Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Khách quý hiếm gặp như cô Thẩm sao lại rảnh rỗi đến chỗ tôi vậy?”

Quả nhiên, bởi vì chuyện dẫn Mộ Vân Tưởng rời khỏi hôn lễ lần trước nên thái độ của Tiêu Diễn với cô rất không tốt.

Mộ Vân Tưởng lập tức trừng mắt nhìn anh một cái: “Tiêu Diễn, anh không thể nói dễ nghe hơn sao?”

Lúc này Tiêu Diễn mới nhận thua nhìn cô ấy, sau đó quay sang Thẩm Vị Ương: “Ngồi đi.”

Thẩm Vị Ương ngồi xuống sofa.

Mộ Vân Tưởng rót trà cho bọn họ, nhìn Thẩm Vị Ương nói: “Vị Ương, cô có chuyện gì cứ nói, cô đã giúp tôi, Tiêu Diễn cũng sẽ giúp cô.” Tiêu Diễn: ”

Cô ấy đã giúp em rời khỏi hôn lễ, mà hôn lễ đó của anh đấy.

Chuyện này là cô ấy đang giúp em, còn anh là người bị hại đó.

Có điều hiện giờ anh đã không dám làm trái trước mặt Mộ Vân Tưởng.

Khó khăn lắm mới cưới vợ về được, anh ta không muốn đánh mất lần nữa.

“Vân Tưởng nói rất đúng, cô là ân nhân của cô ấy, có chuyện gì cô cứ nói đi, tôi cho cô một cơ hội mở miệng.”

Chỉ là một cơ hội mở miệng mà thôi, giúp không thì nói sau.

Thẩm Vị Ương vờ nghe không nghe hiểu, nói thẳng: “Hôm nay tôi tới tìm tổng giám đốc Tiêu là có hai chuyện.”

Tiêu Diễn cười lạnh: “Cô Thẩm, cô đừng có mà được voi đòi tiên, hai chuyện.”

Vừa nói xong, anh ta đã bị Mộ Vân Tưởng liếc xéo.

Sau đó đành phải ngay lập tức đổi giọng: “Cô nói đi, tôi nghe đây.”

Thẩm Vị Ương: “…

Sao cô lại có chút không quen với Tiêu Diễn bị vợ quản chặt như hiện giờ, là đầu óc anh ta bị chập mạch hay là bị đoạt xác rồi.

Ấn tượng đến nay của cô với Tiêu Diễn chỉ dừng lại ở tên súc sinh chỉ biết ngược đãi Mộ Vân Tưởng.

“Tôi tới tìm Đường Duy, nghe nói cậu ấy là em trai của tổng giám đốc Tiêu, lúc trước được tổng giám đốc Tiêu dẫn về nhà.”

Có Mộ Vân Tưởng áp chế Tiêu Diễn, Thẩm Vị Ương cũng không đi vòng vo, nói ra việc đầu tiên mình cần anh ta hỗ trợ.

Tiêu Diễn thở phào nhẹ nhõm, cũng may không phải chuyện anh ta nghĩ.

“Thì ra là tìm Đường Duy à, tôi mở cho cậu ta một công ty mạng, muốn tìm cậu ta về làm cho cô à? Tôi nghe nói trò chơi của bên cô đang trong giai đoạn thử nghiệm.”

Thẩm Vị Ương gật đầu: “Trước đây Đường Duy phụ trách thiết kế chương trình ở chỗ chúng tôi, lập trình viên mới không quen việc như cậu ấy, thời gian của chúng tôi không còn nhiều lắm, hơn nữa không thể để phạm sai lầm, cho nên tôi muốn mời cậu ấy về giúp một thời gian.”

chứ?”

“Thẩm Vị Ương, tìm người hỗ trợ là phải trả giá đắt đấy.“Ánh mắt Tiêu Diễn sâu kín nhìn cô: “Cô muốn tìm Đường Duy hỗ trợ, nhưng sao Đường Duy phải giúp cô

Thẩm Vị Ương không phát hiện có chỗ nào lạ nên cứ dựa theo suy nghĩ trước đó của mình nói cho Tiêu Diễn biết: “Nếu cậu ta tình nguyện tới, thù lao tăng gấp đôi, còn

có những đãi ngộ khác, những thứ này đều rất dễ bàn, chỉ cần cậu ấy tình nguyện giúp trong khoảng thời gian này, sau này nếu cậu ta vẫn muốn trở về mở công ty thì vẫn có thể.”

Mỗi người đều có chỉ hướng riêng, nếu Đường Duy có điều kiện phát triển sự nghiệp dưới sự che chở của anh trai, cô không nên ngăn cản người ta.

Chỉ là trong khoảng thời gian này công ty quá bận rộn, cô hy vọng có thể bàn chuyện với Đường Duy để cậu ta trở lại giúp đỡ cô trong khoản thời gian ngắn.

Nhưng Tiêu Diễn lại cười lạnh: “Thù lao tăng gấp đôi, cô cảm thấy em trai Tiêu Diễn của tôi sẽ thiếu chút tiền lương của cô sao?”

Thẩm Vị Ương đương nhiên biết không thiếu, cho nên lúc này cũng có chút ngượng ngùng.

Mộ Vân Tưởng lập tức hòa giải nhìn Thẩm Vị Ương: “Vị Ương, tôi có phương thức liên lạc của Đường Duy, lát nữa tôi sẽ gửi cho cô, cô cứ tìm cậu ấy nói chuyện đi, cậu ấy không ở cùng chúng tôi, chỉ có chủ nhật mới tới ăn cơm với Tiêu Diễn.”

“Bây giờ cậu ấy đã là một người trưởng thành, có một số việc Tiêu Diễn cũng không làm chủ được, cô cứ nói chuyện với cậu ấy, hỏi xem cậu ấy có muốn không.”

Không biết có phải là ảo giác của Thẩm Vị Ương không, cô cảm thấy câu nói cuối cùng của Mộ Vân Tưởng giống như không chỉ nói với cô mà còn đang cảnh cáo Tiêu Diễn vậy.

Là cô nghĩ nhiều ư?

“Nói chuyện thứ hai của cô đi, chuyện bảo Đường Duy đến chỗ cô làm cứ tự nói với nó, tôi không làm chủ được.”

Trên mặt Tiêu Diễn có chút không kiên nhẫn.

Với Thẩm Vị Ương, anh ta rất thưởng thức.

Ngoại trừ cô ra, trên thế giới này dường như không có người phụ nữ nào có thể sống sót cứu người ra khỏi Vô Nhân Cảnh, còn thuận tiện bứng cả sào huyệt của Úc

Nam Đình.

Nhưng anh ta không thích một người phụ nữ quá thông minh, đặc biệt là người phụ nữ này còn từng bắt cóc vợ mình.

Nếu mà không phải là nể mặt Mộ Vân Tưởng, anh mới không ngồi ở chỗ này nói nhảm với cô.

Nhưng rất nhanh, khi Thẩm Vị Ương nói ra chuyện thứ hai, Tiêu Diễn liền hối hận, tại sao anh ta lại khó làm khó mình chứ? “Tôi muốn anh từ bỏ hình phạt với nhà họ Úc trước tòa án quốc tế.”

“Cô điên rồi à?!”

Không ngờ chuyện mình lo lắng lúc trước thật sự xảy ra, tròng mắt Tiêu Diễn co rút, đứng lên nhìn Thẩm Vị Ương tức giận nói.

“Thẩm Vị Ương, cô có biết mình đang nói gì không? Đây là thứ cô có thể quản sao?”

Thẩm Vị Ương cũng đứng lên, khí thế không hề thua anh ta: “Tại sao tôi không thể quản, ngay từ đầu không phải tôi đang quản chuyện này sao? Không có tôi và A Cẩn, các người có thể ngồi ngư ông đắc lợi như hiện giờ sao?”

Tiêu Diễn quả thật bị đuối lý, nghe cô nói vậy đúng là không biết nên phản bác thế nào.

Bởi vì chín gia tộc lớn còn lại của bọn họ, đúng là rất đê tiện ngồi ngư ông đắc lợi.

Giống như Cực Lạc Yến năm đó.

Xung phong hi sinh đều là Lãnh Hoài Cẩn, mà người được lợi cuối cùng lại là bọn họ.

Tiêu Diễn đuối lý, từ từ ngồi xuống sofa, xoa xoa huyệt thái dương đang đau đớn rồi hỏi: “Cô như vậy là vì giúp Úc Thời Phong, cảm thấy cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ nên thương hại cậu ta? Hay là có nhược điểm gì khác rơi vào tay Úc Thời Phong, cho nên hiện giờ không thể không giúp cậu ta?”

Thẩm Vị Ương biết Tiêu Diễn không phải là Lãnh Linh Lung, không dễ lừa gạt, liền chọn lý do trước đó đã dùng: “Lúc trước cậu ta đã giúp chúng tôi ở Vô Nhân Cảnh, hiện giờ cậu ta ở nhà họ Úc trong tình cảnh rất khó khăn, kẻ làm ác là chú Úc Nam Đình, hiện giờ Úc Nam Đình không còn nữa, tôi cảm thấy chúng ta không nên làm khó một đứa nhỏ”

“Đứa nhỏ?” Lãnh Hoài Cẩn giống như nghe được chuyện cười gì đó, ngẩng đầu nhìn Thẩm Vị Ương: “Cô đã thấy đứa nhỏ nào giết trưởng bối trước mặt mọi người trong nhà không? Thẩm Vị Ương, cô cái gì cũng tốt, đáng tiếc lại là phụ nữ, có loại lòng dạ đàn bà không nên có.”

“Người sáng suốt đều nhìn ra được, Úc Thời Phong không phải dạng vừa, hiện giờ không nhân cơ hội diệt trừ cậu ta chính là để lại tai họa ngầm cho tương lai của chín gia tộc lớn khác. Ai có thể cam đoan cậu ta không phải Úc Nam Đình thứ hai, mà đến khi đó có Thời Ngạn thứ hai kiềm chế cậu ta không?”

Anh ta đã nghe được, lần này nếu không phải Thời Ngạn khởi động thiết bị tự hủy, một nhà Thẩm Vị Ương sẽ táng thân nơi đó.

Nhổ cỏ tận gốc, nếu không sẽ hậu họa khó lường.

“Đứa nhỏ Úc Thời Phong này không thể giữ được, chứ đừng nói nhà họ Úc, nếu cô muốn bảo vệ bọn họ, không bằng ngẫm lại làm sao cứu được người chồng sắp chết

của cô rồi nói sau.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK