Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Quan Thi Nam biết tin về vụ cháy nhà của Mộ gia từ bản tin thời sự, ngay lập tức gọi điện cho Hạng Tri Mộ biết, lúc này Hạng Tri Mộ mệt mỏi ngâm mình trong

en tắm ở nhà

Khi bị Quan Thi Nam mắng một trận vì lý do tại sao không nói với cô ấy, cô chỉ có thể đem chuyện liên quan đến năm trăm vạn nói ra.

Quan Thi Nam ngay lập tức bảo cô đợi, sau đó cực kỳ lo lắng mà cúp điện thoại,lao đến phòng nghỉ của nhà sản xuất để đòi tiền.

Nhà sản xuất là nhà phụ trách đầu tư ngành giải trí Lãnh Thị, đã gặp được Lãnh Quân từ rất lâu, cũng đã được nói thẳng là nguồn vốn hiện tại đang khan hiếm và không

thể bỏ ra được số tiền như vậy.

Mặc dù bộ phim này có Thẩm Niệm, nhưng số tiền này cần được tiêu một cách khôn ngoan, bố cảnh hay đạo cụ hoá trang đều cần đến tiền, chính Quan Thi Nam đã tận mắt chứng kiến thao tác tiết kiệm chi phí của đoàn làm phim.

Sau khi được nhà sản xuất kể về những khó khăn cũng cảm thấy mình đã quá đáng nên chỉ có thể thất vọng quay về và xin lỗi Hạng Tri Mộ.

Hạng Tri Mộ đã sớm biết kết cục này, xúc động nói với Quan Thi Nam: “Không sao, tôi có thể nghĩ cách khác mà.”

“Còn nghĩ cách nào khác sao, hiện tại chỉ có một cách thôi.” Quan Thi Nam thở dài, sau đó nói với ánh mắt kiên định.

“Em có thể bán đồ trang sức và túi xách của mình đi, đại khái có thể kiếm được hai trăm vạn, còn hai trăm vạn còn lại cậu có thể thương lượng với gia đình của tên Lý Cảnh kia xem, căn nhà ở quê không phải vẫn chưa ký hợp đồng mua bán sao? Tạm thời khoan hẵng bán, cầm sổ đỏ đi ngân hàng thế chấp, sau đó tận dụng một số quan hệ

hẳn là có thể vay được hai trăm vạn, mẹ của cái tên Lý Cảnh đó lúc bán nhà không phải vẫn luôn khoe khoang chuyện trong nhà bọn họ có người làm ở ngân hàng sao?

“Sau đó lại thêm nhà của em nữa, dù gì cũng được năm trăm vạn, cuối năm thanh toán nốt là được.”

“Nam Nam, em không cần làm vậy đâu, khó khăn lắm em mới mua được một căn nhà mà.” Hạng Tri Mộ nghe tin Quan Thi Nam muốn bán căn nhà mới mua của mình đi, đã cảm động đến rối tinh rối mù: “ Tôi sẽ tự mình giải quyết, em còn cuộc sống riêng của mình, cho nên chị không thể liên luỵ em bị táng gia bại sản được.”

Trước khi tham gia bộ phim này của Thẩm Niệm, Quan Thi Nam chỉ là một diễn viên hạng 18 ít được biết đến, vì vậy cô ấy sống một cuộc sống thoải mái hơn so với

những công nhân văn phòng bình thường, tiền tiết kiệm ba vạn đã là giới hạn của cô ấy.

khó.

Có một người bạn như vậy ở bên cạnh, Hạng Tri Mộ đã cảm thấy rất hạnh phúc rồi.

Quan Thi Nam cũng biết hoàn cảnh của cô, đừng nói đến năm trăm vạn, cho dù để gia đình của tên Lý Cảnh thế chấp căn nhà đến mức giá hai trăm vạn cũng rất

“Mộ Mộ, đừng khách khí với em như thế, em chỉ có thể giúp chị đến đây thôi. Nếu có thời gian khách khí với em, chi bằng nghĩ cách nói chuyện thể chấp nhà với Lý Cảnh đi. Chuyện quan trọng là quyên góp tiền cho chủ nhà trước.”

Hạng Tri Mộ biết mình nói không lại cô ấy, vì vậy tạm thời đồng ý, kỳ thật trong lòng đã có sự do dự có nên thỏa hiệp với Lãnh Quân hay không.

Năm trăm vạn là quá nhiều, cả đời này chưa chắc đã kiếm được, dù sao thì sự trong trắng của cô đã bị Lãnh Quân hủy hoại. Lãnh Quân còn trẻ và đẹp trai, không phải một ông béo 38 tuổi nặng 150 cân, nếu ở bên anh ta một thời gian, cô có thể trả hết khoảng nợ 5 trăm vạn kia, nghĩ thế nào cũng đều có lời.

Đợi đã, Hạng Tri Mộ cô đang nghĩ cái gì vậy, cái này có gì khác với việc bán thân đâu.

Khi ý tưởng này vừa nảy ra trong đầu, Hạng Tri Mộ cảm thấy rất đáng sợ và ngay lập tức bác bỏ.

Cô ấy không thể sa đoạ được.

Cho dù chúng ta dùng phương thức gì để đến với nhau, một khi đã dính vào nhau, điều gì cũng không thể nói rõ.

Kỳ thực trong tay cô cũng có năm vạn tệ, chỉ là không thể động.

Ngay bây giờ, nó chỉ phụ thuộc vào sự chính trực và phẩm giá mà cô ấy chọn.

Cho dù Tề Tinh Trác coi thường hay là Lãnh Quân coi thường.

Nhớ lại ngày Tề Tinh Trác rời đi, Hạng Tri Mộ buồn bã, từ từ trượt xuống và vùi mình vào bồn tắm, nhắm mắt lại và buộc mình ngừng suy nghĩ.

liệt.

Ngày hôm sau đến bệnh viện, Lý Việt đã được chuyển đến phòng bệnh chung, nói rằng là bị một cây xà ngang đập vào chân, cho nên hiện tại nửa thân dưới đã bị

Mẹ của đang giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, nhưng chồng bà vì sự cố này mà bị liệt, nhà bị thiêu rụi, trên người gánh thêm món nợ năm trăm vạn khiến bà rất

tuyệt vọng.

Sự xuất hiện của Hạng Tri Mộ đã cho bà chỗ để chút giận.

Cô ấy trực tiếp bước tới, nắm lấy cánh tay quấn băng gạc của Hạng Tri Mộ, ngẩng đầu lên, giận dữ nói: “Mày hài lòng chưa, mày hài lòng với việc khiến gia đình bọn tao

biến thành cái dạng như thế này chưa? Hạng Tri Mộ, nhà lão Lý chúng tao nợ mày sao. Tại sao mày lại hại một nhà chúng tôi như vậy, sao lại hại tụi tao như vậy!”

Hạng Tri Mộ lạnh lùng kéo bà ta ra khỏi người, chịu đựng cơn đau do bị bỏng, lạnh lùng nhìn bà ta: “Dì, tại sao lại xảy ra hỏa hoạn? Tôi nghĩ bà mới là người phải chịu trách nhiệm nhiều hơn. Chuyện xảy ra ngày hôm đó bà biết rõ hơn bất kỳ ai khác, nếu không phải bà cố tình bật mui xe để dọa tôi, cổ tình ngã xuống, căn bản sẽ không phát

sinh hoả hoạn.”

Trương Phương Hoa sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, tránh đi ánh mắt của Hạng Tri Mộ, lạnh lùng nói: “Hạng Mộ Mộ, mày đang nói cái gì vậy, hiện tại là đang muốn trốn tránh trách nhiệm sao? Mày cho rằng việc đẩy trách nhiệm lên người tao, không phải là muốn biến nhà lão Lý chúng ta thành tội nhân chứ?”

Hạng Tri Mộ chế nhạo: “Cái gì mà nhà lão Lý chứ, tôi sẽ sớm không liên quan gì đến nhà lão Lý mấy người rồi, bà yên tâm, lần này coi như tôi không may mắn, năm trăm vạn đó tôi nhận, cũng sẽ ly hôn với Lý Cảnh càng sớm càng tốt, về sau sẽ không liên quan gì đến Nhà họ Lý các người nữa. ”

“Mày muốn ly hôn với Lý Cảnh sao?” Trương Phương Hoa xấu xa trừng mắt nhìn Hạng Tri Mộ, “Hay cho Hạng Tri Mộ cô, cô quả nhiên là không biết chia buồn cùng khổ, hiện tại nhà tụi tao xảy ra chuyện lớn như vậy, mày còn muốn rời khỏi nhà chúng tao, con trai tạo đối xử tốt với ngươi như vậy.”

Trước đây không phải trông mong con trai con trai bà ly hôn với tôi sao?

Hạng Tri Mộ lạnh lùng nhìn Trương Phương Hoa khóc lóc om sòm, nhưng thực ra trong lòng sáng như gương.

Chỉ là hiện tại Lý Việt bị liệt, lão Lý nhà bọn họ cần một bảo mẫu và máy rút tiền miễn phí mà thôi.

Cô cong môi cười lạnh: “Không ly hôn cũng được, căn nhà cũ ở dưới quê của lão Lý tạm thời đừng bản, đem ra ngân hàng thế chấp vay hai trăm vạn, cùng tôi trả nợ cho bên phía chủ nhà, nếu cùng nhau gánh vác nợ nần, tôi sẽ không ly hôn nữa.”

“Con khốn, mày dám thèm muốn ngôi nhà ở quê nhà của chúng tao!” Trương Phương Hoa tức giận đến lòng bàn tay run lên, định xông vào tát thẳng mặt Hạng Tri Mộ,

nhưng Hạng Tri Mộ đã kịp thời ngăn lại.

Cô ấy dùng sức bóp cổ tay phải của Trương Phương Hoa mạnh đến nỗi nó đau.

Thấy khuôn mặt Trương Phương Hoa méo mó đến không thể vặn vẹo được nữa, cô buông tay: “Bà nói đúng rồi đó, tôi chỉ ham hư vinh mà thèm căn nhà họ lão Lý của bà thôi, nếu bà không nguyện ý đem thế chấp cho ngân hàng để trả nợ, tôi bắt buộc phải ly hôn với Lý Cảnh.”

“Tri Mộc, giữa chúng ta chỉ còn chút tình cảm này sao? Dù sao cũng là vợ chồng, sao em lại vô tình như vậy?”

Lý Cảnh ủ rũ từ cửa bước vào.

Trương Phương Hoa lập tức trốn sau lưng con trai, trừng mắt nhìn Hạng Tri Mộ tức giận nói: “Con trai, con đến rồi. Nhìn người vợ tốt mà con tìm được đi. Vừa rồi cô ta hận không thể bóp cổ mẹ con đến chết.”

đi.”

Lý Cảnh cau mày: “Có chuyện gì thì nói với tôi, em động tay động chân với mẹ của tôi làm gì?”

Hạng Tri Mộ vừa cười vừa nói: “Được, chuyện ly hôn vẫn là nên bàn bạc với anh, Lý Cảnh, chúng ta đừng làm trễ nãi thời gian nữa, cùng nhau đến Cục Dân Chính ly hôn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK