“Không cần, để tự tôi đi hỏi cô ấy, anh có thể giúp tôi vào xem cô ấy có ở trong trường học không có được hay không?”
Thẩm Vị Ương nói đại khái vị trí văn phòng của Hứa Chiêu Hi cho Liễu Hoài Xuyên, nhờ Liễu Hoài Xuyên thay mình đi nhìn thử trước một lượt.
Vừa rồi bị đám trẻ con vây quanh ở ngoài cổng, cô mới muộn màng phát hiện ra thân phận của mình bây giờ không thấp lắm, có rất nhiều người nhận ra cô, nếu cứ tuỳ
tiện đi tìm Hứa Chiêu Hi, bị người có lòng nhìn thấy tưởng là có âm mưu gì to lớn thì sẽ không tốt lắm.
Liễu Hoài Xuyên đi vào một lúc rồi mới ra ngoài, nói với cô: “Không có, tôi đi hỏi hiệu trưởng rồi, hiệu trưởng nói cô ấy xin nghỉ, hôm nay không tới trường học, tôi đã xin địa chỉ nhà của cô ấy, có cần tôi đi cùng cô tới đó xem thử không?”
Thẩm Vị Ương nhận lấy địa chỉ từ trong tay anh ấy, sau đó nói: “Để tôi tự đi, nhiều người tôi sợ cô giáo Tiểu Hứa căng thẳng.”
Liễu Hoài Xuyên: “Được, vậy tôi lái xe đưa cô đi.”
Thẩm Vị Ương không từ chối, đi theo Liễu Hoài Xuyên, để anh lái xe đưa mình đi tìm Hứa Chiêu Hi.
Đến cổng nhà Hứa Chiêu Hi, lập tức bảo anh ấy quay về bận việc của mình đi.
“Liễu đại ca.” Ngay lúc Liễu Hoài Xuyên đang định đi, Thẩm Vị Ương đột nhiên nhớ tới một việc chưa nói, gọi anh ấy lại: “Liễu đại ca, chuyện đính hôn của Tuỳ Tố anh có biết không?”
Liễu Hoài Xuyên dừng lại một chút: “Bây giờ thì biết rồi.”
Thẩm Vị Ương: “Anh với cô ấy…”
Liễu Hoài Xuyên: “Rất tốt, nếu như cô ấy đưa thiệp mời cho tôi, khi tổ chức hôn lễ tôi cũng sẽ đi, cô nói với cô ấy, chuyện mời hay không mời tôi cũng không phải lo
lång.”
Thẩm Vị Ương“.
Có vẻ như Liễu Hoài Xuyên thực sự không thích Tuy Tố.
Nếu không sẽ không nói chuyện bình tĩnh như gió thổi mây bay như vậy.
Chỉ là hơi đáng tiếc, cô còn tưởng bọn họ có thể cùng nhau tiến xa hơn.
“Cô giáo Tiểu Hứa, cô giáo Tiểu Hứa cô có ở đó không?”
Sau khi Liễu Hoài Xuyên rời khỏi, Thẩm Vị Ương lên lầu gõ cửa phòng của Hứa Chiêu Hi.
Đây là một căn phòng chung cư nhỏ bình thường, không thể nói là sang trọng, cũng không thể nói là tồi tàn, có vẻ như Hứa Chiêu Hi cũng không giống người thiếu
tiền.
“Cô Thẩm.”
Hứa Chiêu Hi ra mở cửa rất nhanh, mặc bộ đồ ngủ, mái tóc hơi lộn xộn, dưới sáng mặt trời còn thấy có chút quầng thâm, nhìn qua tình trạng có vẻ không tốt lắm.
Tin tức hôm qua chắc hẳn đã có ảnh hưởng rất lớn đối với cô ấy.
“Mẹ ơi, bà ngoại tới rồi ạ?”
Thẩm Vị Ương còn chưa kịp nói chuyện, một bé trai đáng yêu mềm mại từ sau lưng Hứa Chiêu Hi ló đầu ra, Hứa Chiêu Hi lập tức đẩy cái đầu nhỏ của cậu bé về sau, sau đó mời Thẩm Vị Ương vào nhà.
Sau khi Thẩm Vị Ương vào nhà cô ấy mới ngượng ngùng xin lỗi: “Thật ngại quá cô Thẩm, tôi sợ bị người khác phát hiện ra, tôi không muốn Viễn Viễn lộ ra ngoài ánh sáng, bây giờ có rất nhiều người đang tìm kiếm nơi ở của tôi.”
Hiện giờ Thẩm Vị Ương vẫn còn hơi bất ngờ sửng sốt khi biết Hứa Chiêu Hi đột nhiên có thêm một đứa con trai.
Đứa bé trai này khoảng bốn năm tuổi, nhưng mà hình như Hứa Chiêu Hi vừa tốt nghiệp rồi lập tức tới trường của Y Y làm giáo viên luôn đúng không?
“Viễn Viễn ngoan, mẹ có chuyện cần nói với dì, Viễn Viễn tự vào phòng ngủ chơi một mình có được không nào?”
Hứa Chiêu Hi xoa xoa cái đầu nhỏ của Hứa Trí Viễn nói.
Sau khi cậu bé ngoan ngoãn đi khỏi, cô ấy mới lúng túng nhìn Thẩm Vị Ương, nói: “Tôi, con trai tôi Hứa Trí Viễn.”
Thẩm Vị Ương ngẩn người: “Ừm, cô, cô đã có bạn trai rồi sao, hay là, nếu cô không muốn nhắc tới, thì chúng ta nói chuyện khác đi.”
“Cũng không phải là không thể nói, chính là trước kia tôi không cẩn thận mang thai, bởi vì cơ thể có vấn đề, đứa bé này là cơ hội duy nhất để tôi được làm mẹ, nên tôi đã sinh nó ra, coi như là bây giờ khá phổ biến trào lưu mẹ đơn thân.” Hứa Chiêu Hi cười tinh nghịch, nhìn qua cũng không có vẻ bi quan buồn bã gì.
Thẩm Vị Ương cũng cảm thấy mừng cho cô ấy, nếu như không có tình cảm gì với bố đứa bé, chỉ cần có đứa con cũng rất tốt rồi.
“Cô Thẩm, hôm nay tới tìm tôi có chuyện gì vậy, là Y Y ở bên đó có chuyện gì sao?”
Lý do bọn họ gặp nhau là vì một người là giáo viên, một người là phụ huynh học sinh, vậy nên sau khi ngồi xuống pha một tách trà nhài, Hứa Chiêu Hi đinh ninh Thẩm Vị Ương tới là vì chuyện của Y Y.
“Cứ gọi tôi là Vị Ương là được rồi, Y Y không có chuyện gì cả, cảm ơn cô giáo Tiểu Hứa nhớ tới.” Trước khi chưa biết thái độ của Hứa Chiêu Hi đối với chuyện bản quyền, tất nhiên Thẩm Vị Ương sẽ không nhanh như vậy đã nói ra chuyện mình là Tiểu Thất: “Tôi vừa nghe nói, hình như cô mới gặp rắc rối, tôi hơi lo lắng nên tới xem thử”
Lúc này Hứa Chiêu Hi hơi buồn bã: “Tôi thực sự không biết vì sao mọi chuyện lại trở thành như thế này, hôm qua ngài Biên không hề đẩy tôi, là do tôi không cẩn thận nên té ngã, nhưng mà tôi, tôi không có cách nào đứng ra giải thích cho anh ta, cảm thấy hơi có lỗi với anh ta.”
“Có thể ngài Biên bây giờ cũng coi thường loại người như tôi giải thích giúp anh ta, nhất định anh ta cho rằng tôi cố ý hãm hại anh ta.”
Thẩm Vị Ương giải thích giúp: “Anh ta sẽ suy nghĩ rõ ràng, nếu như cô hãm hại anh ta, sẽ không khiến bản thân mình liên luỵ vào. Chiêu Hi, tôi là bạn bè của Biên Mục Dã, hôm nay tới thăm cô, có một chút nguyên nhân liên quan đến anh ta, có phải cô gặp phải rắc rối gì không, cô cứ nói với tôi, nói không chừng tôi sẽ có thể giúp cô.”
Thời điểm Thẩm Vị Ương tới tìm cô ấy, cô ấy đã lập tức đoán được cô có khả năng liên quan đến bộ phim này, thân phận của Thẩm Vị Ương như vậy, bất kể có bạn bè là đạo diễn hay là nam diễn viên đang nổi, cũng đều rất bình thường.
Chứ chỉ bèo nước gặp nhau như bọn cô, thì hôm nay cần gì cô tới cùng lội xuống bùn.
“Tôi có gặp rắc rối gì lớn đâu, chỉ là chuyện lần này của ngài Biên tôi lực bất tòng tâm, thật sự không thể giúp anh ta được, bản quyền của quyển sách này đã không có quan hệ gì với tôi nữa rồi.”
Hứa Chiêu Hi căng thẳng nắm chặt ngón tay nói với Thẩm Vị Ương.
Thẩm Vị Ương ngạc nhiên, kỳ lạ nói: “Là bên phía trang web gặp rắc rối sao? Nếu là như vậy, chúng tôi sẽ mời luật sư tốt nhất để tiến hành bàn bạc.”
Hứa Chiêu Hi lắc đầu: “Không phải, là vấn đề ở chỗ tôi thôi, cô Thẩm, chuyện này tôi thực sự không thể giúp đỡ được mọi người, tôi không có bất kỳ quyền gì với bản quyền của quyển sách này cả.”
Cô ấy không bằng lòng nói nhiều, Thẩm Vị Ương cũng không muốn ép buộc cô ấy.
Sau khi an ủi cô ấy vài câu đành phải rời đi.
Hàn Chiêu Hi rất áy náy, lúc cô gần đi còn xin lỗi rối rít: “Tôi xin lỗi, thật sự rất xin lỗi, tôi cũng muốn giúp đỡ mọi người, nhưng mà thực sự tôi không tự quyết định được, tiểu thuyết đặc sắc nhiều như vậy, mọi người có thể từ bỏ IP này đi.”
Từ bỏ cái IP này.
Vậy thì chẳng phải một chút tiền bản quyền cũng không có sao?
Thẩm Vị Ương cảm thấy Hứa Chiêu Hi cứ có điểm gì đó là lạ.
Vì sao bản quyền lại không thuộc về cô ấy?
Có vẻ như cô ấy đang gặp phải rắc rối nghiêm trọng.
“Liễu đại ca, anh giúp tôi điều tra thêm về Hứa Chiêu Hi nhé, đi tới bên phía toà án xem thử, có phải quyển ‘Ô trọc‘ này dính tới vụ kiện cáo bản quyền gì không.”
Liễu Hoài Xuyên: “Được, bây giờ tôi đi sang bên kia kiểm tra hồ sơ một chút, tối nay sẽ có câu trả lời cho cô, có cần tôi đưa cô về nhà không?”
Thẩm Vị Ương: “Tự tôi lái xe về nhà là được rồi.”
Lời tác giả:
Đại khái 150 vạn chữ về sau sẽ viết về chuyện cũ của Lãnh Diên và Lãnh Quân.
Từ khoá: hôn nhân thứ hai, ngọt sủng, nam tiểu tam, bạch nguyệt quang, song khiết.
Dù cho bỏ lõ một lần, cũng vẫn phải giữ được dũng khí ban đầu để tiến về phía trước. (Hạng Tri Mộ)
Chỉ cần em nghĩ đến, chỉ cần anh có thể. (Lãnh Quân)