Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lần trước muốn nói cho cậu biết, nhưng cậu không muốn nghe, nhưng lần này suýt thì hai người chạm mặt, tôi nghĩ tôi vẫn phải nhắc nhở cậu. Lucia không hề biết cậu là cậu ba Cố, cô ấy chỉ biết cậu tên là Laney. Chuyện trước kia, cậu cũng chỉ điều tra đến gia tộc Caitlin, vì thế cậu hoài nghi Caitlin tham gia vào trong đó." "Năm đó, sau khi cậu mất tích, Lucia như phát điên, hận không thể đào sâu ba tấc cái Manleton, chỉ để tìm cậu. Nhưng mà cậu lại như bốc hơi khỏi nhân gian, từ sau chuyện đó tính tình của Lucia đại biến, cả người trở nên âm tàn độc ác. Phàm là vụ làm ăn mà cô ấy tiếp quản, thì bất kỳ một 

đối thủ cạnh tranh nào cũng không có kết cục tốt đẹp." 

"Gia tộc Caitlin, chỉ có cô ấy để lấy làm kiêu ngạo, cho nên ai cũng dám động." "Tôi hiểu tính của cô ấy nhất, vốn dĩ là người rất hống hách, nhưng lúc đó vẫn chưa nghiêm trọng như này. Không ngờ, trôi qua bốn năm ngắn ngủi, tôi và cô ấy đều đã thay đổi rồi." Khóe môi Cố Gia Huy nhếch lên một nụ cười lạnh mỏng: "Cô ấy đang tìm cái gì? Tìm Laney của năm đó sao? Khi đó không phải cô ta đã đưa đám người đó đi sao? 

Laney là chính tay cô ta giết chết, nay tôi tên là Cố Gia Huy, không có liên quan gì với cô ta." 

"Nếu cô ấy biết Cố Gia Huy chính là Laney, chắc chắn cô ấy sẽ không ra tay! Cậu ba, nếu cậu coi tôi là chị dâu, cậu hãy nghe tôi khuyên một câu, đừng động vào Caitlin, bối cảnh của gia tộc này quá hùng hậu, đến cả cao tầng cũng không thể rung chuyển, tôi không muốn thấy cậu cũng xảy ra chuyện." 

"Chuyện của anh hai cậu, tôi cũng đã buông xuống rồi, tại sao cậu vẫn còn canh cánh trong lòng vậy?" 

Ôn Thanh Vân vô cùng đau đớn nói, người vẫn không đi ra khỏi bóng mời không phải cô ta, mà là Cố Gia Huy. 

Chống đỡ anh sống sót, chính là để báo thù cho Cố Trường Quân và bắt những người khi xưa đều phải trả giá đắt. 

"Không thể nào." 

Cố Gia Huy lạnh lùng phun ra ba chữ, từng chữ rõ ràng, kiên quyết đến vậy. 

"Anh hai cậu đã chết bốn năm rồi, tôi xin cậu buông tay đi được không? Tôi thật sự sợ cậu sẽ xảy ra chuyện!" 

Cố Gia Huy nghe vậy, anh lâm vào trầm mặc. 

Anh siết chặt nắm đấm, gằn từng chữ một: "Thù của anh hai, tôi nhất định sẽ báo, tôi không thể để anh ấy chết uống được." 

"Vậy Hứa Minh Tâm thì sao? Cậu vì anh hai cậu, vậy người mà cậu yêu thì sao? Cậu có từng nghĩ cho cô ấy không? Cậu gánh trọng trách đi trước, con đường của cô ấy dễ đi hơn chưa? Những thị phi này, cậu có thể thừa nhận, cô ấy có thể thừa nhận sao?" 

"Tôi sống vì anh hai, cũng sống vì bản thân mình. Tôi sẽ bảo vệ cô ấy chu toàn, cho dù là muốn mạng của tôi! Còn bọn họ, tôi sẽ không tha cho bất kỳ kẻ nào, một người cũng không!" 

Cố Gia Huy trầm giọng gào lên, ánh mắt mang theo màu thị huyết điên cuồng. 

Sở dĩ anh có thể sống sót, tất cả là dựa vào cái tín niệm này. 

Cho dù hiện tại, anh đã tìm thấy ý nghĩa của việc sống tiếp, anh cũng sẽ không từ bỏ. 

Anh hai chết quá thảm, rồi cũng phải có người đòi công đại cho anh ấy. 

Vì để tránh đi tranh đấu, bọn họ đã đặc biệt đi tới Manleton, không muốn tranh đoạt với người. 

Nhưng vận hạn vẫn tới. 

Anh cả sợ hai anh em họ liên thủ với nhà họ Ôn, trở về sẽ cản trở anh ta, nên đã hạ độc thủ. 

Anh có thể lý giải, nhưng anh vạn vạn không ngờ, cuộc điều tra sau khi sự việc xảy ra lại đơn giản như vậy. 

Đúng là anh cả anh đã ra tay, nhưng vẫn còn một nhóm người khác, đến từ Caitlin. 

Anh ở dưới nước, nhìn thấy rõ người đứng trên boong thuyền con thuyền đi xa kia, chính là Lucia. 

Trước mắt, anh vẫn không biết hai người có quan hệ gì, nhưng chắc chắn rằng cái chết của Cố Trường Quân có liên quan tới bọn họ. 

Một người là anh em chí thân, một người là người phụ nữ từng yêu. Nay, đều là kẻ thù.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK