"Con áy náy, con muốn bù đắp một chút."
Hứa Minh Tâm phát đồ uống xong, mới thoáng làm dịu lại oán khí của bọn họ.
Lúc đi vệ sinh, cô nghe thấy tiếng xì xào bàn tán của người khác.
Nói nhà họ Ngôn phí nhiều tâm sức như thế, đóng gói người mới là cô đây, ngốc chết đi được, cả tôi cũng không tìm được cảm giác.
Nói cô là dựa vào quan hệ mới lấy được cái danh này.
Hứa Minh Tâm nghe thấy vậy, trong lòng không phải tự vị gì.
Đúng là cô dựa vào quan hệ.
Từ sau khi ở bên Cổ Gia Huy, cô vẫn luôn dựa vào quan hệ.
Cô cảm thấy mình giống như một con bò ngốc nặng, cứ bị kéo đi về phía trước, mệt thở hồng hộc, nhưng lại không dám lơ là.
Cô sợ mình không cố gắng thì sẽ mất đi càng nhiều cơ hội.
Cô rửa mặt xong, đi ra ngoài hít thở không khí.
Không ngờ phía sau có người xuất hiện, Vỗ vai cô, rồi đưa cho cô một cốc cà phê nóng.
Là Viện Hạo.
"Ở đây còn có cà phê nóng sao?"
"Phản ứng đầu tiên của cô không phải nên là cảm ơn tôi sao?" Viên Hạo mỉm cười nói: "Tôi sai người đi mua đấy, tối nay tôi còn có thông cáo, cần dựa vào cà phê để chống đỡ."
"Xin lỗi."
Hứa Minh Tâm hổ thẹn nói.
Vốn dĩ quay chụp đến chín giờ là phải kết thúc rồi, nhưng vì cô nên kéo dài đến bây giờ.
Cô cúi đầu xin lỗi, cực kỳ thành khẩn. Viên Hạo lại có chút thụ sủng nhược kinh, anh ta không kìm được bật cười, anh ta nói: "Cô không cần xin lỗi, cô đâu có học diễn xuất, lần đầu sao mà làm hoàn hảo được? Không sao, cái quảng cáo này rất đơn giản, không có gì. Đợi cô quen đứng dưới ánh đèn camera rồi, cô sẽ trở nên tự nhiên thôi
"Ừm, tôi sẽ cố gắng."
"Uống cốc cà phê rồi mau về đi, bên ngoài giá to."
Hứa Minh Tâm uống hết cốc cà phê, sau đó cũng quay người đi vào trong.
Lúc này, người đại diện của Viện Hạo đi tới, hỏi với vẻ khó hiểu: "Tại sao cậu phải an ủi cô ấy, cậu đã trì hoãn đến lúc này rồi, không khó chịu đã là tốt lắm rồi."
"Cũng không phải là tôi thấy đồng cảm, chẳng qua là để lưu lại một cái ấn tượng tốt mà thôi. Lúc chị Thẩm Tuệ tìm được tôi, đã bảo tôi chiếu cố cô ấy nhiều hơn, cũng khá khách khí với tôi nữa."
"Hơn nữa, tài nguyên này rất hiếm có, nhà họ Ngôn sẽ ra sức tuyên truyền nước hoa này, phía quảng cáo cũng sẽ bỏ công lớn. Cho nên nói, tôi là được thơm lây đấy. Nếu hôm nay không phải là tôi đứng ở đây, mà là một người mới, thì cũng sẽ bị tâng bốc lên mây luôn."
"Nhà họ Ngôn rất coi trọng cô con gái nuôi này, tất nhiên là tôi phải lấy lòng thật tốt rồi."
"Nhưng đây căn bản là chuyện không có khả năng, không đi ra từ đào tạo chính quy, còn muốn cộng tác người lão làng như cậu, danh tiếng của cô ấy sẽ bị kéo xuống. Một khi cái quảng cáo này quay không tốt, vậy thì cô ấy sẽ bị cư dân mạng mắng cho máu chó đầy đầu."
"Tôi thì lại rất tin tưởng vào cô nhóc này, cô ấy sẽ mang tới một bất ngờ khác biệt. Anh đã nghe một câu nói như này chưa? Chim ngốc bay trước, người khác giúp cô ấy xử lý tốt lông chim, khống chế tốt hướng gió, chỉ cần cô ấy đủ cố gắng, chắc chắn sẽ nổi bật xuất sắc. Cái mà tôi bảo cậu điều tra, cậu điều tra thế nào rồi?"
Viên Hạo hỏi người quản lý.
"Điều tra hòm hòm rồi, bước đầu xác định Ngôn Hải thích cô ấy, hơn nữa cô ấy và cậu ba nhà họ Cố quan hệ không phải là ít, thường xuyên bị người ta nhìn thấy là đi cùng nhau."
"Mặc dù cậu ba Cố tuyên bố với bên ngoài chỉ là thương yêu cô cháu gái này, nên thân với cô ấy, nhưng người ngoài đoán, e là quan hệ của hai người không hề tầm thường."