Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Buổi tiệc từ thiện đêm nay, bà cụ Lãnh vốn sẽ đến, em có biết tại sao đột nhiên bà không tới nữa không?” Lục Vân Sâm ngồi trên ghế lái, nói một câu không đầu không đuôi..

Thẩm Vị Ương nghe không hiểu lắm, chỉ phỏng đoán lờ mờ: “Anh, anh nói xem bà cụ Lãnh này, không phải có quan hệ với Lãnh Hoài Cẩn chứ?”

Lục Vân Sâm: “Bà ấy là bà nội Lãnh Hoài Cẩn.”

Nhắc tới Lãnh Hoài Cẩn, Thẩm Vị Ương lại lo lắng trong lòng, có loại dự cảm không tốt.

Quả nhiên, Lục Vân Sâm tiếp tục nói: “Bà cụ Lãnh luôn bất hòa với bà nội chúng ta, đêm nay bà ấy không đến, cũng là bởi vì bà chúng ta sẽ tới, vì vậy Vị Ương, đừng

khiến bà đau lòng.”

Thẩm Vị Ương nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lục Vân Sâm, trong lòng ngũ vị tạp trần, cô cũng không biết mình đang khó chịu hay là không có cảm xúc gì hết, chỉ nhìn Lục Vân Sâm hỏi: “Anh, anh nói như vậy là ý muốn em không qua lại với Lãnh Hoài Cẩn nữa đúng không?”

“Anh yên tâm, em sẽ không tiếp tục dây dưa với anh ta nữa. Em, em cũng có việc muốn nói với anh, muốn tìm anh giúp.”

Cô có thể thẳng thắn như vậy, khiến trong lòng Lục Vân Sâm rất vui mừng: “Em có thể thẳng thắn như vậy, anh rất vui, có chuyện gì em nhất định phải nói rõ với anh, thì

anh mới có thể giúp em được, có hiểu chưa?”

Đối với cô em gái này, mặc dù anh ta mới nhận chưa được bao lâu, nhưng vì có quan hệ máu mủ, hơn nữa bởi vì Mộ Thanh Hoan mà yêu ai yêu cả đường đi, nên anh ta

vô cùng thương yêu, đối xử với cô cũng không khác gì với những anh em từ nhỏ đến lớn cùng trưởng thành kia.

Thẩm Vị Ương không biết việc ngày trước, cũng không biết trước kia cô với Lục Vân Sâm tiếp xúc được bao nhiêu, nhưng máu mủ ruột thịt ở nơi đây, khiến cô vô cùng

tin tưởng anh ta.

“Anh, thật ra mấy hôm trước em định đi đăng ký kết hôn với Cố Trường Đình, nhưng khi đến cục dân chính em mới biết em vẫn chưa ly hôn với Lãnh Hoài Cẩn.”

Trên mặt Lục Vân Sâm kinh ngạc trong chớp mắt, nhưng rất nhanh đã không còn ngạc nhiên mấy, cứ như đã sớm đoán được.

Thẩm Vị Ương không hiểu nhìn Lục Vân Sâm hỏi: “Anh, anh đã sớm biết rồi?”

Lục Vân Sâm hạ cửa sổ xe xuống, châm một điều thuốc hít một hơi xong mới chậm rãi nói ra: “Ngày đó em tới nhà, thái độ lúc anh ta mang theo đứa nhỏ tới nhà đối diện với Cố Trường Đình, anh đã đoán được một chút.”

Bằng không theo như tính tình của Lãnh Hoài Cẩn, nếu như Cố Trường Đình thật sự có thể kết hôn với cô, chắc chắn đêm hôm đó Cố Trường Đình cũng khó sống mà trở vê.

“Vốn anh còn thấy lạ, nếu năm đó anh ta thật sự ly hôn với em, sao anh lại không biết chút nào hết.”

Trong lòng Thẩm Vị Ương căng thẳng, cảm giác có một số việc hình như còn phức tạp hơn cô tưởng: “Tại sao lại nói vậy?”

Lục Vân Sâm: “Em có biết anh từng ly hôn với Thanh Hoan không?”

Thẩm Vị Ương gật đầu: “Từng nghe Thanh Hoan nói qua.”

Lục Vân Sâm: “Vậy em có biết tại sao bây giờ em ly hôn với Lãnh Hoài Cẩn khó khăn như vậy, mà anh với Hoan Hoan lúc ấy ly hôn lại vô cùng dễ dàng không?” Thẩm Vị Ương khó hiểu: “Tại sao? Chẳng lẽ không phải bởi vì anh dễ tính à?”

Tuy rằng bối cảnh sau lưng Lãnh Hoài Cẩn phức tạp hơn Lục Vân Sâm rất nhiều, nhưng nếu bàn địa vị, Lục Vân Sâm cũng không thấp hơn anh bao nhiêu.

Vì vậy ban đầu Thẩm Vị Ương từng nghĩ tới đi hỏi Mộ Thanh Hoan, lúc đó cô ấy ly hôn với Lục Vân Sâm như thế nào.

Nhưng mà bây giờ vợ chồng người ta tình cảm nồng nàn, cô lại chưa nghĩ ra nên nói chuyện của cô với Lãnh Hoài Cẩn như thế nào, tùy tiện hỏi những cái đó không tốt

lắm, vì vậy nên không đi hỏi nữa, có thể là bởi vì tính tình Lục Vân Sâm tốt hơn Lãnh Hoài Cẩn.

Nhưng mà Lục Vân Sâm lại lắc đầu: “Lúc ấy tính anh cũng không tốt như bây giờ, chắc em không biết, anh có thể ly hôn là bởi vì bọn anh chưa hề kết hôn chính thức, anh không muốn ép Hoan Hoan để cô ấy đi tìm hiểu chuyện này rồi cô ấy lại càng thêm thất vọng về anh.”

“Chưa chính thức kết hôn là ý gì?” Giọng nói Thẩm Vị Ương run rẩy nhìn Lục Vân Sâm hỏi: “Là không làm hôn lễ, hay là không, không đăng ký kết hôn?”

Lục Vân Sâm gạt tàn thuốc xuống, làn da màu lúa mạch nơi tay là do phơi nắng lúc huấn luyện mà có, mang theo khí chất nam tính của đàn ông.

“Đăng ký kết hôn rồi, nhưng chưa cập nhật vào hệ thống cục dân chính, là anh cố ý làm vậy, bởi vì khi đó còn chưa phải lúc anh có thể kết hôn, nhà mẹ đẻ bên cô ấy rất

loạn, nếu như anh kết hôn với cô ấy, phía trên sẽ có người chuyên môn tới điều tra, nếu cuối cùng kết quả điều tra ra không đủ tiêu chuẩn, bọn anh sẽ không thể nào kết hôn được, thậm chí về sau muốn gặp mặt cũng sẽ rất khó khăn.”

Nhớ tới mình trước kia, tâm trạng Lục Vân Sâm hơi phức tạp.

Thẩm Vị Ương nghe xong càng cảm thấy không thể tưởng tượng: “Sao lại thế được? Sao lại có thể có quy củ như vậy?”

Lục Vân Sâm: “Cao xứ bất thẳng hàn*, trừ khi anh bằng lòng buông bỏ tương lai, rời xa trung tâm quyền lực, bằng không chưa đợi bên trên nhúng tay, bà cụ trong nhà và bố anh đã không ngồi yên mặc kệ.”

*Cao xứ bất thắng hàn: Chỗ cao khó tránh khỏi rét lạnh.

Khi đó anh ta chỉ cảm thấy cô ấy rất thú vị, có chút thiện cảm mà thôi, nên cũng không muốn bản thân đánh đổi tiền đồ, vì vậy anh ta đã rất tệ, dụ dỗ con gái nhà người

ta đăng ký kết hôn giả, ký hiệp nghị kết hôn, nhưng vẫn chưa đệ trình giấy tờ kết hôn lên trên.

Lúc đó cô ấy tưởng anh ta cũng chỉ là một người bình thường, không ngờ nước trong đó sâu như vậy.

Chẳng qua về sau tình cảm với cô ấy dần sâu đậm, hai người chính thức ý hợp tâm đầu thì anh ta cũng không thể để cô ấy chịu thiệt thòi nữa, giúp cô ấy xử lý xong chuyện trong nhà rồi bắt đầu đệ trình giấy tờ kết hôn lên trên.

Nhưng lại bị bố anh ta chặn lại giữa đường, sau này bà nội và mẹ anh ta biết chuyện anh ta “kết hôn” với Hoan Hoan, làm loạn muốn bọn anh chia tay, vì không để Hoan

Hoan biết thân phận thật của anh ta về sau trèo lên anh ta, họ không vạch trần chuyện anh ta kết hôn giả, chỉ kêu Hoan Hoan ly hôn với anh ta.

Bây giờ nghĩ kỹ lại, về sau họ gặp nhiều khó khăn trắc trở như vậy, đều là do anh ta không kiên định ngay từ đầu.

Nếu như ngay từ đầu bản thân chịu được áp lực kết hôn chính thức với cô ấy, sau này cô ấy cũng sẽ không rời bỏ anh ta dễ dàng như vậy.

Lục Vân Sâm nghĩ tới những thứ này, trong lòng hơi hụt hẫng.

Thẩm Vị Ương nghe cũng thấy chán nản.

Có lẽ cách làm của Lục Vân Sâm thực sự khiến người thất vọng đau khổ, nhưng nếu lúc ấy muốn kết hôn thì cũng không có cách tốt hơn.

”Nếu Lãnh Hoài Cẩn muốn kết hôn cũng phải phiền phức như vậy sao?”

Lục Vân Sâm: “Hoàn cảnh nhà họ Lãnh phức tạp, như một thanh kiếm vì quốc gia mà chiến đấu, thanh binh khí này ai là người khống chế, bên cạnh người này lại có bao nhiêu người, phải cực kỳ thận trọng, em nói em tìm được ghi chép kết hôn ở cục dân chính, điều này đã nói lên anh ta thật sự kết hôn với em.”

“Anh ta có thể chống lại ý của tất cả mọi người đi lấy một cô gái đã định trước sẽ không được gia tộc công nhận, có lẽ anh ta đã trả cái giá rất đắt.”

Trả cái giá rất đắt sao?

Thẩm Vị Ương nắm chặt túi xách trong tay, trong lòng bắt đầu hơi bất an.

“Nếu quả thật như lời anh nói, có lẽ Lãnh Hoài Cẩn đã trả giá rất đắt để lấy em, vậy tại sao sau khi kết hôn anh ta còn muốn ngoại tình?”

Ly hôn với Lãnh Hoài Cẩn, hình như còn khó hơn cô nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK