Mục lục
Một thai bốn bảo, mommy bà trùm cưng chiều vô đối - Thẩm Vị Ương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỹ năng của hai người không tệ, nắm đấm chắc nịch, kỹ năng này có thể quay được một bộ phim võ thuật mà không cần thầy chỉ đạo võ thuật hướng dẫn.

Trương Tịnh là một võ sĩ chuyên nghiệp, đánh tốt là chuyện bình thường.

Nhưng cô gái mới đến này, cô tên là Diệp Chiêu Chiêu phải không?

Không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, hơn nữa kỹ năng còn tốt hơn Trương Tịnh.

Nếu cô có thể trở thành một diễn viên chuyên nghiệp thì chỉ cần một tác phẩm đã có thể nổi tiếng.

Mặc dù trước đây Lộ Ôn Châu chủ yếu làm việc ở nước ngoài, nhưng môi trường giới giải trí ở đâu cũng gần giống nhau, những người kêu ca rằng họ có tài nhưng

không gặp thời, thực ra cũng chỉ vì họ chưa đủ đẹp mà thôi.

Còn người có nhan sắc thì chỉ cần có một tác phẩm nổi trội là đủ, còn tương lai họ ra sao thì vẫn phải dựa vào nỗ lực của từng người.

“Cô thua rồi.”

Chưa đến mười chiêu, Thẩm Vị Ương đã khống chế cánh tay của Trương Tịnh, khiến cô ta không thể vùng vẫy.

Trương Tịnh không phục, nhưng dù thế nào thì cô ta cũng không có cách nào vùng ra được.

Từ nhỏ cô ta đã tự học và rèn luyện trong phòng tập võ của gia đình mình, nhưng bây giờ, cô lại có thể thua người phụ nữ thoạt nhìn trông có vẻ rất yếu đuối này, làm

sao cô ta cam tâm cho được.

“Lần sau cô còn tùy tiện bịa đặt, tôi sẽ không tha cho cô.”

Thẩm Vị Ương buông cô ta ra, cô ta loạng choạng suýt ngã về phía trước.

Khi cô ta định khiêu khích Thẩm Vị Ương lần nữa, Lộ Ôn Châu đã đi tới.

“Không nghĩ rằng kỹ năng của cô Diệp lại tốt như vậy, diễn viên đóng thế sẽ quyết định là cô.”

Anh ấy nhìn Thẩm Vị Ương và công bố kết quả, sau đó lại nhìn Trương Tịnh lịch sự nói: “Cô Trương, thật sự xin lỗi, có cơ hội thì lần sau chúng ta lại hợp tác, cho tôi

danh thiếp của cô, tôi sẽ liên lạc lại với cô nếu có vai diễn phù hợp trong bộ phim tiếp theo.”

Trương Tịnh, người vốn vẫn còn đang trong cơn thịnh nộ, khi nghe thấy Lộ Ôn Châu nói như vậy thì sửng sốt.

Vai diễn cho cô ta trong bộ phim tiếp theo sao?

Nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của cô ta, Lộ Ôn Châu cười nói: “Nếu cô Trương không hài lòng, tôi cũng không miễn cưỡng, vừa rồi cô Trương và cô Diệp đánh nhau rất

tuyệt vời, vì vậy, tôi nghĩ rằng nếu có những vai diễn đòi hỏi những kỹ năng tốt trong bộ phim tiếp theo, có thể mời cô Trương đến giúp.”

Anh ấy nói như vậy thì Trương Tịnh đã hiểu.

Anh ấy muốn sử dụng Diệp Chiêu Chiêu trong bộ phim này, nhưng cũng không muốn làm cho cô ta ghen ghét Diệp Chiêu Chiêu, vì vậy đã giao cho cô ta một vai

diễn.

Mặc dù nhìn theo cách này, có vẻ như cô ta được hưởng hào quang của Diệp Chiêu Chiêu, nhưng dù sao thì cũng đã nhận được một vai diễn có thể lộ mặt.

Những người thông minh nên chấp nhận và nắm bắt cơ hội vào lúc này, đồng thời phải biết ơn Lộ Ôn Châu và Diệp Chiêu Chiêu.

Trương Tịnh lập tức lấy danh thiếp từ trên người mình đưa cho Lộ Ôn Châu: “Cảm ơn, đạo diễn Lộ.”

Sau khi cảm ơn Lộ Ôn Châu, cô ta lại nhìn sang Thẩm Vị Ương và nói cảm ơn: “Chiêu Chiêu, cảm ơn cô, nếu không phải kỹ năng của cô tốt, vừa rồi dẫn dắt tôi, đạo diễn

Lộ cũng sẽ không đánh giá cao tôi như vậy.”

“Mà vừa rồi, tôi không nên bịa đặt khi tôi không biết sự thật về chuyện này, tôi xin lỗi cô, hy vọng cô có thể thứ lỗi cho tôi!”

Nói xong cô ta liền cúi đầu.

Thú vị thật.

Thẩm Vị Ương không ngờ rằng Trương Tịnh này lại có thể thông minh như vậy, sức chịu đựng cũng lớn hơn cô nghĩ.

Cô nhận lấy danh thiếp mà cô ta đưa, sau đó đó cô ta lên và nói: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi cũng có lỗi, là do tính tình tôi quá nóng nảy, cũng cảm ơn cô đã không tính toán

với tôi.”

“Trương Tịnh này thật không đơn giản.”

Sau khi Trương Tịnh cùng hai cô em gái khác rời đi, Lộ Ôn Châu cũng không chịu được mà lắc đầu ngao ngán.

Ai nói không phải chứ?

Thẩm Vị Ương có cùng cảm xúc với anh.

Mặc dù loại người này khéo léo, biết ăn nói, nhưng trong giới hỗn tạp này, chỉ những người đi theo chiều hướng vận hành của giới thì mới có thể sống sót.

“Diệp Chiêu Chiêu phải không? Để tôi tự giới thiệu lại, tôi tên là Lộ Ôn Châu.”

Lộ Ôn Châu giới thiệu bản thân với cô rất lịch sự.

Khi cô chìa tay bắt tay anh ấy, anh ấy cũng rất đúng mực chỉ nắm một nửa.

“Xin chào, tôi tên là Diệp Chiêu Chiêu.”

Sau khi Lộ Ôn Châu gọi thầy chỉ đạo võ thuật đến và nói: “Vừa rồi tôi thấy kỹ năng của cô không tệ, những động tác khó hơn hẳn là cô cũng có thể học được.”

Thẩm Vị Ương gật đầu: “Tôi có thể.”

Sau đó hai người không nói thêm nữa, Thẩm Vị Ương chuyên tâm học toàn bộ các động tác cùng với thầy chỉ đạo võ thuật.

Cô học rất nhanh, trong một giờ đã học được toàn bộ động tác, tay dài chân dài, động tác còn trông đẹp hơn cả thầy chỉ đạo võ thuật.

Lộ Ôn Châu cũng không ý thức được mình đã xem hơn một giờ.

Đây là lần đầu tiên anh ấy thấy một cô gái diễn cảnh đánh nhau mà lại xinh đẹp như vậy, uyển chuyển, nhanh nhẹn, giống như cô vốn là một nữ hiệp có võ công cái

the.

“Học tốt lắm.”

Anh vừa nói vừa rút khăn giấy cho cô lau mồ hôi.

Thẩm Vị Ương đặt cây kiếm dài trong tay xuống, cầm lấy khăn giấy, khiêm tốn cười nói: “Là thầy dạy giỏi.”

Lộ Ôn Châu hỏi: “Cô chỉ muốn làm một diễn viên đóng thể thôi sao?”

Thẩm Vị Ương nhìn anh ấy, chờ anh ấy nói tiếp.

Bị một đôi mắt như vậy nhìn chằm chằm, Lộ Ôn Châu có chút đỏ mặt: “ờm, ý của tôi là, tôi cảm thấy điều kiện của cô rất tốt, muốn cho cô thử một vai diễn, nếu như lần

này cô diễn tốt, một tháng nữa tôi khai máy bộ phim mới, cô vào vai nữ chính có được không?”

Vai nữ chính?

Mặc dù đã đoán được Lộ Ôn Châu sẽ cho mình đi quay phim, nhưng Thẩm Vị Ương không ngờ rằng lại có thể là vai nữ chính.

Khuôn mặt hiện tại của cô rốt cuộc có nhiều sức quyến rũ như vậy sao? Sao lại có thể khiến cho một đạo diễn nổi tiếng mời cô vào vai nữ diễn viên chính?

Nếu nói không có quy tắc ngầm, người khác đều sẽ không tin.

Thẩm Vị Ương nhìn Lộ Ôn Châu để phòng rồi khẽ cười: “Đạo diễn Lộ không cần đùa tôi, trước mắt tôi chỉ muốn quay thật tốt cảnh đóng thế tối nay.”

Nhìn ánh mắt đề phòng cô, Lộ Ôn Châu nhớ tới sự cợt nhả của Tiền Tiến đối với cô trước đây, lúc này cũng rất hiểu cho cô: “Không sao, cô có thể từ từ suy nghĩ, tôi không thích làm khó người khác, mong cô Diệp cũng đừng có thành kiến với tôi, tôi thành tâm nghĩ rằng cô có thể làm được.”

Anh ấy vừa trở về nước, cũng cần một bộ phim truyền hình bom tấn để có chỗ đứng trong giới đạo diễn trong nước, bây giờ gặp được một nữ diễn viên phù hợp, đương

nhiên anh ấy muốn ký hợp đồng khi cô còn non nớt.

Chờ sau khi cô nổi tiếng rồi mới ký thì thù lao sẽ cao hơn, một khi thù lao cao, chi phí sản xuất ở những khâu sản xuất khác chắc chắn sẽ giảm.

Cho nên bây giờ anh mới lập tức ném cho Thẩm Vị Ương một cành ô liu.

Thẩm Vị Ương cũng không từ chối, cô nói sẽ suy nghĩ, đợi quay xong phân cảnh đóng thế tối nay thì nói tiếp.

Buổi quay phim tối nay, cô có thể gặp được Thân Khiết.

Bây giờ, người đang trong cơ thể của Thân Khiết là ai, cô rất tò mò, nhưng đồng thời, lại có một cảm giác rất bất an.

Cô hoàn toàn không có tâm trạng để nghĩ về việc sau này cô sẽ phát triển như thế nào, vì vậy cô không có cách nào cho Lộ Ôn Châu câu trả lời.

Tuy nhiên, khi cô quay lại phòng trang điểm sau khi quay xong cảnh đánh nhau vào ban đêm thì không thấy Thân Khiết trang điểm trong phòng.

Đây là một phòng trang điểm rất lớn được nhiều người sử dụng, bởi vì cô là diễn viên đóng thế của Thân Khiết, cần dùng quần áo và đồ trang sức của cô ta nên bây giờ cô đang ngồi trước bàn trang điểm của Thân Khiết, nhưng trước khi quay phim và khi quay xong trở lại đều không nhìn thấy Thân Khiết.

Cô cảm thấy kỳ lạ.

Bối cảnh tối nay được dựng xong rồi, có những chỗ cần Thân Khiết quay lộ mặt, nếu tối nay cô ta không đến, chẳng lẽ phải đợi đến ngày mai làm phiền nhiều người như vậy phải cùng cô ta quay lại một lần nữa sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK