"Em!"
"Em làm sao? Anh, mấy ngày nay anh cũng đâu có quản em, sao anh lại tức giận vậy?"
"Năm năm trước, anh cho em làm một nhiệm vụ, bảo em giết một người, anh ta tên là Cố Trường Quân! Em hỏi anh, rốt cuộc anh có biết anh ta là Meilen, và cũng chính là anh ruột của Bonnie không!"
"Cái này... chẳng phải là chuyện cũ ngày xưa rồi sao? Sao em lại nhắc đến nữa?"
"Anh, chuyện này chưa xong đâu! Tạo sao anh lại giấu em!" Cô ta phẫn nộ nói: "Anh đã hại hạnh phúc duy nhất của em gái anh rồi đấy, anh có biết không?"
"Nếu anh nói cho em biết anh ta là ai, thì em còn xuống tay được nữa sao?" Anh ta thu lại nụ cười, rồi thản nhiên nói, vẻ mặt thâm sâu như lão hồ ly.
"Anh... trước kia anh lừa em, chỉ cần em làm giúp anh chuyện này, anh sẽ cầu xin bố giúp em, để em và Bonnie ở bên nhau. Sau này anh lại để em đi giết anh trai ruột của Bonnie, khi xưa du thuyền bị nổ, bao nhiêu người bỏ mạng, nếu Bonnie mà chết, vậy thì đời này em phải làm sao?"
"Anh, rõ ràng anh biết hết, tại sao anh lại giấu em!"
Lucia nói với tâm trạng có chút mất khống chết.
"Đối với sự phát triển hiện tại của Bonnie, quả thật anh thấy thế là đủ rồi. Vốn dĩ anh cho rằng ba đứa con trai nhà họ Cố, Cố Trác Đông nắm quyền hành từ thời niên thiếu, hai tên phế vật này là kẻ không làm được việc gì. Nhưng không ngờ Meilen lại là thiên tài trời sinh, đối với việc vận dụng tiền ảo Bitcoin, quả thật là tay không che mắt sói."
"Anh ta và nhà họ Ôn đã hợp tác được mấy năm, nhà họ Ôn phát triển vượt bậc, khiến cho người khác không thể không lưu tâm. Anh có ý kết giao với anh ta, nhưng không ngờ anh ta lại từ chối, không chịu rời khỏi nhà họ Ôn. Nếu anh đã không có được, thì người khác cũng đừng hòng có được thiên tài như thế, cho nên anh ta chết, là việc tốt đối với tất cả mọi người." "Anh vốn tưởng anh ta chết rồi, Bonnie này thì càng chẳng làm nên trò trống gì, nhưng không ngờ là anh ta cũng không nhàn hạ nghỉ ngơi, vài năm ngắn ngủi, đã năm trong tay hai tập đoàn lớn, giá trị kinh người. Đúng là, anh đã sơ suất rồi, nhưng anh cũng chẳng quan tâm, bây giờ cũng vẫn còn kịp. Em gái à, loại người này nếu em mà không mượn sức được, thì anh phải
ra tay rồi. Anh sẽ không để cho gia tộc khác từ từ lớn mạnh, tạo thành mối đe dọa cho Caitlin chúng ta."
Khóe miệng anh ta nhếch lên một nụ cười xấu xa, trông có vẻ có vài phần ác độc.
"Nhưng ... anh ấy là người mà em gái anh yêu nhất!"
"Cho nên đấy, bây giờ anh cho em cơ hội, để em đi lôi kéo trái tim của cậu ta. Nếu không được, thì anh chỉ có thể diệt trừ cậu ta, chấm dứt hậu họa. Em phải tin anh trai em, anh nói được làm được, tuyệt đối không nói hai lời."
"Anh..."
Lucia nghe thấy lời này, cô ta tức đến nỗi run cả người, nhưng lại không làm được gì.
Cô ta siết chặt nắm đấm, rồi nói: "Anh bảo em đi lôi kéo anh ấy thì cũng được thôi, nhưng anh phải giúp em làm giả chứng cớ, để cho anh ấy tin là chuyện năm đó không liên quan đến em, nếu không... em đành chịu!"
"Anh biết là em nhanh nhạy mà, chắc chắn em đã nghĩ ra đối sách, nói ra anh nghe xem, anh trai sẽ giúp em."
Anh ta điểm vào đầu cô ta, tuy trong ánh mắt tràn đầy cưng chiều, nhưng coo ta không cảm nhận được một tí dịu dàng nào.
Bọn họ lớn lên ở cái môi trường này, cá lớn nuốt cá bé, cô ta là phụ nữ, không có tư cách cạnh tranh, chỉ có thể làm phụ làm nền!
Cho dù cô ta có không cam tâm đi chăng nữa, thì cũng chỉ có thể ngoan ngoãn vâng mệnh.
Cái nhà này, chỉ có anh cả, anh hai đọ sức với nhau thôi, để bảo vệ lợi ích của mình, cô ta đành phải chọn trợ giúp cho anh ruột của mình.
Sau khi đi khỏi, cô ta đi về phòng của mình, chú ý nhất cử nhất động của Cố Gia Huy.
Có thế nào thì cô ta cũng không thể ngờ được rằng Bonnie lại chính là cậu ba của tập đoàn Cố Thị ở Kinh Đô!
Nếu cô ta mà biết sớm, thì cũng không đến nỗi biến thành như thế này.
Cho dù đã năm năm trôi qua, cô ta cũng có lòng tin lấy lại mọi thứ của mình, từ nhỏ đến lớn cô ta chưa thua bao giờ, thứ mà cô ta muốn có được, cũng chưa từng có chuyện không có hy vọng.
Cô ta không tin mình không bằng con nhóc miệng còn hôi sữa Hứa Minh Tâm kia.
Cô ta chỉ cần bịa ra chân tướng của một câu chuyện, để cho Cố Gia Huy tin tưởng mình, vậy thì.. anh sẽ lại có tình cảm với mình như cũ.
Bọn họ mới quen nhau có một năm ngắn ngủi mà thôi, còn bọn họ đến nay đã quen nhau chín năm rồi!
Bọn họ đã ở bên nhau đằng đẵng bốn năm trời, những ngày mà anh khó khăn nhất là mình đã ở bên cùng anh, chỉ với phần ân tình này thôi, Cố Gia Huy cũng không thể quá tuyệt tình với mình được.
Huống hồ, nay đều là "hiểu lầm".
Cô ta vừa nghĩ đến đây, thì không kìm được nhếch khóe môi, nở một nụ cười nhất định phải có được.
...
Cố Gia Huy căn cứ theo những gì Lucia nói, đi tìm Ngôn Dương.
Ông ta có thuộc hạ luôn ở Manleton, chắc là có thế lực riêng, có lẽ tin tức lấy từ chợ đen sẽ đáng tin hơn tin mình nghe ngóng được.
Sau khi Ngôn Dương bắt máy, ông ta tỏ ý là bằng lòng hỗ trợ, cho Ảnh Tử đi lấy tin.
Mỗi thành phố đều có thị trường buôn bán ngầm của mình, chỗ này cũng có những cuộc giao dịch mờ ám, chỉ cần anh có tiền, chỉ cần anh đưa ra lợi ích tốt, thì sẽ có thu hoạch không tưởng.
Ảnh Tử ở đây quanh năm, có người của mình, người trong chợ đen cũng nể mặt vài phần.
Ảnh Tử giúp anh điều tra chuyện du thuyền bị chìm xuống biển vào năm năm trước, mặc dù có chút mơ hồ, nhưng cũng ngang ngang với những gì mà Lucia nói.
Gia tộc Caitlin quá to lớn, tin tức không thể nào tiết lộ ra quá nhiều, chỉ có thể có được đôi câu ba lời ang áng mà thôi.
Năm đó, gia tộc Caitlin xuất hiện kẻ phản bội, mang theo tư liệu bí mật rời đi, hình như là muốn kết nối với người khác.
Vì thế gia tộc đã cử ra thế lực, toàn lực vây bắt.
Còn về kết quả thế nào, thì không ai biết.
Mặc dù có một vài chỗ không khớp với lời Lucia nói, nhưng rất nhỏ.
Cô ta là truy tìm hacker, lấy lại văn kiện cơ mật, còn bên này thì nói là khi đó xuất hiện kẻ phản bội, thì đều là mang theo văn kiện cơ mật, ắt hẳn là cùng một loại chuyện rồi.
Nhưng mà phải điều tra sâu thì không ai có làm được, trừ phi là người của gia tộc Caitlin đích thân ra mặt nói ra, rốt cuộc năm đó đã xử lý như thế nào.
Chiều hôm đó, Lucia cũng đưa một phần văn kiện tới, đây là bản tuyên bố phát nhiệm vụ của gia tộc Caitlin năm đó, với cả tư liệu của tất cả mọi người trên du thuyền mà cô ta điều tra được, trong đó có cả tên hacker kia.
Thân phận của hacker là thứ không thể làm giả, năm đó tên hacker này quả thật là vang bóng một thời, nghe nói là chuyển hai vạn năm bitcoin vào tài khoản tên mình, chẳng khác nào trắng trợn trộm năm mươi vạn đô la mỹ, khi đó cũng gây náo động một thời gian.
Người này là người có thù lao cao nhất trên bảng vàng chợ đen, năm đó là gia tộc Caitlin tuyên bố.
Anh xem những văn kiện này xong, anh nhíu mày.
Lẽ nào cái chết của anh hai, thật sự không có liên quan tới Lucia sao?
Vậy.... vậy kẻ hạ độc thủ đứng đằng sau hacker là ai.
Những manh mối vốn đang khớp nhau, bây giờ ầm ầm sụp đổ.
Anh đau đớn day day mi tâm, cảm giác đầu hơi đau.
Đúng lúc này, Maya thông báo, nói là Ôn Thanh Vân đã tới.
Anh biết, cô ta lo lắng cho mình, cho nên mới tới.
"Lucia đã tới tìm cậu rồi sao?"
"Ừ, chị xem cái này trước đi."
Anh đưa văn kiện qua.
Ôn Thanh Vân đọc được nội dung trong văn kiện xong thì trợn mắt há hốc mồm, một lúc lâu vẫn chưa phản ứng lại.
"Cái này là thật hả?"
"Đồ Lucia đưa cho tôi, chị nghĩ độ tin cậy là bao nhiêu phần trăm?"
"Chỉ dựa vào tư liệu, hình như... cô ta hoàn toàn không có ý giết người." "Nhưng tôi vẫn không thể tin Caitlin."