Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô Canoe ở cùng khách sạn này với cô là ai, vì sao trên người cô ấy lại có mùi nước hoa giống hệt Tiểu Khả?”

Hai người im lặng một lúc, anh ta hỏi chuyện về Canoe, không xoắn xuýt về vấn đề thân phận của Diệp Chiêu Chiêu nữa.

Có một đáp án đã hình thành trong lòng anh ta, nhưng vì quá không thể tưởng tượng được, nên đã bị anh gạt bỏ đầu tiên.

Anh ta không hỏi nữa, cô cũng không nhắc lại.

Cùng anh ta đưa chủ đề lên người của Canoe và Tăng Tiểu Khả: “Anh có biết Tăng Tiểu Khả vẫn còn ở Đế Đô hay không?”

Liễu Hoài Xuyên lắc đầu, giọng nói không lưu loát lắm: “Không có, lần trước được cô nhắc nhở, tôi phát hiện cô ta xác thực có quan hệ với số 86, cho nên đã điều tra cô

ta, nhưng không ngờ ý thức phản trinh sát của cô ta lại mạnh như vậy, thế mà bị cô ta phát hiện, sau đó chúng tôi cãi nhau một trận, từ đó không gặp cô ta nữa, tôi đến đây là vì địa chỉ cô ta đăng trên vòng tròn bạn bè cho thấy cô ta ở đây, cho nên tôi mới đến được đây.”

Sắc mặt Thẩm Vị Ương thay đổi: “Ý anh là, anh dựa vào định vị trên vòng bạn bè của cô ta mà đến đây, có thể cho tôi xem hay không?”

Tăng Tiểu Khả đang có ý gì đây.

Khu vực này vẫn luôn có những giao dịch mờ ám như vậy, bây giờ cô ta còn bị Liễu Hoài Xuyên nghi ngờ mà vẫn đến đây, còn gửi định vị lên vòng tròn bạn bè, đây là cổ

ý để cho Liễu Hoài Xuyên đến đây hay sao? Vì sao phải cố ý làm như vậy.

Liễu Hoài Xuyên mở điện thoại di động ra, cho Thẩm Vị Ương xem bài viết Tằng Tiểu Khả đăng trên vòng bạn bè.

Có bài đăng về ngọn hải đăng trên vùng biển gần đó, mà một phần boong tàu nhỏ bị vào ảnh kia chính là con tàu màu đen mà họ từng ngồi, còn một số bức ảnh nữa,

đều là nơi cô đã đi qua trước đây.

Nói chính xác, là nơi Cố Văn Chu từng đi qua.

Sắc mặt của cô dần dần tái nhợt, sau đó ngẩng đầu nhìn Liễu Hoài Xuyên.

Liễu Hoài Xuyên thấy sắc mặt cô không đúng, trực tiếp nói: “Có chuyện gì cô cứ nói thẳng, tôi và Tăng Tiểu Khả chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.”

Lúc này Thẩm Vị Ương mới tiếp tục nói: “Đi qua cùng một chỗ, trên người có mùi nước hoa giống nhau, tôi nghi ngờ Tăng Tiểu Khả chính là Cố Văn Chu, ít nhất là bắt

đầu từ khi Tăng Ny Ny đưa mấy người đi đến nhà tôi tìm số 86, người đi bên cạnh anh chính là Cố Vấn Chu, cũng chính là Canoe, người lúc trước đã đi cùng đường với

tôi.”

Vẻ mặt của Liễu Hoài Xuyên hơi giật mình, biểu cảm trên khuôn mặt bị cứng lại.

Thật lâu sau, anh ta mới có động tác, xoay người muốn rời đi nơi này: “Cảm ơn cô Diệp cho ý kiến cùng manh mối, chuyện sau này rất phức tạp, cô Diệp là một người ngoài cuộc vẫn là không nên nhúng tay vào mới tốt, chuyện này có thể yên tâm giao cho cảnh sát chúng tôi.”

Lúc định đi ra khỏi cửa, anh ta đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn cô hỏi: “Tôi nghe nói, lần này cô Diệp cùng Lãnh Hoài Cẩn đến đây.”

Thẩm Vị Ương: “Cảnh sát Liễu có gì chỉ bảo?”

Liễu Hoài Xuyên: “Chuyện riêng của cô tôi không quản được, nhưng Vị Ương là bạn thân nhất của tôi, nếu như cô liên thủ với Cố Vấn Chu hại cô ấy, dù cho bây giờ cô cung cấp cho tôi nhiều manh mối có ích với tôi, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô.”

Khi Liễu Hoài Xuyên nói như vậy, thì điều đó có nghĩa là anh ta không nhận ra cô.

Thẩm Vị Ương thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Cô cũng hiểu lời cảnh cáo của Liễu Hoài Xuyên.

Cố Trường Đình là vì cô mà chết, Cố Văn Chu lần này xuất hiện ở Đê Đô là có liên quan đến số 86, trừ ngẫu nhiên, thì rất có thể là vì báo thù cho anh trai cô ta.

Nhưng mà tạm thời không liên quan gì đến cô, bây giờ Thẩm Vị Ương trong mắt mọi người là do Thân Khiết giả mạo, cũng không phải thật sự là cô.

Trước kia lúc Thân Khiết muốn giả mạo cô, có lẽ cũng không ngờ rằng, đằng sau thân phận có địa vị vinh quang của cô lại có vô số kẻ thù.

Nếu như cô ta không có năng lực kia mà đã muốn dễ dàng giả mạo cô, chỉ có bị những yêu ma quỷ quái kia xé xác mà thôi.

Đã đến ba giờ, bọn người A Cẩn thế nào mà vẫn chưa trở về.

Sau khi Liễu Hoài Xuyên rời đi, Thẩm Vị Ương lại ngồi ở trong phòng đợi một lúc, Lãnh Hoài Cẩn và Tùy Tố vẫn chưa trở về, nhìn thoáng qua điện thoại đã đến ba giờ, cô

lo lắng không biết có phải họ đã xảy ra chuyện gì không.

“Vị Ương, bây giờ nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi.”

Lúc cô còn đang do dự có nên ra ngoài xem một chút không, Lãnh Hoài Cẩn mở cửa xông vào, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc, Tùy Tố cũng xông vào, trên người cõng

một cái túi lớn, bên trong hẳn là Triệu Miêu Miêu.

Thẩm Vị Ương phản ứng rất nhanh, lập tức cùng Lãnh Hoài Cẩn thu dọn đồ đạc.

Tính cảnh giác của bọn họ đều rất cao, mấy ngày nay khi dùng đồ vật cũng rất cẩn thận, cho nên bây giờ thu dọn cũng rất nhanh.

Nhưng đợi đến khi bọn họ ra đến cổng khách sạn, đã bị một nhóm người cầm thanh sắt chặn lại: “Chạy đi đâu đấy?”

“Trộm đồ vật của lão tử, các ngươi nghĩ bây giờ muốn chạy là có thể chạy được sao?”

Người cầm đầu lại là Lương Trí Thâm.

Anh ta không phải là người của Cố Văn Chu sao, bây giờ bọn họ đã dõ hàng xuống rồi, sao anh ta còn ở đây?”

Thẩm Vị Ương cảm thấy rất kì lạ khi nhìn thấy Lương Trí Thâm.

Lãnh Hoài Cẩn theo bản năng bảo vệ cô ở phía sau, che chở cô lùi về phía sau mấy bước, sau đó nhìn Lương Trí Thâm nói: “Cô dâu ma này là bạn của chúng tôi, chúng ta chỉ muốn đưa cô ấy về chôn cất đàng hoàng, hy vọng người anh em này thả người, giá cả chúng ta có thể thương lượng.”

Lương Trí Thâm nhổ một ngụm nước bọt, tức giận nói: “Thương lượng, thượng cái rắm, Lãnh Hoài Cẩn, không phải là anh nhìn trúng cô dâu ma này muốn lấy về nhà

chứ, như thế nào, hai mỹ nữ bên cạnh anh còn không thỏa mãn được anh sao? Còn muốn chơi chút kích thích?”

“Mời anh nói chuyện cẩn thận chút, Lãnh Hoài Cẩn nhíu mày, hai tay chậm rãi siết lại: “Chúng tôi không có ác ý, ông chủ của các anh chắc là biết, chúng ta không có

xung đột lợi ích thực sự, không cần thiết vì một xác chết mà ồn ào khó coi như vậy.”

“1

Lương Trí Thâm chậm rãi ngẩng đầu, cười lạnh nói: “Lúc trước không có, bây giờ lại có, trộm đồ đạc của người khác, các ngươi còn có lý sao, các anh em, xông lên cho tôi, hôm nay giúp đại ca chặt đứt tay của tiểu tử này, còn hai con quỷ nhỏ kia, đem về chúng ta cùng nhau thưởng thức.”

“Em dẫn Tùy Tố và Triệu Miêu Miêu chạy trước, nơi này giao cho anh.”

Nhìn đám côn đồ đó chậm rãi đến gần, Lãnh Hoài Cẩn dặn dò Thẩm Vị Ương.

Thẩm Vị Ương biết những người này không phải đối thủ của anh, cũng không do dự, nhìn Tùy Tố nói: “Chúng ta đi trước.”

Sắc mặt Tùy Tố có gì đó không đúng.

Thẩm Vị Ương cảm thấy kỳ quái, hỏi: “Làm sao vậy?”

Tùy Tố nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có gì, chắc là ảo giác của tôi, chúng ta đến chỗ an toàn rồi nói sau.”

Nhất định là ảo giác, xác chết sao có thể động đậy được.

“Còn muốn chạy, các người tưởng đại ca của tôi là ăn chay sao?”

Lương Trí Thâm nhìn thấy Thẩm Vị Ương và Tùy Tố định rời đi từ một bên, lập tức tiến lên ngăn cản các cô, bàn tay heo kia trực tiếp xông đến trước mặt Trầm Vị Ương: Tiểu mỹ nhân, mấy đêm nay ca ca đều nghĩ tới em, đêm nay đi cùng ca ca một chuyến có được không?”

“Cút!”

Tay anh ta còn chưa đụng đến quần áo Thẩm Vị Ương, đã bị cô đá một cái văng ra ngoài.

Lương Trí Thâm không thể không lảo đảo lui về phía sau mấy bước, sau đó bàn tay đầy dầu mõ quệt quệt môi, nhìn Thẩm Vị Ương cười đầy ẩn ý nói: “Không tệ, cũng khá hung dữ đấy, tiểu mỹ nhân, ca ca càng ngày càng có hứng thú với em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK