Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lãnh Hoài Cẩn, em, không phải, anh nghe em giải thích, em….”

nh mắt hoài nghi của anh tựa như nhũ băng đâm vào trái tim cô.

Thẩm Vị Ương luống cuống, lập tức muốn giải thích.

Nhưng lại bị Lãnh Hoài Cẩn cắt ngang với sự chất vấn và ngờ vực.

“Là Lãnh Hoài Sân bảo em thăm dò?”

Anh buông Yến Hồi ra, đi từng bước về phía cô, trên mặt tràn đầy vẻ lạnh lẽo băng sương.

Lúc này Thẩm Vị Ương mới cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.

Sao cô cứ có cảm giác dường như Lãnh Hoài Cẩn rất phòng bị và có thành kiến với Lãnh Hoài Sân.

Chẳng lẽ là bởi vì việc Lãnh Hoài Sân đã làm với Khương Khương sao?

“Không… không phải Lãnh Hoài Sân, là… Là tự em, trước đây em là fan hâm mộ của Thời Ngạn, buổi tối hôm đó anh xem phim của anh ấy, em cảm thấy… Em cảm thấy hơi kỳ lạ, hơn nữa trước kia lúc nhà họ Thời xảy ra chuyện không may em vẫn luôn nghi ngờ…”

“Anh không muốn nghe em giải thích, em cũng không thích hợp ở đây nữa.”

Cho dù cô có giải thích thế nào thì việc cô lừa anh, dùng di động cá nhân của anh thăm dò chuyện không nên thăm dò cũng đã đụng vào điều cấm kỵ của anh.

Anh tin tưởng cô như vậy nhưng cô lại thông đồng với Lãnh Hoài Sân.

“Vệ Trạch, nhốt cô ấy vào phòng tôi trước, tìm người canh giữ cô ấy.”

Anh lạnh lùng dời ánh mắt khỏi người cô, sau đó dặn dò Vệ Trạch.

Thẩm Vị Ương như bị ánh mắt lạnh lùng của anh đâm vào trái tim, vô cùng đau đớn: “Lãnh Hoài Cẩn, anh có ý gì? Anh nghi ngờ em và anh trai anh bắt tay muốn hại anh

sao?”

Tuy rằng cô tạm thời không rõ quan hệ hiện tại của hai anh em bọn họ rốt cuộc là như thế nào nhưng dễ nhận thấy Lãnh Hoài Cẩn vô cùng kiêng kỵ chuyện cô và Lãnh

Hoài Sân có liên hệ với nhau.

Nhưng sao anh lại có thể nghi ngờ cô được?

Cô tình nguyện mạo hiểm đến nơi nguy hiểm như Cực Lạc Yến vì anh, sao anh có thể nghi ngờ cô có ý xấu được.

Nhưng điều cô không biết chính là, lần này Lãnh Hoài Sân có thể thuận lợi đưa Khương Khương rời đi dưới sự bảo vệ của nhà họ Lãnh có tám, chín phần là mượn dùng

thế lực của Cực Lạc Yến.

Lãnh Hoài Sân phản bội nhà họ Lãnh, thông đồng với Cực Lạc Chi Yến mà Thẩm Vị Ương là do Lãnh Hoài Sân đưa đến Ám Dạ, bây giờ không nên tham dự kế hoạch Cực

Lạc Yến.

Nhiều sự trùng hợp như vậy rất khó để không khiến người khác nghi ngờ rằng Thẩm Vị Ương là gián điệp do Cực Lạc Yến cài vào Ám Dạ

Lãnh Hoài Cẩn vốn đã vô cùng đau đầu vì bị anh trai ruột phản bội, bây giờ anh lại phát hiện người yêu anh, người anh muốn kết hôn và chung sống trọn đời lại phản bội anh, thông đồng với anh trai anh.

Bây giờ anh không thể nào bình tĩnh nổi.

Vệ Trạch biết những điều này, nhìn Thẩm Vị Ương một cái với vẻ đồng cảm, sau đó muốn dẫn cô rời đi: “Cô Vị Ương, cô vẫn nên quay về nghỉ ngơi trước đi, gần đây cậu ba bận rộn nhiều việc, có một số việc vẫn nên đợi hai người tỉnh táo lại rồi hẵng nói.”

Thẩm Vị Ương gật đầu, sau đó rời đi theo Vệ Trạch.

Trước khi rời đi, cô hơi uất ức nhìn về phía Lãnh Hoài Cẩn, nhẹ giọng nói: “Em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi, nếu như vì vậy mà có bất kỳ ảnh hưởng xấu đối với việc anh đang làm thì anh hãy nói rõ với em, sau này em nhất định sẽ chú ý hơn.”

Bây giờ cô đã hơi tỉnh táo lại.

Nếu vì một số lý do nào đó mà Lãnh Hoài Sân thật sự phản bội nhà họ Lãnh, vậy chuyện anh ta cố ý đưa cô vào Ám Dạ nhất định là có ý đồ riêng.

Có lẽ cô thật sự không để ý mà mắc bẫy của Lãnh Hoài Sân nên vô tình gây rắc rối cho Lãnh Hoài Cẩn.

Đây không phải là ý muốn của cô.

Cô hy vọng Lãnh Hoài Cẩn có thể nói rõ ràng với cô, đến lúc đó dù anh có trách móc thế nào cô cũng sẽ cam chịu.

Nhưng bây giờ Lãnh Hoài Cẩn lại không thèm để ý đến cô.

Đợi sau khi cô rời đi theo Vệ Trạch, Lãnh Hoài Cẩn mới hỏi Yến Hồi với sắc mặt u ám: “Cậu đã nói gì với cô ấy trong điện thoại?”

Đầu óc của cậu cả Yến không được nhanh nhạy lắm, lúc này tinh thần vẫn chưa tỉnh táo, kinh ngạc nhìn Lãnh Hoài Cẩn hỏi lại: “Gì, gì ạ?”

Lãnh Hoài Cẩn rất hiểu chỉ số thông minh của cậu em họ này, vừa bực dọc vừa nhức đầu giải thích một câu: “Người gọi điện thoại cho cậu hỏi thăm chuyện của Thời Ngạn tối hôm đó là Thẩm Vị Ương.”

Yến Hồi kinh hoàng, sợ hãi lùi về phía sau vài bước: “Là… Là cô ấy gọi cho em hả? Nhưng mà rõ ràng là giọng của anh mà, hơn nữa đó là số điện thoại di động cá nhân của anh, ngoài anh ra chắc không có người khác…”

“Cứ nói thẳng cho anh biết cậu nói gì với cô ấy?”

Với chỉ số thông minh và năng lực của Thẩm Vị Ương, bắt chước cách nói chuyện của anh cũng không phải việc khó.

Anh cũng lười giải thích chuyện này với đồ ngốc như Yến Hồi.

Yến Hồi ngẫm nghĩ rồi trả lời: “Cô ấy chỉ hỏi chuyện xảy ra đêm sinh nhật của Thời Ngạn, chính là buổi tiệc sinh nhật mà em với anh cùng đến dự ấy, lần mà video của Thời Ngạn và một người đàn ông đột… Đột nhiên xuất hiện trên màn hình đấy.”

Lãnh Hoài Cẩn hừ lạnh nói: “Bây giờ rốt cuộc cậu cũng chịu thừa nhận đó là đàn ông rồi hả?”

Nhớ lại lúc trước mình vì chuyện này mà xảy ra tranh chấp rất lớn với Lãnh Hoài Cẩn, bây giờ lại bị sự thật tát vào mặt, Yến Hồi cảm thấy hơi xấu hổ.

“Thật ra năm đó em đã cảm giác được trong video đó có thể là đàn ông nhưng mà anh, em không dám thừa nhận đó là đàn ông, cả chuyện anh ấy làm chuyện đó với

đàn ông. Lúc đó em có thiện cảm với anh ấy nhưng vẫn luôn không dám đối mặt với tình cảm đó, em nghĩ cứ theo sau anh ấy làm một đứa em trai ngoan là tốt rồi.”

Nhắc tới chuyện xảy ra năm đó, vẻ đau đớn trên mặt Yến Hồi vẫn còn rất rõ ràng.

Lãnh Hoài Cẩn nhớ rằng lúc nhà họ Thời gặp chuyện không may, Yến Hồi đã bị nhốt lại. Sau đó chuyện của nhà họ Thời kết thúc, không còn đường cứu vãn, anh giúp

cô đến khuyên Yến Hồi. Lúc vừa bước chân vào phòng anh đã nhìn thấy người em họ của mình suy sụp giống như mất đi linh hồn, anh chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ anh

ta như vậy.

Lúc ấy hình như cách buổi tiệc sinh nhật đêm đó của Thời Ngạn đã hơn một năm nhưng lúc nhìn thấy Yến Hồi lại bởi vì Thời Ngạn mà cảm xúc thất thường, một dự cảm không tốt đã nảy sinh trong lòng anh.

Nhưng loại chuyện đó không thể tùy tiện vạch trần, nói không chừng Yến Hồi không nhận ra tình cảm của mình đối với Thời Ngạn mà anh lại nói ra thì ngược lại chỉ đẩy

anh ta vào hố lửa mà thôi.

Hơn nữa gần đây của anh đã điều tra về chuyện năm đó nhà họ Thời gặp phải, càng điều tra thì càng không tưởng tượng nổi, có thể còn liên quan đến người trong mười

tập đoàn tài chính hàng đầu, hơn nữa những người này còn quyền cao chức trọng.

Nếu Yến Hồi thật sự thích Thời Ngạn vậy thì anh càng không thể để Yến Hồi dính dáng vào chuyện này bởi vì theo những gì anh điều tra được, Thời Ngạn có thể

còn….

“Anh biết rồi, đợi lát nữa anh sai người đưa cậu về, đêm nay Ám Dạ sẽ thực hiện giới nghiêm, sau này không có việc gì thì đừng đến đây một mình, Ám Dạ không nể nang bất kỳ ai đâu.”

Anh không muốn nghe thấy những lời đại loại như em họ của mình thích một người đàn ông như thế nào.

Anh không thể nào chấp nhận được.

Nhưng Yến Hồi lại kiên trì nói tiếp: “Anh, anh không vui cũng chẳng sao cả, em thích anh ấy, kế hoạch Cực Lạc Yến lần này em cũng muốn tham gia bởi vì em nghi ngờ Thời Ngạn vốn không chết, rất có khả năng anh ấy đang ở chỗ Cực Lạc Yến.”

Ánh sáng trong mắt Lãnh Hoài Cẩn dần tối đi, bình tĩnh nhìn anh ta hỏi: “Cậu có ý gì? Cậu mắc bệnh hoang tưởng hả? Mấy năm trước cậu ta đã sợ tội tự sát trong ngục giam rồi, không phải lúc đó rất nhiều nguồn đều đưa tin sao?”

Yến Hồi quật cường nhìn anh nói: “Đó chỉ là cách nói của người ngoài thôi, lúc đó vốn không có người nào của nhà họ Thời đến nhận xác anh ấy, xác của anh ấy là do tên khốn Tô Ngự xử lý.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK