Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Y Y, A Nặc, đây là nhà của mẹ, mẹ lên phòng sắp xếp hành lý của bọn con trước một chút có được hay không?”

i vì có hai đứa bé, Thẩm Vị Ương dẫn bọn trẻ đến một chỗ ở khác đứng tên mình.

Là một chung cư cao cấp với mặt bằng lớn nhưng cũng bởi vì quá lớn nên nếu sống một mình thì sẽ rất cô đơn. Vì vậy sau khi về nước, cô chọn ở trong một chung cư

khác nhỏ hơn, có điều một mình cô ở trong ngôi nhà nhỏ như vậy cũng vẫn trống rỗng như cũ.

Bây giờ về ngôi nhà lớn nhưng cô lại thấy vô cùng náo nhiệt.

Sau khi có con, có lẽ sẽ có rất nhiều điều buồn phiền khiến cô không biết phải như thế nào nhưng niềm vui và hạnh phúc lại nhiều hơn.

Bên trong vali của bọn trẻ không có quá nhiều quần áo, cô cất hết vào trong ngăn kéo, lấp đầy ngăn tủ trống hoác.

Cuối cùng lúc đến phòng ngủ của Tiểu Y Y dọn dẹp, Thẩm Vị Ương càng thấy khó chịu. Con gái của cô nhất định phải có rất nhiều quần áo xinh đẹp, sáng ngày mai phải dẫn bọn trẻ đi dạo trung tâm thương mại, xem chúng thích loại quần áo nào rồi cô sẽ mua trên trang web lấp đầy tủ của các con, đặc biệt là con gái.

Nghĩ tới hai gương mặt nhỏ đáng yêu của Tiểu Y Y và Tiểu A Nặc, khóe môi của Thẩm Vị Ương không nhịn được cong lên.

Rõ ràng chiều hôm nay lúc biết chuyện mình đã kết hôn ở cục dân chính, cô vẫn còn buồn bã, u sầu và tức giận.

Nhưng bây giờ, khi dẫn con trai và con gái của mình đến nhà mình ở thì cô lại cảm thấy với không phải cuộc sống của cô lúc nào cũng đầy đau khổ.

“Bạch Thần, tôi có chút chuyện muốn hỏi anh, nếu như kết hôn với quân nhân thì trong trường hợp nào có thể rời đi mà không cần sự đồng ý của nhà trai?”

Sau khi dọn dẹp phòng của con gái xong, Thẩm Vị Ương gọi điện thoại cho một người luật sư rất nổi tiếng trong nghề.

Giọng nói dễ nghe của một người đàn ông truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, mang theo một chút kinh ngạc: “Cô Thẩm, cô đừng nói với tôi là cô đã kết hôn rồi, cô có biết chuyện này là tin xấu với người theo đuổi cô đến mức nào không?”

Thẩm Vị Ương có chút không còn gì để nói: “Đừng lắm lời, tôi thật sự có chuyện. Ngày hôm qua, lúc tôi và Cổ Trường Đình đi nhận giấy đăng ký kết hôn thì mới biết tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa đối phương còn là quân nhân. Tôi không chắc chắn lắm nhưng hẳn anh ta có hộ tịch ở quân đội, bởi vì bọn họ nói tôi kết hôn với quân nhân nên

không thể ly hôn.”

Bạch Thần thu hồi thái độ thờ ơ của mình, bất đắc dĩ thở dài: “Chồng hợp pháp trong hôn nhân của cô là Lãnh Hoài Cẩn phải không? Nếu như đúng là anh ta, tôi khuyên cô nên từ bỏ mà chung sống với anh ta đi. Yêu một người đàn ông như vậy không phải là một việc khó với một người phụ nữ.”

“Này, Bạch Thần, anh là luật sư đấy, anh cho rằng đây là lời mà một luật sự công bằng ngay thẳng nên nói ra sao?”

Thẩm Vị Ương bị Bạch Thần chọc tức đến mức gân xanh trên huyệt thái giật giật, thế nhưng ngay sau đó, cô ý thức được có gì đó không đúng: “Đợi đã, Bạch Thần, sao anh biết là Lãnh Hoài Cẩn, còn biết chuyện kết hôn giữa chúng tôi?”

Bạch Thần ỉu xìu, ủ rũ nói: “Anh ấy là đàn anh ở trường đại học của tôi, trước khi cô gọi điện đến tôi nhận được cuộc gọi của anh ấy gọi đến để tư vấn. Anh ấy hỏi tôi vài câu hỏi đơn giản, rõ ràng là đang ám chỉ cho tôi.”

Thẩm Vị Ương rất khó đoán: “Anh nói kỹ một chút đi.”

Bạch thần: “Vị Ương, không phải tôi không muốn giúp cô mà tôi thật sự bất lực. Nhìn qua có vẻ như anh ấy đang gọi điện thoại xin ý kiến của tôi nhưng thật ra là đang ám chỉ cho tôi, bảo tôi không được nhận vụ này của cô, nếu không tôi tự gánh lấy hậu quả.”

“Nói cách khác là anh ấy đã tìm hiểu rõ ràng về hành động của cô ở nước ngoài năm đó rồi. Kể cả cô đã gặp những ai, có bạn bè mới nào, đặc biệt là đàn ông, bây giờ anh ấy đã nắm rõ trong lòng bàn tay. Toàn bộ luật sư nước A, đặc biệt là luật sư nam, sẽ không có người nào nhận vụ án của cô.”

Thẩm Vị Ương nắm chặt điện thoại di động, trong mắt hiện lên lửa giận: “Anh ta đang có ý gì, không phải nói quân nhân kết hôn thì không thể ly hôn sao? Anh ta chột dạ cái gì, gạt tôi chuyện quân nhân? Thật ra nếu như tôi có thể tìm được luật sư khởi tố thì vẫn có khả năng ly hôn đúng không?”

Trong tình thế tuyệt vọng, cô giống như lại thấy được một tia hy vọng cuối cùng.

Nghe giọng nói bối rối của Thẩm Vị Ương, trong lòng Bạch Thần không nhịn được đồng tình với cô nhưng lại tàn nhẫn dập tắt hy vọng nhỏ nhoi ấy: “Anh ấy không lừa

cô, người đang nắm quyền Ám Dạ đều có quân hàm, là vũ khí của quốc gia, quốc gia nhất định phải cho quân hàm để thuận tiện kiểm tra, bằng không bọn họ không dám dùng.”

Con người Thẩm Vị Ương khẽ co rút, điện thoại di động suýt nữa trượt khỏi tay bởi vì kinh ngạc: “Anh nói cái gì, anh ta là người đứng đầu Ám Dạ?”

Bạch Thần cũng hơi ngạc nhiên: “Cô biết Ám Dạ?”

Thẩm Vị Ương lập tức lấy lại tinh thần, lên tiếng phủ nhận: “Có nghe qua một chút nhưng không biết sâu lắm, chỉ nghe nói chơi vậy thôi.”

Bạch Thần: “Không biết cũng tốt, tôi nằm mơ cũng không ngờ cô lại có qua lại với Lãnh Hoài Cẩn đấy, còn im hơi lặng tiếng trở thành vợ của anh ấy.”

Thẩm Vị Ương bất đắc dĩ hỏi anh ta: “Nhưng bây giờ tôi muốn ly hôn, thật sự không có chút cơ hội nhỏ nhoi nào ư?”

Bạch Thần: “Người bình thường thì không có nhưng anh trai cô là Lục Vân Sâm, nhà họ Lục cũng là dòng họ lớn và hiển hách đấy.”

Thẩm Vị Ương cảm thấy Bạch Thần như đang cố ý hạ thấp tông giọng.

“Nếu như cô có thể tìm thấy bằng chứng cho thấy Lãnh Hoài Cẩn ngoại tình hay phạm tội thì bảo anh cô đi tìm ngài Tổng thống là được. Ngài Tổng thống là chú hai của

Lãnh Hoài Cẩn, đến lúc đó người lớn trong nhà họ Lãnh sẽ không trở mặt với nhà họ Lục, nhất định sẽ giúp cô.”

Lãnh Hoài Cẩn là cháu trai của ngài Tổng thống!

Lúc này Thẩm Vị Ương mới ý thức được, đúng là ngài Tổng thống nước A cũng mang họ Lãnh nhưng, nhưng mà tại sao lại như vậy chứ.

Có phải không ai ở nước A trị được Lãnh Hoài Cẩn ư?

Sau khi biết rõ quan hệ giữa Lãnh Hoài Cẩn và ngài Tổng thống, Thẩm Vị Ương càng ngày càng đau đầu.

Chẳng qua bằng chứng Lãnh Hoài Cẩn ngoại tình vẫn rất dễ tìm.

“Bạch Thần, anh có thể nói cho tôi biết như thế nào mới được xem là bằng chứng vững như núi rằng để tôi ly hôn được?”

Hình như đầu bên kia của Bạch Thần đang có người, trong điện thoại truyền đến tiếng nói chuyện giữa anh ta và những người khác: “Nói về vụ án, là khách quen trước đây, cậu đợi một lát.”

Sau đó anh ta nhỏ giọng nói với cô: “Tôi kiến nghị cô không nên làm căng với anh ấy. Có chuyện gì cũng phải bàn bạc kỹ càng, thật sự không được, nếu cô không thấy

buồn nôn thì tôi có một cách khác có hại hơn.”

Thẩm Vị Ương: “Cách gì?”

Bạch Thần: “Cô tìm cho anh ấy một người phụ nữ, sau đó nghĩ cách khiến cho anh ấy và cô gái kia xảy ra quan hệ rồi chụp hình lại là được rồi.”

Thẩm Vị Ương khiếp sợ: “Bạch, Bạch Thần, đây là lời mà một luật sư lớn như anh có thể nói ra sao?”

Giọng điệu của Bạch Thần bỗng trở nên nghiêm túc: “Điều quan trọng không phải là cách mà là Vị Ương, nếu có một cách như vậy xuất hiện trước mặt cô thì cô bỏ

được không? Nếu luyến tiếc, tại sao cô không thể thử đón nhận anh ấy, những chuyện trong quá khứ thật sự quan trọng đến vậy ư?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK