Mấy ngày tiếp theo, cuối cùng Hứa Minh Tâm đã thích ứng được với môi trường ở chỗ quay
chụp.
Mỗi lần Viên Hạo nhìn mình với ánh mắt thâm tình, cô đều không thể trả lời.
Bởi vì cô không biết diễn xuất, không thể nhìn Viên Hạo với ánh mắt chứa tình yêu.
Cuối cùng Thẩm Tuệ cho cô một chiều tuyệt vời, cuối cùng đã làm có khắc phụ được vấn đề này.
Hàng ngày, Cố Gia Huy sẽ kết thúc công việc sớm, đi đến chỗ quay chụp xem.
Đúng lúc nhìn thấy Viên Hạo ôm eo Hứa Minh Tâm, hai người dựa rất gần.
Khoảng giữa miệng hai người là một chai nước hoa.
Hứa Minh Tâm xấu hổ lắm, cảnh này đã ngừng vô số lần rồi.
Hai má cô đỏ bừng, không dám nhìn thẳng vào mắt Viên Hạo.
"Cứ duy trì như thế này, dáng vẻ ngượng ngừng, làm thêm một tấm nữa!"
"Viên Hạo, cậu đừng nhìn rõ ràng như vậy, mối tình đầu rất e thẹn, cậu cũng làm bộ ngại ngùng đi."
Thẩm Tuệ ở một bên chỉ đạo.
Đầu óc Cố Gia Huy nóng lên, lửa giận công tâm, anh chỉ muốn xông lên đấm Viên Hạo một trận.
Sao không ai nói cho anh biết, còn có một cộng sự là đàn ông hả?
Người đàn ông này anh còn có chút quen thuộc, trước đây Hứa Minh Tâm còn mê muội bộ phim thanh xuân mà anh ta diễn.
Chết tiệt!
Cố Gia Huy định tiến lên, nhưng lại bị Ngôn Dương ở bên cạnh kéo lại.
"Người anh em, vừa nhìn cậu là tôi biết cậu chưa có kinh nghiệm rồi. Bao nhiêu năm nay, tôi đã quen rồi, bây giờ đang là công việc, không thể có tâm tư riêng!"
.
Ngôn Dương thân là người từng trải, khuyên bảo hết nước hết cái.
"Anh bảo tôi là làm việc! Mỗi bọn họ sắp chạm vào một lần rồi đấy!"
"Bình tĩnh, này chưa có chạm mà còn có một lọ nước hoa chắn nữa là đúng không? Cậu đừng xúc động, hít thở sâu, hít vào, thở ra."
Khi Ngôn Dương đang chậm chạm nói, chỉ thấy Thẩm Tuệ tự ra trận, đổi Hứa Minh Tâm xuống.
"Minh Tâm, trong vẻ xấu hổ của con chưa có thành phần yêu say đắm, con chú ý ánh mắt con một chút, nhìn xuống là như thế nào."
Nói xong, Thẩm Tuệ đối diện với Viên Hạo.
"Đù móa!"
Ngôn Dương lập tức đẩy Cổ Gia Huy ra, ông ta định xắn tay áo xông lên, lần này là Cung Lâm ngăn ông ta lại.
"Tôi nói này lão Ngôn, ông cũng đã bao nhiêu năm rồi, ông có thể thay đổi cái tính khí này của ông đi được không hả. Mỗi lần Thẩm Tuệ diễn cảnh hôn, cảnh giường chiếu, cảnh ôm, ông đều nóng nảy như này! Ông tem tém lại chút có được không hả?"
"Đó là vợtôi! Cô nhìn tay của thằng nhóc đó hạnh kiểm xấu kìa, ôm eo Vợtôi! Cậu ta còn nhìn vợ tôi bằng ánh mắt quyến rũ, tôi phải chặt hai tay của cậu ta, móc mắt cậu ta! A, cô thả tôi ra!"
"Tôi thả ông cũng được thôi, nếu ông dám vọt qua, phá hoại cảnh quay của cô ấy, tôi xem cố ấy có trừng phạt ông không!"
Ngôn Dương nghe thấy câu này, thì lập tức yên phận.
Ông ta vừa nghĩ đến cảnh Thẩm Tuệ nổi giận đòi chia giường ngủ riêng với ông ta, ông ta liền buồn.
Lam gầy nấm hương.
Ông ta quay người lại ôm lấy Cố Gia Huy, không ngừng hít thở sâu giảm bớt lửa giận: "Người anh em, tôi khổ quá!"
"Hít vào, thở ra..."
Vì thế hai người đàn ông ở chỗ tối, ôm nhau một lúc, liên tục hít thở sâu bình ổn cơn giận ở trong lòng, thật sự sợ một khi mình không kìm chế được, sẽ xông qua ầmĩmột trận.
Quay chụp buổi hôm nay tương đối vừa ý, có hai tấm ra rồi.
Hậu kỳ cần sửa, đằng sau còn phải quay video ngắn.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy Cố Gia Huy đã tới, cô lập tức vui mừng chạy sang chỗ anh.
"Cổ Gia Huy, anh đã nhìn thấy thể hiện của tôi vừa nãy chưa? Có tốt không?"
"Rất đẹp, nhưng tôi lại không vui nổi. Anh ta có động tay động chân với em không? Anh ta không trêu ghẹo em chứ?"
"Không có không có, người ta rất thân sĩ, cũng rất có lễ phép với tôi.
"Thế em thì sao? Em có nghĩ đến cậu ta không, tay em có quy củ không? Vừa nãy em nhìn anh ta tình cảm là thế nào vậy hả? Thể loại như anh ta, là tiểu nãi cẩu không phải sao?"