Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối với vị công chúa nước Y này, sự kiên trì của Thẩm Vị Ương đã thật sự cạn kiệt rồi.

Lúc trước cô ta cố tình gây sự, cô cảm thấy tính tình của cô ta trẻ con nên miễn cưỡng tha thứ. Bởi vì chứng kiến cảnh tượng nam thần của mình đi cùng vợ nên khó chấp

nhận được.

Nhưng bây giờ cô ta lại kiếm chuyện với người vô tội như Thân Khiết thì thật là quá đáng.

Cô nghiêm túc nhìn cô ta: “Công chúa Haya, ở đây là nước A, đánh nhau cũng là vi phạm pháp luật, nếu như cô coi thường pháp luật nơi đây thì nước A sẽ đưa cô về

ngay.”

Haya nhìn bộ dạng kiêu căng của cô mà lửa giận bùng lên: “Thẩm Vị Ương, cô có ý gì? Cô cho rằng cô có thể nói anh A Cẩn làm bất cứ chuyện gì sao?”

Thẩm Vị Ương nhíu mày: “Tôi nói cô không nên coi thường pháp luật của nước A, việc này thì liên quan gì đến Lãnh Hoài Cẩn?”

Haya cười nhạt: “Cô nói cô muốn đuổi tôi về nước, không phải là muốn tìm anh A Cẩn tố cáo để anh ấy thay cô dạy dỗ tôi sao?”

Thẩm Vị Ương: “… Cô đã nghĩ như vậy thì tôi cũng không còn gì để nói”

Giờ cô đã hiểu rõ, vị công chúa này chỉ quan tâm đến lời nói của chính cô ta, chứ không để ý người khác nói gì, cũng không thể hiểu lời nói của người khác.

Nói chuyện với vị công chúa này luôn chọc cô tức điên mất thôi.

Quả nhiên, một tiếng thở dài bất đắc dĩ này của cô đã làm cho Haya phát điên

“Lòng dạ cô thật sự đen tối, muốn gây chia rẽ mối quan hệ của tôi và anh A Cẩn!”

Thẩm Vị Ương không muốn để ý đến cô ta nữa, đã Thân Khiết ngồi xuống ghế rồi tìm thuốc sát trùng để sơ cứu những vết thương trên mặt của cô ấy: “Tôi sẽ sát khuẩn vết thương cho cô trước để khỏi bị nhiễm trùng, sau đó gọi người đưa cô đi bệnh viện gần đây để xử lí kĩ hơn. Trong khoảng thời gian này cô nên ăn uống thanh đạm, tránh để lại sẹo.”

Phụ nữ luôn thích làm đẹp, vậy nên không bao giờ muốn trên mặt có sẹo, nhất là ngôi sao nữ như Thân Khiết, nếu trên mặt bị thương thì rất nhiều sự kiện cũng như

công việc bị chậm trễ.

Haya cào nhiều cái ở trên mặt Thân Khiết như vậy, đúng là phát điên rồi.

Nhìn hai người như vậy, Haya không nhịn được mà nói những lời châm chọc, khiêu khích: “Thẩm Vị Ương, không ngờ cô lại đối xử với người thứ ba tốt như vậy đấy?” Nghe vậy, Thẩm Vị Ương lạnh lùng liếc nhìn cô ta rồi cười nhạt: “Tôi đối xử tốt với cô à?”

Haya khinh thường cười chế giễu hai tiếng sau đó mới nhận ra Thẩm Vị Ương đang có ý nói cô là người thứ ba, ngay lập tức liền bùng nổ.

“Thẩm Vị Ương, cô có ý gì? Cô dám nói tôi là người thứ ba sao?”

“Chẳng lẽ không đúng à?”

Thẩm Vị Ương giúp Thân Khiết xử lý vết thương trên mặt xong thì đặt lọ thuốc trên bàn, sau đó mới xoay người nhìn Thân Khiết, hờ hững nói.

“Nói người thứ ba vẫn là coi trọng cô, dù sao A Cẩn cũng không có ý gì đối với cô cả.”

Lãnh Hoài Cẩn đã kiên quyết từ chối như vậy, nếu Haya có chút xấu hổ thì sẽ không tiếp tục dây dưa với anh nữa.

Tuy nhiên vị công chúa này lại không biết thế nào là xấu hổ.

“Lúc trước cô nói muốn cùng tôi đánh cược, là có ý muốn so tài với tôi sao?

Nhìn thấy cô rõ ràng không phục, dường như đang rất căm hận cô, Thẩm Vị Ương chỉ đành cho cô ta cơ hội khiêu chiến với mình, nếu không… Cô không biết vị công

chúa này sẽ dây dưa tới khi nào.

“Thế nhưng tôi không chấp nhận đánh cược việc đó, mặc dù tôi cảm thấy bản thân mình sẽ không thua.”

Ngay từ đầu, cô không sợ so tài bất kì lĩnh vực gì với Haya, chỉ có điều cô không chấp nhận dùng cuộc hôn nhân giữa cô và A Cẩn để làm vật đánh cược mà thôi.

Lãnh Hoài Cẩn đối xử với cô một lòng một dạ, cô không thể dùng hôn nhân của bọn họ đặt vào một trận đánh cược như vậy được.

Thế nhưng vẫn là câu nói kia, cả đầu óc và lòng dạ của Haya đều là những thứ mà cô không tài nào hiểu nổi.

Haya vẫn khinh thường chê cười cô: “Không thua thì không thua, cần gì phải tỏ vẻ thâm tình như thế.”

Thẩm Vị Ương không để ý đến tính tình quái gở của cô ta mà hỏi thẳng: “Cho nên cô có tình nguyện so tài với tôi hay không? Trong lòng cô giận dữ không phải do cô cảm thấy tôi tốt hơn, thích hợp với A Cẩn hơn hay sao? Bây giờ tôi đường đường chính chính so tài với cô để cô tâm phục khẩu phục.”

“Mặc kệ có đánh cược hay không, nếu như cô so tài với tôi thì có thể giúp cô giải tỏa cơn tức giận trong lòng.”

Cô dụ dỗ Haya giống như dụ một đứa trẻ nhỏ, rất nhanh Haya đã bị cô thuyết phục: “Vậy thi đua ngựa, cô có biết đua ngựa không?”

Thẩm Vị Ương cười nhạt: “Tất nhiên là biết rồi, công chúa Haya muốn so cái gì thì tôi so cái đó, tôi không có ý kiến gì cả.”

Không biết Thẩm Vị Ương tự tin thật hay là giả vờ, dù sao Haya nhìn thấy vậy trong lòng cũng rất khó chịu: “Tôi nói cho cô biết, đua ngựa là lĩnh vực mà tôi thông thạo nhất.”

Biểu cảm của Thẩm Vị Ương vẫn tự tin như vậy, không hề sợ hãi: “Thật trùng hợp là tôi cũng như vậy.”

Lúc này Haya càng tức giận hơn: “Cô cũng vậy? Cô làm sao xứng so sánh với tôi, hôm nay tôi sẽ cho cô nhìn thấy sự lợi hại của tôi.”

“Vị Ương, cô ta là công chúa nước Y, em chọc giận cô ta làm gì?”

Sau khi Haya đẩy cửa rời đi, Dương Bình lập tức lo lắng đi lên nắm tay Thẩm Vị Ương hỏi.

Ánh mắt của Thân Khiết rơi vào tay của Dương Bình, hơi kinh ngạc: “Cô, cô và cô Thẩm quen nhau ạ?”

Dương Bình nhìn về phía Thân Khiết, sau đó nhìn Thẩm Vị Ương rồi cười nói: “Đây chính là học trò rất có thiên phú mà cô từng nói với em, không ngờ là bọn em cũng quen biết nhau”

“Cô càng không ngờ con gái của em lại lớn như vậy.”

Dương Bình cúi đầu nhìn Tiểu Y Y, không nhịn được xúc động nói.

“Đứa bé này nhìn ngoại hình rất giống em hồi nhỏ, xinh đẹp một cách thuần khiết, không biết có hứng thú với khiêu vũ hay không?”

Thẩm Vị Ương cười nói: “Hôm nay con bé nhìn thấy trang phục của cô cũng rất có hứng thú, hai đứa này đều rất muốn chụp ảnh với cô đấy.”

Dương Bình lấy hai cái cài tóc, lần lượt đeo lên đầu A Diên và Y Y.

“Đến đây nào Vị Ương, em mau chụp cho cô một kiểu ảnh với hai cô công chúa nhỏ này đi, cô cũng rất vui khi thấy những đứa bé xinh đẹp thế này.”

“Vâng, cô hãy ngồi xuống ghế đi. Y Y, con ôm tay trái của cô, còn A Diên hãy ôm lấy tay phải, để em xem thử chụp kiểu nào để cô và hai đứa trẻ đẹp nhất đây.”

Thấy Dương Bình gặp được Thẩm Vị Ương lập tức trở nên vui vẻ, Thân Khiết có thể cảm nhận được trên người bà ấy cũng tỏa ra niềm vui sướng.

Rất hiếm khi cô giáo Dương thể hiện mình vui mừng hay buồn bã nhưng ngày hôm nay hai lần đều là vì Thẩm Vị Ương.

Hình như mọi người đều dễ dàng bị cô thu hút.

Như thể Thẩm Vị Ương là một thiên tài có thể làm bất cứ việc gì, có khả năng được mọi người yêu quý.

Thân Khiết nhìn bầu không khí giữa Thẩm Vị Ương và cô giáo Dương Bình mà cảm giác hai người như mẹ con thực thụ, trong lòng hơi mất mát.

Có phải cô giáo Dương đối xử tốt với cô ấy là vì ngoại hình của cô ấy hơi giống Thẩm Vị Ương, yêu ai yêu cả đường đi lối về, giống như Lãnh Hoài Cẩn không?

“Thân Khiết, Thân Khiết! Cô sao vậy?”

Thẩm Vị Ương kêu Thân Khiết vài tiếng, cô ấy mới tỉnh táo lại.

“Hả, làm sao vậy?”

Thẩm Vị Ương chỉ vào Vũ Bách rồi nói với cô: “Đây là vệ sĩ của tôi tên Tiểu Vũ, tôi nhờ cậu ấy đưa cô đi bệnh viện.”

Thân Khiết lắc đầu: “Không cần đâu, chút vết thương này không có gì đáng lo ngại, không phải cô sẽ thi đấu cùng công chúa Haya sao, tôi muốn đi xem cùng cô có được không?“

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK