Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vừa nói xong Lãnh Hoài Cẩn có chút tức giận gõ lên trán cô một cái: “Nghĩ cũng không được nghĩ tới, Nhiếp Giang bên kia giao cho anh là được rồi, em không cần có bất kỳ tiếp xúc nào với anh ta, người này không có một chút đạo đức nào cả.”

hôn.

Nhiếp Giang là người có tiền đồ, trước kia anh ta từng dính vào không ít phụ nữ của anh em xung quanh, không phải loại diễn, mà chính là yêu đương chuẩn bị kết

Nguyện ý hay không nguyện ý, cuối cùng đều bị anh ta lấy được.

Anh tin tưởng Vị Ương, nhưng cũng sợ cô gặp chuyện không may.

Anh đơn giản nói chuyện trước kia của Nhiếp Giang cho Thẩm Vị Ương, bảo cô tự đề phòng, có sự phòng bị

Thẩm Vị Ương nghe xong cũng sợ ngây người: “Thật sự không phải anh tình tôi nguyện sao? Anh ta lại dùng thuốc à?”

Lãnh Hoài Cẩn gật đầu: “Không phải, sau này cô gái kia không chịu nổi bị sỉ nhục, tự sát rồi.”

Cái gì?

Thẩm Vị Ương có một loại cảm giác không rét mà run.

Khó trách vừa rồi cùng Nhiếp Giang mặt đối mặt nói chuyện, cô sẽ cảm giác được sự ghê tởm giống nọc độc của rắn.

Lãnh Hoài Cẩn: “Cho nên Vị Ương, giữ lời anh nói ở trong lòng, nhé?”

Thẩm Vị Ương ngoan ngoãn gật đầu: “Biết rồi, em sẽ cố gắng không tiếp xúc với anh ta.”

“Có điều anh ta như vậy, là có bệnh tâm lý gì sao?”

Thích cùng phụ nữ có chồng ở một chỗ, thậm chí hạ dược cũng phải lấy được, hoặc là vì có được một cô gái, trước tiên sẽ đi làm quen với chồng hoặc bạn trai của cô gái này, điều này ít nhiều có chút vấn đề tâm lý đi.

“Ai biết được, anh ta có bệnh không phải là một ngày hai ngày.” Lãnh Hoài Cẩn không muốn nói nhiều: “Đây là chuyện của người khác, em nhớ kỹ anh nói, ít tiếp xúc với

anh ta là tốt rồi, chuyện viên đạn anh tìm người đi giải quyết, chuyện anh trai em chuẩn bị tham gia cuộc tổng tuyển cử tiếp theo, em biết không?”

Đúng là cô không biết thật.

Thẩm Vị Ương kinh hãi nhìn anh: “Đây là chuyện từ khi nào, sao em không biết?”

Lãnh Hoài Cẩn ranh ma cười: “Bây giờ trong mắt em chỉ có anh, không biết chuyện của người khác cũng bình thường.”

“Anh trai em mới không phải người khác, anh bớt tự kỷ đi.” Thẩm Vị Ương có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không muốn nhìn anh đắc ý như vậy, trực tiếp véo véo mặt anh, bảo anh đừng đắc ý như vậy.

Lãnh Hoài Cẩn bắt lấy bàn tay nhỏ bé của cô hôn, lúc này mới đứng đắn với cô: “Trước kia anh trai em chuẩn bị đi làm quan, kể cả chú em, chỉ là chú em bởi vì dì em mà chặt đứt tiền đồ. Hiện tại nhà họ Lục thế yếu, một năm sau áp lực của cậu ta cũng rất lớn, cho nên không có tiếng nói, vẫn là lúc cậu ta và Lãnh Diệp nói chuyện hợp tác Lãnh Diệp mới biết được.”

Thẩm Vị Ương bắt đầu tự trách: “Đã trải qua quá trình bận rộn như vậy còn đến quan tâm chuyện của em, em thấy có lỗi với anh ấy.”

Cô và Lục Vân Sâm tuy rằng không giống như anh em bình thường từ nhỏ cùng nhau lớn lên, nhưng Lục Vân Sâm đối với cô thật sự rất tốt, không kém hơn anh trai

cùng nhau lớn lên.

Ngược lại, cô luôn làm những chuyện khiến anh ấy phải nhọc lòng.

“Vậy lần này việc em làm, nếu như náo loạn có ảnh hưởng đến tổng tuyển cử của anh ấy hay không?”

Chuyện cô là cô chủ nhà họ Lục đã không còn là bí mật trước công chúng, nếu chuyện giết người lần này của cô bị phơi bày, Lục Vân Sâm nhất định sẽ bị ảnh

hưởng.

Loại chuyện này không cần phải vì an ủi mà giấu diếm, Lãnh Hoài Cẩn cũng rất khách quan nói cho cô biết: “Nhất định sẽ có ảnh hưởng, thậm chí con đường làm quan

của anh trai em sẽ trực tiếp đứt đoạn.”

em?”

Cô trầm mặc, im lặng đưa tay ôm lấy cổ anh, chôn mình vào lòng anh.

Hơn nửa ngày mới run rẩy mở miệng: “Cho nên, Lãnh Diệp gọi anh trở về nhà họ Lãnh, chỉ có trở lại nhà họ Lãnh tiếp tục nắm quyền, anh mới có thể giúp được anh trai

Đối với người khác mà nói, trở lại nhà họ Lãnh không phải chuyện xấu, tiếp tục làm gia chủ quyền cao chức trọng mới có thể vinh hoa cả đời.

Nhưng đối với Lãnh Hoài Cẩn mà nói thì không phải như vậy.

Rất nhiều tài sản dưới danh nghĩa của anh, đã sớm tự do kinh tế, có thể bỏ lại những chuyện hao sức không lấy lòng nhà họ Lãnh kia, cùng cô đi làm bất cứ chuyện gì

muốn làm, sống cuộc sống tự do thoải mái cả đời.

Nhưng bây giờ, nó giống như một tỷ phú tiếp tục cuộc sống 996, đóng góp tất cả năng lượng của mình cho lý tưởng kinh doanh mờ.

Lãnh Hoài Cẩn trước kia vì nhà họ Lãnh đã làm đủ rồi, sinh mệnh, tình yêu, sức khỏe, gần như có thể hy sinh đều đã hy sinh.

Hiện tại cuối cùng cũng có cơ hội có thể chạy trốn, lại bởi vì quan hệ của cô mà bị cứng rắn kéo trở về.

“Nếu như không vui vẻ, thì không nên trở về.” Giọng cô nghẹn ngào, đau lòng đặt tay lên mặt anh: “Sự việc còn chưa tệ đến mức đó không phải sao, chỉ cần hủy diệt chứng cứ trong tay Nhiếp Giang, ai cũng không biết là em làm.”

“Vị Ương, anh đã được đồng ý trở về.” Anh nghiêm túc nhìn cô: “Anh nói những chuyện này với em, không phải để em tự trách mình, chỉ là muốn em có chuẩn bị tâm lý, biết được mức độ nghiêm trọng lần này, không nên có bất kỳ lui tới nào với Nhiếp Giang, cũng không cần có bất kỳ xung đột nào. Viên đạn trong tay anh ta giống như một

quả bom hẹn giờ, một khi nổ tung con đường làm quan của anh trai em sẽ bị hủy hoại.”

Thẩm Vị Ương luôn cảm thấy Lãnh Hoài Cẩn còn có chuyện gì chưa nói rõ ràng.

Có vẻ như anh đang cảnh báo bản thân trước.

Chẳng qua thời điểm bây giờ không phải là lúc nghiên cứu kỹ những thứ này, cô không muốn để Lãnh Hoài Cẩn bởi vì mình buông tha tự do.

“A Cẩn, chuyện của anh trai em nhất định còn có biện pháp khác, đây là phiền toái mà em mang đến, em tự đi xin lỗi chuộc tội, giúp anh ấy dọn sạch chướng ngại vật trên đường đi tổng tuyển cử, hoặc là trực tiếp bảo nhà họ Lục tuyên bố xóa sạch quan hệ với em, làm giám định quan hệ cha con giả, nói em và nhà họ Lục không có quan

hệ, nói em có lòng hư vinh ích kỷ lòng, vì vinh hoa phú quý giả mạo tiểu thư nhà họ Lục. Chỉ cần biến nhà họ Lục thành người bị hại, nhất định có thể giảm bớt ảnh hưởng.”

Cô luống cuống hoảng sợ, như thế nào cũng không muốn dùng tự do của chồng mình đổi lấy tiền đồ của anh trai mình, cô không muốn có bất kỳ người nào bởi vì cô gây ra phiền toái mà hy sinh.

Lãnh Hoài Cẩn đau lòng nhìn bộ dạng bối rối này của cô, thở dài nói: “Em lại coi anh là người ngoài rồi đúng không? Tình nguyện nợ anh trai em cũng không anh, ngay cả anh trai em, anh cũng không bằng sao?”

“Tất nhiên là không.” Cô phủ nhận ngay lập tức: “Em không muốn anh làm bất cứ điều gì anh không thích.

“Ai nói anh không thích?” Anh đặt cô dưới thân, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi mỏng có chút tái nhợt của cô, nở nụ cười: “Không phải có em đi cùng anh sao?”

“Anh giúp anh trai em, em thế chấp bản thân mình cho anh cả đời được không? Hoặc là anh đổi ngược lại, đem tiền đồ đưa cho Lục Vân Sâm, đem chính mình cho em gái Lục Vân Sâm?”

Tiếp xúc thân thể đã lâu khiến cả người Thẩm Vị Ương run rẩy, sau khi đỏ mặt im lặng trong chốc lát, cô chủ động đưa tay xuống phía dưới.

Lãnh Hoài Cẩn quan tâm đến tình trạng thân thể của cô nên không dám nháo quá mức, sau khi nếm thử xong sẽ muốn nữa, nhưng cô ôm chặt lấy anh, quyết tuyệt

giống như báo ân, kéo anh vào trong làn sóng càng điên cuồng.

Sự sống còn như đấu trường La Mã, cô cũng cần dựa vào phương thức như vậy để cảm thụ sự tồn tại của anh, giống như chỉ có như vậy bọn họ mới có thể cả đời vĩnh

viễn không chia lìa.

“A Cẩn, cám ơn anh, em nhất định ở bên cạnh anh cả đời.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK