"Những ấm ức mà Hứa Minh Tâm phải chịu ở đây, từ nhỏ tới lớn ông toàn đối xử khác biệt, ông có cần tôi từ từ nói cho ông nghe không? Vợ tôi là ngôi sao lớn, có sức kêu gọi truyền thông. Nếu để cho mọi người trông thấy Hứa Văn Mạnh ông bên trong bên khinh, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?" "Tôi còn điều tra được, Hứa Minh Tâm là con gái riêng của ông, chậc chậc chậc, năm đó sinh hoạt cá nhân của ông cũng tương đối hỗn loạn nhỉ! Bản thân gây tổn thương cho cô gái nhà người ta xong, cô gái nhà người ta mang thai mười tháng sinh cho ông một đứa con, mong đợi đưa tới đây, ông cho chút phí bồi bổ như thế nào? Thông tin này truyền ra ngoài, những khoản nợ
phong lưu của ông ngày xưa, ông không dễ xử lý đâu nhỉ!"
Hứa Minh Tâm nghe được lời này, cô mới chợt hiểu ra.
Hóa ra Hứa Văn Mạnh là tên lăng nhăng, nợ phong lưu không chỉ có một mình mẹ cô.
Nếu đã ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, lau súng cướp cò còn không muốn chịu trách nhiệm.
Tên đàn ông đểu cán!
Hai cô bao nhiêu năm nay cô cứ oán giận mẹ mình, có lẽ mẹ cô cũng là một cô gái nhìn người không tinh, gặp phải tên đàn ông đểu cán này, nên mới bị lừa.
Hứa Văn Mạnh nghe thấy lời này, trong mắt chuyển loạn, suy nghĩ đối sách.
Nợ phong lưu trước kia rõ ràng là ông ta đã dàn xếp ổn thỏa rồi mà, sao Ngôn Dương biết?
Ông ta không biết rốt cuộc Ngôn Dương biết bao nhiêu, ông ta cũng không dám tùy tiện mạo hiểm đánh cược.
"Ông... ông muốn làm gì?" "Bây giờ tôi đang cầm hai cái thóp của ông, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của ông, và ông toàn ngược đãi Minh Tâm từ nhỏ đến lớn, đối xử khác biệt. Với con bé thì hết đánh lại mắng, để con bé làm việc cùng người giúp việc, ăn mặc chi tiêu rất nhiều cái đều là dùng đồ thừa của Hứa An Kỳ. Đưa cho truyền thông tin tức này thì công ty mới đưa ra thị trường, cổ phiếu phát hành của ông e là không có dân chơi cổ phiếu nào dám mua đâu nhỉ?"
"Tôi có thể khiến ông hụt chi một tháng, làm cho nhà họ Hứa ông ngoan ngoãn xin phá sản, ông có tin không?"
"Tin! Tôi tin! Ông Ngôn... rốt cuộc ông muốn là gì?"
"Mục đích của tôi rất đơn giản, đây là một bản hợp đồng xóa bỏ quan hệ cha con, ký tên đóng dấu, đến cục dân chính xác nhận. Từ nay về sau Hứa Minh Tâm chính là con gái của nhà họ Ngôn tôi, không phải con ruột nhưng hơn con ruột. Con bé sẽ không còn liên quan gì với nhà họ Hứa ông, chỉ đơn giản như vậy thôi."
"Gì chứ!"
Hứa Văn Mạnh trợn tròn mắt, ông nhìn bản thỏa thuận xóa bỏ quan hệ trước mắt, ông ta nhíu chặt chân mày.
Nếu mà xóa bỏ quan hệ, vậy thì núi dựa Hứa Minh Tâm này cũng không thuộc về mình nữa!
Hơn nữa không có cái tầng quan hệ này của Hứa Minh Tâm, Cố Gia Huy có thể tha cho mình sao?
Hứa Văn Mạnh cân nhắc lợi hại, ông ta lắc đầu lia lịa.
"Con bé là con gái tôi, tôi sẽ không từ bỏ, ông có bản lĩnh thì đi công khai đi, cho dù trước kia tôi nợ phong lưu nhiều, nhưng cũng đã là chuyện của rất nhiều năm về trước rồi. Ông bảo tôi ngược đãi con gái, ông có bằng chứng gì chứ?"
Hứa Minh Tâm nghe được những lời nói vô liêm sỉ như này, cô tức đến nỗi cả người căng thẳng, nắm đấm cũng siết chặt.
Cô không phải con ngốc, tất nhiên cô biết Hứa Văn Mạnh là muốn buộc mình lại, làm cây rơm cứu mạng.
Nhưng mà cô không còn một tí hy vọng nào với cái nhà này nữa rồi.
Thoát ra thì càng tốt!
Không đợi Ngôn Dương lên tiếng, cô lạnh lùng nói: "Ông muốn tôi tự công khai những việc làm bao nhiêu năm nay ra cho truyền thông sao? Sự chênh lệch của tôi và Hứa An Kỳ, người tinh mắt đều có thể nhìn ra. Nếu ông đã không sợ mất thể diện, vậy thì đừng trách tôi vô tình."
"Minh Tâm, dù có nói thế nào thì bố cũng là bố con, cho dù trước đây bố có không công bằng, nhưng con cũng không thể cắt đứt quan hệ với bố chứ! Bố đồng ý với con, sau này nhất định bố sẽ thay đổi, vậy còn không được sao?"
Hứa Văn Mạnh nắm chặt lấy tay cô, Hứa Minh Tâm chỉ cảm thấy ghê tởm.
Cô chưa từng gặp người nào hai mặt như này, bây giờ thấy mình có giá trị lợi dụng, tất nhiên là nghĩ tới tình nghĩa cha con rồi. Nhưng một ngày nào đó cô không còn giá trị lợi dụng nữa, ông ta cũng sẽ không đối xử với cô như con gái.
Bao nhiêu năm nay, cô đã nhìn thấu rồi.