Gã ta không kìm được tiến lên, sờ mặt Hứa Minh Tâm, cô muốn né tránh, nhưng lại bị gã ta túm tóc.
Cô đau đến mức vành mắt đỏ lên, không tránh được bàn tay heo của gã ta.
Gã ta sờ sờ, rồi kích động nói: "Con mẹ nó làn da đẹp thật đấy, trắng trắng mềm mềm, tươi
ngon mọng nước thế này, đại ca cho em đi..."
"Lấy tiền trước rồi nói sau, dù sao chúng ta cũng quen thuộc địa hình trên biển, tới lúc đó có thể cầm tiền rồi mang người đi. Tới lúc đó cậu muốn chơi thể nào cũng được. Các anh em chạy thục mạng đến tận đây, Đại Ngưu vất vả nhất, vì để yểm trợ cho chúng ta, suýt thì không về được nữa, Đại Ngưu làm đầu tiên đi"
"Đại ca, nhưng em..."
Người đàn ông gây đét đó hơi bất mãn, nhưng lại bị đại ca trưng cho một cái dừng lại.
Đại Ngưu lại vô cùng cảm kích, anh ta đưa Hứa Minh Tâm đến một con thuyền khác.
Hứa Minh Tâm nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, cô sợ đến nỗi run lẩy bẩy.
Trước đó, Đại Ngưu toàn lo chạy trốn, căn bản chưa kịp nhìn kỹ dáng vẻ của Hứa Minh Tâm, bây giờ nhìn kỹ, anh ta nhận ra là cô rất xinh.
Mặt trứng ngỗng mắt to long lanh nhìn mình, mang theo sợ hãi.
Ánh mắt sợ sệt như thế khiến anh ta có chút thỏa mãn.
"Chậc chậc chậc, vận may của tôi cũng không tệ, thế mà lại nhặt được một bảo bối khác nữa!"
Anh ta sờ mặt Hứa Minh Tâm, cô sợ đến mức liên tục lùi ra sau.
"Đại ca bảo bây giờ vẫn không được động vào cô, tôi nhìn trước vậy, đợi tiền tới, rồi lên thuyền rồi, tôi xem cô làm thế nào!"
Đại Ngưu đắc ý nói.
Hứa Minh Tâm yên lặng cầu nguyện, cô chỉ hy vọng Cổ Gia Huy có thể cứu mình ra.
Bằng không... cô thà chết, cũng không để những người này làm bẩn.
Thời gian giao hẹn là mười một giờ, lúc này trên mặt biển đã có biến hóa, sương mù mênh mông, khí trời âm u.
Có lẽ ông trời cũng biết hôm nay sẽ xảy ra điều gì đó, cho nên không khí ngưng trọng.
Điện thoại của Đại Ngưu vang lên, là Cố Gia Huy gọi điện tới.
"Tiền đã gửi tới rồi, Hứa Minh Tâm đầu?"
"Ông chính là Ngôn Dương"
"Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là trong tay tôi có một ngàn vạn mà các anh cần. Đã đổi sang đô la mỹ, bây giờ đang ở trong tay tôi, một tay giao tiền một tay giao người."
"Bây giờ ông không có tư cách đàm phán với tôi, ngoan ngoãn đặt tiền ở trong cái thùng rác thứ nhất ở đường giao, bên tôi kiểm tra xong, thì tự nhiên sẽ trả người."
"Được, tôi đã mang theo năm ngàn vạn, một ngàn vạn cho anh kiểm tra thật giả, bốn ngàn vạn còn lại đợi khi tôi nhìn thấy Hứa Minh Tâm, tôi sẽ cho anh tiếp."
Đại Ngưu nghe thấy câu này thì nhíu mày, anh ta chỉ cần một ngàn vạn, không ngờ đổi phương ra chiêu này, mang cả năm ngàn vạn tới đây.
Nghe giọng điệu của đối phương, rõ ràng là không nhìn thấy người thì không từ bỏ ý định.
Anh ta đành phải đưa điện thoại cho đại ca.
"Anh muốn cho chúng tôi năm ngàn vạn?" "Phải, cho anh năm ngàn vạn. Hiện giờ cảnh sát chưa đuổi tới, tất cả đã bị tôi ngắn lại rồi. Bây giờ tôi chỉ dẫn theo một người là thư ký của tôi. Tôi biết anh, anh xuất thân từ xã hội đen, danh hiệu là W. Trước đây cũng được xem là nhân vật phong vân, nhưng trong bang phải xuất hiện nội gián, cho nên suýt thì bị bắt vào tù. Bây giờ trong
tay anh không tiền không người, những người đi theo anh đều là những người trung thành và tận tâm với anh, tổn thất người nào, anh cũng sẽ đau lòng."
"Địa hình trên biển các anh đã hiểu rõ, tôi cũng biết rất rõ. Các anh muốn dựa vào thuyền buôn lậu để rời đi, giờ là cơ hội tốt nhất. Tôi có thể ngăn cản cảnh sát, cũng có thể một phát tiêu diệt toàn bộ các anh. Tôi thả cho các anh đi, người phụ nữ của tôi, các anh không được động, đơn giản thế thôi."
"Người phụ nữ của anh ư? Rốt cuộc anh là ai?" Vẻ mặt của đại ca lập tức trở nên ngưng trọng. Nghe giọng điệu của đối phương thì có thể nghe ra, không dễ đối phó.