Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không phải là vì anh không theo kịp tôi sao?”

ẩm Vị Ương hơi nghiêng đầu trêu chọc.

Chris: “… Chị à, cô có thể giữ chút thể diện cho tôi được không?”

Thẩm Vị Ương: “Được, tôi biết anh muốn nói gì, yên tâm đi, chỉ cần anh cho phép tôi làm ít việc trên danh nghĩa, tôi sẽ mãi mãi là nhà thiết kế của Alice, có linh cảm tốt sẽ ủy quyền cho Alice.”

Khi đến lượt tác phẩm của Thẩm Vị Ương, cô phải lên sân khấu để giới thiệu tác phẩm của chính mình.

Khi đi ngang qua Phạm Lê Lê, sắc mặt của Phạm Lê Lê rất kém, chắc hẳn cô ta đã nhận được thông báo từ tổng bộ của BOBO

“Thẩm Vị Ương, cô là đồ khốn kiếp, là cô thông đồng với tổng bộ BOBO tước bỏ tư cách tuyển dụng của tôi đúng không?”

Cô ta đứng dậy, khẽ mắng Thẩm Vị Ương.

Thẩm Vị Ương thờ ơ liếc nhìn cô ta: “Vậy thì sao, nếu cô có năng lực, cô có thể liên hệ với tổng bộ BOBO, để họ đưa cô về, xem họ có còn muốn cô hay không.”

Nếu cô ta có khả năng này, e rằng bây giờ đã không ở đây trợn mắt với cô.

Phạm Lê Lê nắm chặt hai tay, tức giận nói: “Cô cứ chờ đi, cô sẽ gặp xui xẻo, đêm nay cô nhất định không phải người chiến thắng.”

Thẩm Vị Ương nhìn Phạm Lê Lê nở một nụ cười giễu rất có ý tứ. “Cô Phạm, tự tin mù quáng không phải là thói quen tốt, người chiến thắng nhất định không phải là tôi, chẳng lẽ lại là cô sao? Tôi vừa xem tác phẩm của cô, chỉ thường thôi, chắc cảm hứng đến từ một trò chơi di động nhỉ? Đáng tiếc cô không sao chép được sự tinh túy.”

Cái gì?

Phạm Lê Lê trừng lớn đôi mắt, khẩn trương nắm chặt tay. “Cô… cô… cô ngậm máu phun người!”

Thẩm Vị Ương lười nói mấy lời vô nghĩa với cô ta, mà đi thẳng lên sân khấu.

BOBO không cần cô ta cũng coi như là trong cái rủi có cái may, nếu không khi chuyện ăn cắp ý tưởng trang phục trong trò chơi nổ ra, BOBO sẽ trở thành trò cười trong

ngành, khiến mọi người cho rằng ánh mắt chọn nhà thiết kế của họ có vấn đề.

Chủ đề hôm nay là vĩnh cửu, yếu tố thiết kế của Thẩm Vị Ương là cực quang, sử dụng kỹ thuật chuyển màu rất tiên tiến, khi người mẫu mặc một bộ đồ cực quang sáng

lộng lẫy bước ra, mọi người có mặt ở đây không khỏi hít sâu một hơi.

Người dẫn chương trình nhìn từ khoảng cách gần càng không thể rời mắt.

“Quá… quá lộng lẫy, cô… cô Thẩm, thiết kế của cô thực sự có thể nói là khiến mắt người ta bừng sáng.”

Phạm Lê Lê và Úc Uyển cũng kinh ngạc.

Làm sao có thể? Thẩm Vị Ương làm sao có thể thiết kế ra bộ váy cao cấp lộng lẫy như vậy?

Chẳng phải cô chỉ là một bao cỏ trốn tránh dưới sự che chở của Lãnh Hoài Cẩn thôi sao?

Tại sao, tại sao có thể thiết kế ra một chiếc váy đẹp như vậy.

“Đạo nhái, là đạo nhái!”

Phạm Lê Lê nhìn chằm chằm vào chiếc váy này mà rơi vào trầm tư, khi Thẩm Vị Ương bắt đầu giải thích ý tưởng thiết kế của mình, Phạm Lê Lê đã bật dậy hét lên trên

sân khấu.

Sợ không ai nghe thấy, cô ta còn lao thẳng lên sân khấu giật lấy micro của người dẫn chương trình: “Là ăn cắp ý tưởng, trang phục của Thẩm Vị Ương sao chép thiết kế

của nhà thiết kế chính Ella ở Alice, phong cách chuyển màu này là phong cách của thần tượng Ella của tôi, ngoại trừ cô ấy không ai có thể thiết kế ra phong cách và tỷ lệ đến hoàn hảo đến như vậy!”

Khi nói đến chuyện Ella là thần tượng của mình, Phạm Lê Lê rất đắc ý, như thể người lấy được những thành tựu to lớn trong lĩnh vực thời trang kia chính là cô ta vậy.

Thẩm Vị Ương chỉ cảm thấy buồn cười.

di!”

Chris càng không nõ nhìn thẳng mà lấy tay che mặt, không rõ vì sao trên thế giới này lại có một người phụ nữ ngu xuẩn như vậy.

Người dẫn chương trình không biết chân tướng sự thật xấu hổ đứng ở nơi đó, micro trong tay bị đoạt đi, lo lắng khống chế hiện trường: “Cô gái này, xin hãy bình tĩnh lại

Phạm Lê Lê trừng mắt tức giận nói: “Bình tĩnh? Cô muốn tôi đối mặt với chuyện đạo nhái này còn phải giữa được bình tĩnh? Người phụ nữ này nhân phẩm bại hoại, chuyện đạo nhái lớn như vậy mà các người định mắt nhắm mắt mở cho qua hay sao?”

Nói xong, cô ta chuyển sự chú ý sang các thí sinh khác: “Các người cũng không để ý sao? Người phụ nữ này đã giành chiến thắng trong cuộc thi bằng tác phẩm ăn cắp

ý tưởng, cướp đi tất cả cơ hội của các người, giẫm đạp các người dưới lòng bàn chân, vậy mà các người vẫn cảm thấy không sao cả ư?”

Dưới sự kích động của cô ta, cuối cùng những nhà thiết kế kia cũng phản ứng lại, bắt đầu chống lại Thẩm Vị Ương.

“Chó đạo nhái cút ra khỏi cuộc thi, chó đạo nhái không xứng đáng!”

“Chó đạo nhái cút ra khỏi cuộc thi, chó đạo nhái không xứng đáng!” “Chó đạo nhái cút ra khỏi cuộc thi, chó đạo nhái không xứng đáng!”

Các thí sinh sôi nổi đứng lên tẩy chay Thẩm Vị Ương, yêu cầu cô cút khỏi cuộc thi, người dẫn chương trình xấu hổ đứng trên sân khấu, mồ hôi lạnh toát ra liên tục, đây là, cô ấy nên làm thế nào bây giờ.

Cô ấy hướng ánh mắt về phía tổng giám đốc Hồ, nhưng tổng giám đốc Hồ cũng vô cùng khó xử đứng ở đó, không biết làm thế nào cho phải.

Mà người đàn ông vẻ ngoài anh tuấn còn mang khí chất cao quý ngồi bên cạnh anh ta cũng không nói một lời nào, anh không nói gì cả, chỉ là ánh mắt lại dừng lại trên

người Phạm Lê Lê trên sân khấu, vô cùng đáng sợ.

“Có thể để tôi nói mấy câu được không?”

Khi micro mới được giao cho người dẫn chương trình để khống chế sự việc trên sân khấu, Thẩm Vị Ương dịu dàng nhìn người dẫn chương trình rồi hỏi.

Người dẫn chương trình gật đầu, lập tức đưa micro cho Thẩm Vị Ương.

Lúc này chỉ có thể để người trong cuộc giải quyết, bằng không cô ấy thật sự không thể giải quyết suôn sẻ vụ này. “Mọi người trước hết nghe tôi nói một câu thôi được không?”

Sau khi cầm micro, Thẩm Vị Ương hỏi các thí sinh đang tràn đầy phẫn nộ trên khán đài.

Âm thanh phản đối của những thí sinh kia hơi nhỏ, nhưng bọn họ vẫn là không để bụng lời nói của cô, như thể cho rằng cô sẽ ngụy biện.

Thẩm Vị Ương cũng không nói nhiều, sau khi hạ giọng liền trực tiếp nói: “Tôi là Ella, cho nên không có chuyện đạo nhái.”

Một hòn đá làm dậy lên ngàn con sóng.

Cô vừa dứt lời, hiện trường lập tức im bặt.

Những người vừa nãy tràn đầy phẫn nộ cũng lập tức im lặng, nhìn cô với vẻ khó tin.

Đặc biệt là Phạm Lê Lê, nhìn Thẩm Vị Ương tới nỗi tròng mắt sắp rớt cả xuống.

“Cô… cô chính là Ella, sao… sao có thể chứ?”

Cô ta ngây người nhìn Thẩm Vị Ương, sợ hãi lùi về sau hai bước, cô… cô sao có thể là Ella.

“Vì sao lại không thể?”

Chris đi lên, ghét bỏ liếc mắt nhìn Phạm Lê Lê.

“Phạm Lê Lê đúng không, không phải cô nói Ella là thần tượng của cô hay sao? Vừa rồi cô còn liều mạng bảo vệ tác phẩm bị ăn cắp ý tưởng của thần tượng mình. Sao,

bây giờ thần tượng của cô đang đứng sờ sờ trước mặt cô mà cô cũng không biết thế?”

Khuôn mặt Phạm Lê Lê tái nhợt, cô ta vẫn chưa thể hoàn hồn sau cú sốc.

“Sao… sao có thể… cô ta… cô ta làm sao lại là Ella, loại phụ nữ này… loại phụ nữ sao có thể là thần tượng của tôi được?”

Ella là người rất kín tiếng, trên các phương tiện truyền thông đại chúng không có ảnh chụp của cô, vì vậy cô ta không biết cô trông thế nào.

Nhưng Chris thường xuyên xuất hiện trong một số cuộc phỏng vấn, anh ta là bạn thân nhất của Ella, bây giờ anh ta xuất hiện, nói Thẩm Vị Ương là Ella, vậy thì chắc

chắn Thẩm Vị Ương chính là Ella.

Những người vừa rồi còn tố cáo Thẩm Vị Ương, mắng chó đạo nhái cút khỏi cuộc thi này, lập tức bị vả vào mặt, xấu hổ sửng sốt, không dám nói lời nào.

Đứng trước mặt một người phụ nữ kiêu ngạo chân chính, người bình thường chỉ cảm thấy hổ thẹn mà thôi.

Mà Phạm Lê Lê lúc này đã bàng hoàng, rất lâu vẫn chưa thể hoàn hồn trước cú sốc thần tượng của mình trở thành người phụ nữ mà mình căm ghét nhất.

“Muốn nói chuyện đạo nhái, thực ra tôi có một vấn đề muốn hỏi cô Phạm Lê Lê.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK