Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phạm Lê Lê bịa đặt tôi, tôi định cho cô ta một bạt tai và nát cái miệng của cô ta, để cho cô ta sau này không còn cái miệng đi tung tin đồn bậy nữa, cô Úc đã muốn

ay em mình xin lỗi, thế là cái bạt tai này cô cũng muốn nhận thay em mình luôn sao?”

Thẩm Vị Ương khẽ nghiêng đầu, cười mỉm nhìn Úc Uyển nói.

Úc Uyển nghệt ra, không ngờ được Thẩm Vị Ương sẽ nói như vậy.

Phạm Lê Lê cũng phát điên ngay lập tức, tức giận quát vào mặt Thẩm Vị Ương: “Thẩm Vị Ương, cô đừng ăn hiếp người quá đáng!”

Thẩm Vị Ương lạnh nhạt nhìn cô ta, cười lạnh: “Cái gì là ăn hiếp người quá đáng, cô phỉ báng tôi thì được, còn tôi dạy dỗ cô thì không được sao?”

Phạm Lê Lê bị cô hỏi cho đứng họng.

Thẩm Vị Ương cũng không thèm để ý cô ta, đi thẳng đến gần Úc Uyển: “Cô Úc, cô đã nghĩ xong chưa?”

Úc Uyển nhìn sang Phạm Lê Lê, Phạm Lê Lê lập tức đi đến chắn trước mặt Úc Uyển, nhìn Lãnh Hoài Cẩn cầu cứu: “Anh Cẩn, chị của em là vợ chưa cưới của anh đó, anh không thể trơ mắt đứng nhìn chị ấy bị người ta bắt nạt như vậy được!”

Chuyện đã đến nước này, Lãnh Hoài Cẩn rốt cuộc cũng phải mở miệng, nhưng mà là đứng về phía của Thẩm Vị Ương: “Tôi bây giờ đã có vợ rồi, tôi cũng đã từng nói, giữa tôi và cô Úc chẳng có bất cứ quan hệ nào cả. Cái gọi là vợ chưa cưới, chẳng qua là một câu nói đùa của người lớn lúc bọn tôi còn nhỏ mà thôi, cô Úc rộng rãi hào sảng, chắc là sẽ không để chuyện vô căn cứ này trong lòng đâu.”

Chuyện vô căn cứ?

Anh lại có thể nói hôn sự với cô ta là chuyện vô căn cứ.

Nghe thấy anh nói như vậy, sắc mặt của Úc Uyển trở nên ảm đạm, nhưng vẫn ngẩng đầu lên kiên định nhìn Thẩm Vị Ương nói: “Đúng, em gái tôi mắc sai lầm tôi tình nguyện thấy nó trả lại, nếu phải là một bạt tai cô mới hả được giận, vậy cô Thẩm cứ đánh tôi đi.”

Ánh mắt cô ta nhìn Thẩm Vị Ương dần ánh lên sự kiên quyết, nhìn cứ như là sắp anh dũng hi sinh vì nghiệp lớn vậy.

Lãnh Hoài Cẩn hy sinh cho anh trai Lãnh Hoài Sân nhiều như vậy, là người rất coi trọng tình anh em, bây giờ cô ta cũng có thể hy sinh cho em họ mình như vậy.

Cô ta nhất định phải để cho A Cẩn biết, ai mới là mây cùng tầng với anh. Thẩm Vị Ương, chỉ là một đứa con gái thô tục bất tài chỉ biết ngang ngược mà thôi.

“Cô Thẩm, cô làm đi, nếu làm vậy lòng cô sẽ dễ chịu hơn thì cô cứ đánh đi.”

Cô ta hơi ngẩng đầu, nhắm mắt đợi bạt tai của Thẩm Vị Ương giáng xuống.

Phạm Lê Lê nhìn mà sốt ruột, trừng mắt quát tháo Thẩm Vị Ương: “Thẩm Vị Ương, nếu cô dám đánh chị tôi, tôi nhất định không tha cho cô, con đàn bà ác độc xấu xa

này.”

Úc Uyển vì em gái lại có thể dũng cảm như vậy, không chỉ làm Phạm Lê Lê cảm động, đám người hóng chuyện xung quanh cũng rục rịch cảm động, đồng thời bắt đầu

công kích Thẩm Vị Ương.

Nhưng mà Thẩm Vị Ương lại không để tâm, trong lời dị nghị của quần chúng cùng tiếng chửi rủa của Phạm Lê Lê, cô không chút do dự quăng cho Úc Uyển một bạt tai, sức lực rất lớn, khiến cho Úc Uyển lảo đảo ngã ra mặt đất.

Lãnh Hoài Cẩn thờ ơ đứng ngay cạnh Úc Uyển, nếu như anh đau lòng, có thể lập tức đã lấy cô ta.

Nhưng anh lại chẳng làm gì cả, nhìn lạnh nhạt đứng ở đó, nhìn Úc Uyển thảm hại ngã nhào xuống đất.

Thẩm Vị Ương có chút hài lòng đối mắt với anh.

Sau đó nhìn Úc Uyển nhếch nhác được Phạm Lê Lê dìu dậy nói: “Cô Úc, cám ơn sự phối hợp của cô, như vậy xem ra, Phạm Lê Lê đã không còn nợ tôi cái gì, đương nhiên tôi cũng sẽ không tính toán với cô ta nữa.”

Dù sao rất nhiều người ở đây đã coi cô thành một đứa con gái độc dạ xấu xa rồi, cô có đánh hay không cũng sẽ bị diss thôi, vậy chẳng bằng đánh một phát cho lòng

mình được sảng khoái.

Lần trước bị con nhỏ giả vờ giả vịt này tính kế, trong lòng cô đã rất khó chịu rồi, bây giờ cuối cùng cũng có thể trút được cơn tức này.

Thoáng liếc qua Úc Uyển đang cố nhịn nhục giả bộ hào phóng, Thẩm Vị Ương chẳng thèm để ý mà đi tới vị trí người dự thi của mình.

Lãnh Hoài Cẩn càng không thèm liếc nhìn Úc Uyển lấy một cái.

“Có phải em xấu tính lắm không?”

Sau khi Lãnh Hoài Cẩn ngồi xuống vị trí bên cạnh cô, cô nắm lấy tay anh, dựa sát vào vai anh, ngẩng đầu lên nhìn anh hỏi.

Lãnh Hoài Cẩn cũng cười: “Câu mà cô Thẩm nói là câu trần thuật.”

Thẩm Vị Ương bất mãn nghịch bàn tay to của anh: “Vậy là anh cũng cảm thấy em rất xấu có phải không, nói cách khác là anh thấy em bắt nạt Úc Uyển như vậy, anh đau

lòng?”

“Em ghen à?” Anh nhìn khuôn mặt nhỏ xinh xắn của cô đầy cưng chiều.

Thẩm Vị Ương giận dỗi nói: “Em chẳng biết đâu, anh phải nói rõ với em, anh với cô Úc Uyển kia là thế nào, em họ cô ta cứ mở miệng là vợ chưa cưới, làm như em thật sự

là một con tiểu tam vậy.”

Xem ra hôm nay mà không nói rõ ràng cặn kẽ, là thật sự không xong với quả chanh này rồi.

Lãnh Hoài Cẩn xưa giờ không thích giải thích nhiều, đành phải mở miệng giải thích với cô: “Chuyện hôn nhân của anh và cô ta là do người lớn sắp đặt, có thể coi là hôn nhân chính trị, nhưng mà từ lâu anh đã nói với cô ta rằng anh sẽ không để hôn ước này ở trong lòng, cũng bảo cô ta đừng coi là thật.”

Thẩm Vị Ương truy cứu đến cùng, hỏi tiếp: “Nói lúc nào?”

Lãnh Hoài Cẩn ngây ra, dường như nhớ đến chuyện gì đó.

Cái khựng lại này của anh, khiến Thẩm Vị Ương có chút nghi ngờ anh đang lừa mình.

“Lãnh Hoài Cẩn, anh thành thật nói cho em biết, rốt cuộc em có phải là tiểu tam hay không, tại sao khi đó anh lại lấy em?”

Lãnh Hoài Cẩn còn chưa mở miệng, cô lại nhấn mạnh một câu.

“Anh đừng vì em mất trí nhớ mà lừa gạt em, thành thật trả lời vấn đề của em, rốt cuộc em có phải là kẻ thứ ba hay không?”

Lãnh Hoài Cẩn: “Không phải, nói rõ ràng với Úc Uyển quả thật là sau khi gặp được em đã nói, nhưng mà trước đó, anh luôn không coi cô ta và hôn ước người lớn đặt ra

là thật.”

“Hơn nữa, người Úc Uyển muốn lấy là gia chủ của nhà họ Lãnh, không có ý chỉ định một mình anh.”

Thẩm Vị Ương hơi hoang mang: “Tức là sao?”

Lãnh Hoài Cẩn: “Có nghĩa là, nếu như cuối cùng anh không phải là gia chủ của nhà họ Lãnh, Úc Uyển sẽ không là vợ chưa cưới của anh. Gia chủ nhà họ Lãnh có thể là bất cứ ai, Úc Uyển cũng có thể lấy bất cứ người nào trở thành gia chủ của nhà họ Lãnh, chỉ là liên hôn chính trị hai nhà hợp tác thôi, giữa anh với Úc Uyển chẳng có bất kì tư

tình nào cả.”

Anh nghiêm túc nhìn cô, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô đặt lên miệng hôn một cái: “Vị Ương, em không phải là kẻ thứ ba, ở trong lòng anh chỉ có một người vợ là em.” Trước kia anh sẽ không nói ra những lời sến súa như vậy, nhưng mà bây giờ, Vị Ương ngày càng thân thiết với anh, có ý định chung sống vui vẻ với anh, anh cũng vô thức thay đổi rất nhiều.

Nét mặt Thẩm Vị Ương không nhìn ra được hứng thú gì rõ ràng: “Vậy sao anh lại lấy em, vừa nãy em nghe Phạm Lê Lê nói, là bởi vì em lên.. giường của anh, anh vì

không thể không chịu trách nhiệm, cho nên mới lấy em sao?”

Phạm Lê Lê, con nhỏ này quá lắm mồm.

Đáy mắt Lãnh Hoài Cẩn lóe lên sự chán ghét với loại con gái này.

Anh không nói gì, Thẩm Vị Ương lại tiếp tục hỏi: “Không nghĩ đề bài có xác suất phức tạp như vậy, lúc anh lấy em đã là gia chủ của nhà họ Lãnh rồi chứ, vậy khi đó người sẽ liên hôn với Úc Uyển chắc chắn là anh, nhưng anh lại đi lấy em, trưởng bối nhà họ Lãnh sẽ đồng ý sao?”

“Vị Ương, em đang thăm dò điều gì? Muốn biết cái giá khi anh lấy em là gì sao?”

Người đàn ông mới vừa rồi còn dịu dàng chân thành, giờ không khí quanh anh lại đột ngột hạ xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK