Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi thật sự đã khinh thường con bé rồi.”

Nhớ tới lúc ở nước Y, vì để cứu Lãnh Hoài Cẩn, cô đã khiến Y Y chịu ấm ức, Thẩm Vị Ương cảm thấy hiện giờ, Y Y thân thiết với Úc Thời Phong hơn cũng là chuyện rất

bình thường.

Có điều, không cần biết hiện giờ Y Y ỷ vào ai nhiều hơn, chỉ cần con bé an ổn là được.

Miễn là Y Y khỏe mạnh, sớm hồi phục sức khoẻ, trở về cuộc sống bình thường.

“Nếu như muốn Y Y khoẻ mạnh, tôi đề nghị lúc này cô không nên xin nghỉ rồi đưa Y Y về nhà, hơn nữa cũng không cần trừng phạt những đứa trẻ bắt nạt Y Y lần

này.”

Hứa Chiêu Hi ở văn phòng tiếp đãi Thẩm Vị Ương, rót cho cô và Vũ Bách hai ly nước, vừa ngồi xuống nói như vậy.

Thẩm Vị Ương vừa nghe, cảm thấy có chút tức giận, kiềm chế cảm xúc trong lòng, nhìn nữ giáo viên trẻ tuổi trước mắt hỏi: “Cô Hứa, sao cô lại nói như vậy, với tình hình hiện giờ của con gái tôi, hoàn toàn không thích hợp ở lại trường.”

“Còn nữa, vì sao không nên trừng phạt mấy bạn học hôm nay đã bắt nạt con gái tôi, cô giáo Hứa là đang bao che sao? Nhưng con gái tôi cũng là học sinh của cô, tại sao cô không nghĩ con gái tôi đã phải chịu đựng những gì.”

Ở trước mặt cô, dường như Hứa Chiêu Hi có hơi sốt ruột, nhận thấy cô tức giận, lập tức hoảng hốt giải thích: “Sophia, cô hiểu lầm ý tôi rồi, tôi không có ý này.”

Sophia? Vì sao Hứa Chiêu Hi lại gọi nghệ danh của mình.

Khi nghe Hứa Chiêu Hi gọi mình như vậy, Thẩm Vị Ương thoáng sửng sốt.

Còn nữa, sao cô lại có cảm giác, kể từ khi vô bước vào căn phòng này, những giáo viên khác trong văn phòng này lại như có như không nhìn về phía này.

Đối mặt với ánh mắt hoang mang của cô, Hứa Chiêu Hi ngượng ngùng cười nói: “Lộ rồi, thật ra cô Thẩm, cô là thần tượng của tôi, tôi đặc biệt thích tranh của cô, tôi cũng đang chơi trò chơi mà cô phụ trách phát triển, tôi không thích chơi trò chơi lắm, nhưng rất thích thiết kế CG của cô.”

Cô giáo của còn mình lại là fan của mình, lại còn biết được dưới tình huống căng thẳng như thế, trước kia Thẩm Vị Ương chưa từng gặp phải chuyện như thế, cho nên

lúc này cô lại không biết nên làm thế nào cho phải.

Hứa Chiêu Hi cũng cảm thấy xấu hổ, lập tức quay lại chuyện cũ: “Tôi, tôi cảm thấy thế này, có một vài chuyện vẫn nên để con trẻ tự đối mặt, bố mẹ cũng không thể giúp em ấy cả đời.”

“Với tình hình hiện giờ của Y Y, lúc trước cô đã nói sơ qua với tôi trong điện thoại, tuy rằng tôi không phải là bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp, nhưng tôi cảm thấy càng sợ người, lại càng nên để em ấy tiếp xúc với mọi người nhiều hơn.”

“Trước khi xảy ra mâu thuẫn với Quản Cách Cách, biểu hiện của bạn nhỏ Y Y vẫn rất tốt, cũng sẽ không khiến người ta cảm thấy hiện tại em ấy đang bị bệnh.”

“Còn chuyện Quản Cách Cách bắt nạt Y Y, tôi nghĩ tạm thời không nên phạt Quản Cách Cách là vì đây là chuyện giữa bọn trẻ, người lớn nhúng tay vào sẽ khiến chuyện trở nên phức tạp hơn. Trẻ con không yếu ớt như chúng ta nghĩ, có đôi khi chúng ta phải tin tưởng các em ấy.”

Tin Y Y sao?

Vừa nãy cô cũng như thế đấy.

Thẩm Vị Ương có thể hiểu được việc Hứa Chiêu Hi nói sợ cái gì thì phải đối mặt với cái đấy, nếu hiện giờ Y Y bình thường, cô cũng hy vọng bản thân con bé có thể đối

mặt với những khó khăn này.

Nhưng tình hình hiện giờ của Y Y vô cùng đặc biệt, nếu lỗ như xảy ra chuyện gì, cô đi đâu hối hận đây?

“Cô Hứa, cảm ơn cô đã cho tôi ý kiến, tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ.”

Thẩm Vị Ương vừa đứng lên vừa nói, định đợi lát nữa đến bệnh viện hỏi Úy Lan.

Úy Lan là chuyên gia tâm lý, cô ấy đều theo sát những đợt trị liệu của Y Y, nếu Uý Lan cũng cho rằng như thế, vậy cô sẽ để Y Y đối mặt.

Được thần tượng cảm ơn, mặt Hứa Chiêu Hi nhanh chóng đỏ ửng lên: “Không, không có gì, Y Y cũng là học trò của tôi, tôi cũng rất lo lắng cho em ấy.”

“Cô Hứa, là ai bắt nạt con gái tôi?”

Thẩm Vị Ương vừa định rời khỏi phòng làm việc của Hứa Chiêu Hi, một người phụ nữ tròn trịa ngọc nhuận xông vào trong phòng làm việc, mặc đồ thiết kế, đeo nhẫn kim cương rất lớn, trông có vẻ rất giàu có.

Hứa Chiêu Hi hẳn là người hướng nội, rất dễ dàng cảm thấy sốt ruột, sau khi nhìn thấy người phụ nữ này tiến vào, cũng lo lắng đến mức không biết làm sao: “Mẹ Quản, không… không có ai bắt nạt con cô cả.”

Hóa ra cô ta là mẹ của Quản Cách Cách.

Thẩm Vị Ương vốn định rời đi, dừng bước, nói với Vũ Bách: “Tiểu Vũ, cậu và Thời Phong cùng nhau đưa Y Y đến bệnh viện Trác Thính Phong tìm bác sĩ Úy Lan, lát nữa

tôi sẽ đến.”

Vũ Bách gật đầu, sau đó rời đi trước.

Lúc này mẹ Quản còn đang oán giận với Hứa Chiêu Hi, vẫn chưa chú ý tới Thẩm Vị Ương.

Cô ta luôn khẳng định con gái mình bị bắt nạt: “Tại sao không ai bắt nạt, con gái tôi vừa gọi điện thoại cho tôi biết, con bé bị bắt nạt trong khuôn viên trường, một con súc sinh gọi anh trai mình đến bắt nạt con gái tôi, làm hỏng bàn của con gái tôi.”

Hứa Chiêu Hi còn chưa đến lớp học, không rõ ràng chuyện bàn, xấu hổ nói: “Tôi sao không biết còn có chuyện này, mẹ Quản, cô không cần quá lo lắng, xảy ra va chạm giữa bọn trẻ là việc hết sức bình thường, bọn nhỏ mâu thuẫn, tôi cảm thấy là do…”

“Bốp!”

Một tiếng tát giòn tan vang lên trong phòng làm việc, mẹ Quản lại bất ngờ tát Hứa Chiêu Hi một cái, tất cả giáo viên trong văn phòng bao gồm cả Thẩm Vị Ương đều khiếp sợ.

Hứa Chiêu Hi là giáo viên chủ nhiệm của con gái cô ta, cho dù con gái cô ta chịu oan ức, cô ta cũng không nên đánh giáo viên.

Hứa Chiêu Hi đó bàn làm việc phía sau mới đứng vững, nước mắt cũng bắt đầu chảy ra, trông có chút tủi thân.

Mẹ Quản lại cười lạnh: “Còn giả bộ oan ức cho ai xem, lúc cô đối mặt với chồng của tôi có phải cũng dùng dáng vẻ điềm đạm, đáng thương thế này không?”

Hứa Chiêu Hi thật sự oan ức, hoàn toàn không hiểu cô ta đang nói cái gì: “Mẹ Quản, tôi không hiểu cô muốn nói gì.”

“Ý gì là sao? Ý gì, trong lòng cô hiểu sao?” Mẹ Quản nhìn khuôn mặt trẻ trung tươi mới trước mắt này, hận đến cắn răng: “Cô Hứa, tôi khuyên cô không nên dòm ngó chồng người khác, loại phụ nữ như cô tôi thấy nhiều rồi. Có phải cô cảm thấy cô có thể lợi dụng thân phận giáo viên của con gái tôi để làm quen với chồng tôi không? Chồng tôi sẽ coi trọng cô và ly dị tôi sao?”

Ý

“Điều này có nghĩa là gì? Ý của phụ huynh là, cô Hứa mượn nghề nghiệp để quyến rũ chồng mình sao?”

“Chắc hẳn đúng là như thế, nhưng cô giáo Tiểu Hứa nhìn qua cũng không giống người như vậy, bình thường cô ấy đối xử với người khác đều rất có chừng mực.”

“Đúng vậy, tôi cảm thấy cô giáo Tiểu Hứa cũng không phải người như vậy, trường học như chúng ta, học sinh nào không có chút bối cảnh, Tiểu Hứa hẳn là không đến mức phải như thế.”

“Sao lại không đến mức này, có câu nói không phải là rải hoa dần dần mê hoặc người sao, tiểu học quý tộc như chúng ta, các loại phú hào ra vào, Tiểu Hứa mới đến bị dụ dỗ là rất bình thường được không phải sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK