Cô nhóc này mơ mơ màng màng, trên giường có một người sống to như này lại ngây ngốc không nhìn thấy, đợi khi leo lên giường lần nữa thì mới chú ý
đến.
"Nghĩ đến một số chuyện, không ngủ được, muốn ôm em."
"Nếu cái này mà bị người ta nhìn thấy thì không hay đâu nhỉ? Anh mau về phòng của anh đi, mau lên."
"Hứa Minh Tâm... tại sao em không sinh ra sớm hai năm?"
Cố Gia Huy khàn khàn nói, nếu cô mà đến tuổi hợp pháp sớm chút nữa, tốt nghiệp đại học sớm một chút, thì tốt biết mấy?
Vậy thì cần gì phải nhẫn nhịn kiềm chế? Anh đã ăn sạch cô nhóc này từ lâu rồi, xong chiếu cáo thiên hạ, cô là của mình, nước cũng không được chạm.
Hứa Minh Tâm nhìn vẻ mặt u ám của anh, cô cười hì hì.
"Đây là ông trời khảo nghiệm anh! Anh mau về đi, đợi chúng ta về nội thành là được."
"Trước khi đi, không phải là em nên cho tôi một nụ hôn à?"
Để anh có thể yên tâm đi, Hứa Minh Tâm đã thơm lên má anh.
Lúc này, Cố Gia Huy cố mà đi ra khỏi phòng.
Tám giờ sáng hôm sau, chủ nhà gọi bọn họ đi lên tầng ăn cơm.
Gia đình ở đây toàn là nhà ba tầng, cho nên nhiều phòng.
Phát triển rất nhiều nghề phụ, mở khách sạn, tiếp đón du khách.
Chủ nhà họ Ngô, bà ấy phụ Vợ chồng trung niên tên là chú Ngô, thím Ngô, con trai ra ở ngoài không ở nhà, cô con gái thứ hai tên là Ngô Ân.
"Anh Gia Huy, anh nếm thử món bánh trứng này đu, em dậy sớm làm cho anh đấy, đây là món sở trường nhất của em đấy."
Ngôn Ân ngọt ngào gọi.
Tiếng anh Gia Huy kia gọi lên làm cô nổi da gà, da đầu run lên.
Cô liếc mắt nhìn Cố Gia Huy, anh thản nhiên nói: "Không cần phiền phức thế, anh tự gắp là rồi."
Ngô Ân nói: "Thế anh ăn tự nhiên, không đủ thì em làm thêm. Mẹ em thật biết lừa người, bà ấy còn bảo anh là kẻ xấu xí, làm gì có kẻ xấu xí nào trông như thế này chứ?"
"Ân Ân, trước đây anh Cổ tới đúng là..."
Thím Ngô cũng cảm thấy rất thần kỳ, trước đây mỗi lần tới, nửa mặt của Cố Gia Huy trông sợ chết đi được.
Mỗi lần tới anh đều sẽ tặng đồ, bày tỏ thành ý, nhìn thấy nửa bên mặt đó, bà ta có thể mất ngủ cả một đêm.
Không ngờ năm nay đã thay đổi rồi.
Lúc anh tới, thím Ngô còn không dám nhận người trước mặt, cho dù là đi phẫu thuật thẩm mỹ, thì hiệu quả của cuộc phẫu thuật thẩm mỹ cũng tốt quá rồi đấy, bọn họ không nhìn ra bất kỳ vết gì trên khuôn mặt.
"Không sao, trước đây đúng là có hơi xấu, đều đã qua hết rồi."
"Biết sớm thì trước đây, khoảng thời gian này em đã không đi học nữa, ở nhà chờ anh thì tốt biết mấy?"
Ngô Ân nháy mắt, từ đầu đến cuối, ánh mắt toàn dính lên người Cố Gia Huy.
Trước đây, cô ta nghe mẹ nói là, hàng năm đều có một nhân vật lớn tới thăm mình, mang theo những sản phẩm bồi bổ đắt tiền, công việc của anh trai cũng là anh giúp đỡ.
Lúc đó, cô ta đang đi học, bên cạnh toàn là những người muôn hình muôn vẻ, căn bản là không để ý đến người xấu xí này.
Cô ta xinh đẹp, trong trường còn được bình chọn là hoa khôi giảng đường, người theo đuổi cô ta nhiều lắm, không thiếu gì cậu chủ nhà giàu.
Cô ta qua lại với rất nhiều bạn trai, ra tay hào phóng, cô ta cũng sống rất thoải mái.
Cô ta vốn không để tâm đến cái người mà thím Ngôn nói đây, năm nay hiếm khi ở nhà, gặp được Cố Gia Huy, cô ta hối hận đến xanh cả ruột rồi. Nếu có ta mà quyến rũ anh sớm mấy năm, thì anh chàng đẹp trai này đã là của cô ta rồi, không phải sao?
"Anh Gia Huy, lát nữa em dẫn anh đi dạo xung quanh nhé. Chỗ này rất đặc sắc, xung quanh có rất nhiều ruộng rau cải rộng lớn, bây giờ là mùa xuân, đang là thời điểm rau cải nở hoa, đẹp lắm đó!"
"Không cần, anh tự đi xung quanh xem là được rồi, đúng lúc kết bạn với cô ấy luôn."
Cố Gia Huy thản nhiên từ chối.
Ngô Ân nghe thấy vậy, ý cười trên mặt nháy mắt sụp đổ.
Cô ta nhìn về phía Hứa Minh Tâm.
Bọn họ tới đây cùng nhau, bảo là muốn lên núi tế bái.
Cô ta đã nghe ngóng rất lâu, cũng không tìm thấy thân thích có liên quan với nhà họ Hứa, thậm chí ngay cả nhà họ Ngôn cũng đã nghe ngóng qua rồi.
Cái gì mà bái tế thân thích, căn bản chính là muốn tìm cơ hội quyến rũ Cố Gia Huy mà thôi.