cũng có một nửa dòng máu nhà họ Tùy, nhà họ Tùy cũng coi như có người thừa kế, nếu cháu có thể nghĩ như vậy thì cô cũng yên tâm, cô chỉ sợ cháu mắc sai lầm

Tùy Giản thấy sự thỏa hiệp trong lời nói của bà thì có hơi ngạc nhiên hỏi Tùy Trí: “Cô ơi, vậy là cô đồng ý cho cháu và Yến Hồi quen nhau sao?”

Tùy Trí bất lực thở dài: “Cháu cũng đã ba mươi mấy tuổi rồi, có thể tự làm chủ cuộc sống của mình, cô trả lời đồng ý hay không cũng chẳng có ảnh hưởng gì đến cháu. Chuyện rắc rối nhất bây giờ là nhà họ Lãnh bên này, Lãnh Nhứ không dễ nói chuyện, Yến Hồi cũng không thể vì cháu mà khiến mẹ ruột cậu ấy tức chết.”

sau.

Mặc dù nói tự do yêu đương, nhưng ở trong gia đình hào môn như bọn họ, nếu hai người có vấn đề về giới tính, đó sẽ trở thành một trò cười.

Cho dù là nhà họ Lãnh hay nhà họ Tùy đều không thể để mất người này.

Lãnh Nhứ là cô cả, từ nhỏ đến lớn rất đoan trang, trong hôn lễ của mình hay tiệc rượu đầy tháng của Yến Hồi đều được tổ chức xa hoa lộng lẫy.

Nếu như Yến Hồi kết hôn, tất cả người thân và bạn bè của nhà họ Lãnh và nhà họ Yến thấy Yến Hồi lấy một người đàn ông khác, chắc chắn Lãnh Nhứ sẽ sụp đổ.

Đúng lúc này, bên trong truyền đến giọng nói lo lắng của Yến Hồi gọi Lãnh Nhữ

Tùy Giản và Tùy Trí liếc nhau một cái, sau đó lập tức vọt vào, vừa định đi vào, Yến Hồi đã ôm Lãnh Nhứ tức tới ngất xỉu đi ra.

Lúc lướt qua Tùy Giản, đôi mắt đỏ bừng của anh ta nhìn thoáng qua Tùy Giản, không nói gì mà chỉ ôm mẹ mình ra ngoài, Lộ Tư Lượng và Lương Thiến cũng đi theo phía

“Vừa rồi thím kêu Yến Hồi chia tay với anh, Yến Hồi không đồng ý, sau đó hai người cãi nhau, thím tức quá nên ngất xỉu.”

Thẩm Vị Ương đi ra nhìn thấy Tùy Giản đang hoảng hốt, không đành lòng nên giải thích với anh ta.

Nghe xong Tùy Giản mới hoàn hồn, định chạy theo xem tình hình thế nào nhưng bị Thẩm Vị Ương ngăn lại.

“Anh về trước đi, bây giờ anh đi qua đó chỉ làm cho thím tức giận thôi, Yến Hồi cũng khó xử, chuyện của hai người, dù sao cũng phải cho người lớn một khoảng thời gian để tiếp nhận.”

Lúc này Tùy Giản mới từ bỏ, không tiếp tục đi theo để khiến mọi chuyện càng thêm nghiêm trọng.

“Vậy tôi về trước, nếu Yến Hồi cần gì thì mong cô Thẩm nói cho tôi biết.”

Có một số lời chưa chắc Yến Hồi đã nói được.

Thẩm Vị Ương thấu hiểu nhìn Tùy Giản: “Anh Tùy yên tâm, nếu có chuyện gì, tôi sẽ nói cho anh biết.”

Nếu Tùy Giản có thể giúp Yến Hồi thoát khỏi nỗi đau mất đi của Thời Ngạn, Thẩm Vị Ương cảm thấy đây cũng là một chuyện tốt.

Chỉ là người lớn khó đồng ý mà thôi.

“Cô và Tùy Giản quen nhau sao?”

Sau khi Tùy Giản rời đi, Tùy Trí nhìn Thẩm Vị Ương hỏi.

“Tôi thật sự đã đánh giá thấp cô Thẩm.”

Thẩm Vị Ương lễ phép trả lời Tùy Trí: “Cháu và anh Tùy chỉ có quan hệ làm ăn thôi.”

Tùy Trí lạnh lùng cười: “Tôi nghe nói trước đây Tùy Giản thu mua hạng mục của cô ở chỗ Linh Lung, sau đó cô đã đến trường đua ngựa của Tùy Giản và hướng gió liền thay đổi.”

ו

“Tôi rất hiểu tính cách của cháu trai tôi, chuyện nó đã quyết định rất ít người có thể thay đổi, vậy mà cô có thể làm thay đổi quyết định của nó, tôi cảm thấy rất khó hiểu, không biết cô Thẩm có ma lực gì mà có thể thay đổi suy nghĩ của cháu trai tôi vậy?”

Thẩm Vị Ương bình tĩnh nhìn Tùy Trí, vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi: “Vì sao, thím ba có biết gì sao không?”

Tùy Trí lạnh lùng cười: “Đồ hết giá trị, cô Thẩm thật sự lợi dụng hết tất cả mọi người, lúc trước tôi không nghĩ tới tới Yến Hồi đứng ở giữa kết nối cô và Tùy Giản, chỉ cần Yến Hồi lên tiếng, có lẽ không có chuyện gì Tùy Giản không đồng ý.”

Thẩm Vị Ương lập tức giải thích: “Thím ba, chuyện này cháu phải đính chính lại, lúc đó cháu cũng không biết chuyện giữa Yến Hồi và Tùy Giản, cũng không muốn lợi dụng Yến Hồi để làm cái gì.”

Lúc đó sau khi cô đến trường đua ngựa mới cảm giác được bầu không khí giữa bọn họ rất lạ, vì vậy mới đoán được bọn họ có quan hệ khác thường.

Nếu như sớm biết hai người họ có vấn đề tình cảm, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ yêu cầu Yến Hồi đưa cô đến đó.

Nhưng chuyện đã xảy ra rồi, cô không thể biện minh, Tùy Trí sẽ không tin tưởng cô.

“Cô Thẩm, tôi không quan tâm chuyện của cô, tôi chỉ cảnh cáo cô, tôi không thích cô, sau này mong cô tránh xa cháu trai tôi ra.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK