Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau Thẩm Vị Ương có mặt tham gia dự thi, quả nhiên vẻ mặt của Tùy Tố rất khó coi.

Điều này càng làm rõ, hôm qua cái cọc gỗ đột nhiên rơi xuống là do Tùy Tố giở trò.

Cô cũng lười tranh luận với cô ta về chuyện hôm qua.

Cô đã quen với việc giải quyết vấn đề ngay lập tức, cũng không muốn làm Lãnh Hoài Cẩn khó xử.

Nhưng nếu hôm nay Tùy Tố còn muốn giở trò, cô chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô ta.

“Tùy Tổ, 9.1 giây, tốt quá, nhanh hơn so với hôm qua.”

“Tùy Tố, cậu giỏi quá!”

“Đúng vậy, Tùy Tổ, cậu thật là giỏi, tài năng lại chăm chỉ, cậu giỏi quá đi à!”

“Tùy Tổ, mới bắt đầu mà đã xuất sắc như vậy, làm sao bọn mình dám thi tiếp đây.”

“Haha đừng nói vậy, mình cũng có giỏi gì mấy đâu, hôm nay phát huy vượt xa bình thường thôi haha, may mắn đó mà.”

Tùy Tố là người đầu tiên làm bài kiểm tra. Hơn nữa còn đạt được kết quả rất ấn tượng, ngay lập tức được nhiều người khen ngợi.

Trong lòng Thẩm Vị Ương cũng có chút ngưỡng mộ.

Tùy Tố thực sự là một người rất tài năng, hơn nữa rất cố gắng.

Nhưng đây không phải là nguyên nhân để cô ta dẫm đạp cô.

Sau khi được những người khác khen ngợi, Tùy Tố không kìm được sự đắc ý, cười nói với Thẩm Vị Ương: “Thật ra Vị Ương cũng rất giỏi, hơn nữa cô ấy còn cố gắng hơn mình, nghe nói tối qua cô ấy đã ở đây tập luyện rất lâu đấy.”

Theo cô ta biết thì thành tích của Thẩm Vị Ương vẫn chỉ ở mức trên mười giây.

Cố gắng mà vẫn kém cỏi như vậy, đáng để cô ta dẫm đạp.

Điền Tiểu Hòa chịu nổi nữa, trừng mắt với Tùy Tố, tức giận nói: “Thì ra cô Tùy lo lắng thành tích hôm nay của Vị Ương tốt hơn cô, cho nên tối hôm qua mới cố ý giở trò với cọc gỗ, hòng làm hại Vị Ương bị thương không thể tham gia bài kiểm tra sao?”

Sau khi cô ấy hỏi câu hỏi này, những người xung quanh bắt đầu hóng chuyện, nhìn Tùy Tổ với ánh mắt có phần ẩn ý.

Mộ Dung Văn Dư đang cầm đồng hồ bấm giờ, cũng nhìn Tùy Tố và Thẩm Vị Ương với vẻ nghiêm túc: “Chuyện này là sao?”

Vẻ mặt Tùy Tố thay đổi chóng mặt, trợn mắt nhìn Điền Tiểu Hòa, tức giận nói: “Làm sao em biết là có chuyện gì?”

Nói xong, nhìn Mộ Dung Văn Dư với vẻ đáng thương nói: “Chị Mộ Dung, em biết mối quan hệ của em và Thẩm Vị Ương không được tốt, em cũng cố gắng hết sức để hòa

thuận với Vị Ương. Dù sao chúng ta cũng là một đội, sau này còn là đồng đội, nhưng em, em nghĩ có lẽ do mình làm chưa đủ tốt, nên Vị Ương đã hiểu lầm em quá nhiều ”

Dáng vẻ giả vờ đáng thương này của cô ta, làm Điền Tiểu Hòa và Thẩm Vị Ương nhìn thấy mà suýt nữa nôn ra.

Khóe mắt Mộ Dung Văn Dư hơi giật, có thể giữ vững tôn nghiêm của huấn luyện viên thật không dễ dàng.

Nhưng lúc này người hỗ trợ trà xanh, Triệu Miêu Miêu còn giúp Tùy Tố cùng nhau tỏ vẻ: “Thẩm Vị Ương, không thể bởi vì trước kia cô và Tố Tố có mâu thuẫn nhiều nhất, nên có chuyện gì cô cũng đổ lỗi lên đầu cậu ấy được?”

“Miêu Miêu!” Tùy Tố rụt rè kéo Triệu Miêu Miêu, muốn cô ta đừng nói nữa, giống như mình bị oan cũng không sao, chỉ cần mọi người vui vẻ là được: “Tớ và Vị Ương có hiểu lầm sâu sắc, nếu cô ấy không tin, tớ cũng chỉ có thể chấp nhận.”

Ai không biết thì còn tưởng rằng Thẩm Vị Ương độc ác, ngày nào cũng ức hiếp cô ta.

Thấy dáng vẻ làm bộ làm tịch của Tùy Tố, Điền Tiểu Hòa cảm thấy nắm đấm của mình cứng lại.

Thẩm Vị Ương thì lại không sao, chỉ cảm thấy kỳ lạ, bình thường Tùy Tố đều đi theo con đường của một cô chủ kiêu ngạo và ngang ngược, tại sao bây giờ lại đột nhiên

thay đổi phong cách chứ?

Rất nhanh cô đã hiểu ra, bởi vì Lãnh Hoài Cẩn đi đến.

Đội ngũ này là do anh đặc biệt thành lập để đối phó Cực Lạc Yến, không thể không tự mình đến kiểm tra.

Một người đàn ông giống như thiên thần xuất hiện trên sân tập, tỏa ra hào quang cao không thể với.

Có rất nhiều cô gái nhìn thấy vị cậu ba trong truyền thuyết lần đầu tiên, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã bị anh thu hút, trở thành người hâm mộ không rời mắt khỏi anh.

Tùy Tổ càng nhìn chằm chằm vào anh với ánh mắt của một cô bé rụt rè.

Trong lòng Thẩm Vị Ương không khỏi oán thầm, người đàn ông này không biết giữ đức hạnh đàn ông, cứ quen thu hút ong bướm.

Lãnh Hoài Cẩn làm ngơ trước những ánh mắt ngưỡng mộ này, làm như không thấy gì, bước đôi chân dài đến bên cạnh Mộ Dung Văn Dư hỏi: “Có chuyện gì xảy ra

vậy?”

Mộ Dung Văn Dư còn chưa lên tiếng, Tùy Tố đã lên tiếng.

“Cậu ba, đừng trách Vị Ương, là tại em, do em làm chưa đủ tốt, khiến cho Vị Ương hiểu lầm em, cho nên vừa gặp chuyện không hay đã đổ lỗi lên đầu em. Chuyện này không phải lỗi của cô ấy, có trách thì trách EQ của em thấp, không biết cách hòa hợp với đồng đội.”

Điền Tiểu Hòa “

Nắm đấm cứng lại.

Mộ Dung Văn Dư: “…

“1

Nể phục bậc thầy nghệ thuật trà xanh.

Lãnh Hoài Cẩn: “

“1

Cô ta muốn bày tỏ điều gì?

“Không phải nói kiểm tra sao, tại sao còn chưa bắt đầu?”

Lãnh Hoài Cẩn không quan tâm lắm đến chuyện vướng mắc giữa hai cô gái nhỏ, dù sao Vị Ương cũng không thua thiệt.

Mộ Dung Văn Dư ngay lập tức nhận ra, gọi học viên tiếp theo lên kiểm tra.

Trong lòng Tùy Tố cảm thấy rất khó chịu khi màn trình diễn của mình bị làm lơ, bèn trừng mắt nhìn Triệu Miêu Miêu.

Triệu Miêu Miêu hiểu ra, lập tức gây chuyện với Thẩm Vị Ương: “Thẩm Vị Ương, cô thật thâm độc hiểm ác!”

Lúc này, mọi người đã bắt đầu nghiêm túc xem biểu hiện của học viên tiếp theo, tiếng kêu Triệu Miêu Miêu thật sự quá đột ngột.

Mọi người nhìn về phía cô ta, với ánh mắt như chợt nhìn thấy một kẻ tâm thần.

Ngược lại Triệu Miêu Miêu không cảm thấy xấu hổ, cho dù là diễn độc thoại cũng phải diễn tiếp vai diễn này.

“Lúc nãy tôi mới nhớ ra, thành tích tốt nhất của của cô là 12.3 giây, vượt quá tiêu chuẩn 10 giây. Chắc chắn hôm nay cô biết mình không được đạt, nên mới bôi nhọ Tổ Tố, nói cậu ấy giở trò với cọc gỗ để gây rắc rối cho cô.”

Làm sao có thể có người không biết xấu hổ bóp méo sự thật như vậy, Điền Tiểu Hòa vô cùng tức giận.

Thẩm Vị Ương nhìn cô ấy trấn an, sau đó nhìn Triệu Miêu Miêu hỏi: “Cô nghĩ vậy sao?”

Triệu Miêu Miêu cười khẩy: “Bằng không thì sao? Với năng lực của cô, còn không đạt được ngưỡng tiêu chuẩn 10 giây, cô nói Tố Tố hãm hại cô, cô có gì đáng để Tố Tố hại chứ?”

Thẩm Vị Ương nắm được điểm mấu chốt, cười khẩy hỏi: “Vậy nếu như lần này tôi đạt tiêu chuẩn, hơn nữa còn đạt tiêu chuẩn chỉ với 8 giây thì sao?”

“8 giây? 8 giây haha, cô đang nói đến thời hạn của bạn trai sao?” Triệu Miêu Miêu giễu cợt đánh giá cô, dùng ánh mắt cực kỳ khinh thường: “Đừng nằm mơ giữa ban

ngày nữa, Thẩm Vị Ương, nếu cô có thể hoàn thành trong 8 giây, tên của tôi, Triệu Miêu Miêu, sẽ viết ngược lại.”

Bài kiểm tra này có thể nói là bài kiểm tra khiêu chiến giới hạn, từ nửa phút tăng lên hơn mười giây rất dễ dàng, còn muốn nhanh chóng tăng lên trong giới hạn mười

giây thì đúng là nói chuyện viển vông.

“8 giây?”

Thẩm Vị Ương nghiền ngẫm lại thời gian này, liếc nhìn Lãnh Hoài Cẩn với ánh mắt đầy ẩn ý.

Vẻ mặt của Lãnh Hoài Cẩn thật sự hơi khó coi, khi bắt gặp ánh mắt trêu chọc của cô, anh lại cảm thấy có chút bất lực.

Chắc chắn bây giờ cô gái nhỏ này đang suy nghĩ, nếu như anh một mực không muốn đụng vào cô, có phải là do anh không ổn ở mặt nào không.

Đúng thật là… Một sự ô nhục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK