Còn Cố Tử Vị thì nghĩ đơn giản, nếu như Hứa Minh Tâm ở lại một đêm, anh ta còn được ngắm thêm chút nữa, ăn no con mắt.
"Đúng vậy, buổi tối đường không dễ đi, cứ ở lại đây đi. Dù sao chúng ta cũng là người một nhà, không sao đâu."
"Nhưng mà..."
"Đừng nhưng gì nữa, chị cô, anh rể cô đều đã nói như vậy rồi, cô đừng từ chối nữa, tôi bảo người dọn dẹp phòng của cô."
Đã nói đến mức này rồi, cô cũng không tiện từ chối, cô chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Trong lòng cô ẩn ẩn bất an, cô cứ có cảm giác có gì đó không đúng.
Cô nghĩ không ra, cô chỉ có thể gọi điện cho Khương Tuấn, bảo anh ấy ngày mai hẵng đến đón mình, cô ở lại nhà họ Hứa một đêm trước đã.
Buổi tối, Hứa Minh Tâm chat video với Cố Gia Huy, nói bây giờ mình đang ở nhà họ Hứa.
Cố Gia Huy dặn cô cẩn thận mọi việc, anh bảo cô ngày mai đi sớm một chút, anh thật sự không yên tâm được những người lá mặt lá trái nhà họ Hứa đó.
Hứa Minh Tâm đơn thuần, mình và Khương Tuấn lại không ở bên cạnh, ngộ nhỡ xảy ra bất trắc gì đó, mình lại không thể chạy về ngay được.
Cô gật đầu, cô thay quần áo ngủ rồi nằm lên giường, lắc lư hai cái chân trắng nộn, vừa chat video vừa ghi lại.
Vừa nãy cô đã hỏi dì Lưu là thịt viên Tứ Hỉ làm như thế nào, bây giờ cô đang ghi lại.
Đợi cô học được rồi, chắc chắn cô phải làm cho Cố Gia Huy ăn.
Sau khi viết xong thì cô cũng hơi buồn ngủ rồi, sau khi nói chúc ngủ ngon với Cố Gia Huy xong, cô liền chui vào ổ chăn.
Hứa Minh Tâm nằm mơ, cô mơ thấy Chân Hoàn truyện.
Mình cũng không biết là phi tần gì, vừa mới tấn chức, đang ngắm hoa ở ngự hoa viên, trước mặt và vào Hứa An Kỳ.
Hứa An Kỳ mang thai bụng to, khóe môi nhếch lên nụ cười không có ý tốt.
Sau đó liền ngã xuống đất, sau đó túm chặt lấy tay cô, cô ta khóc lóc tố cáo, cô đã đẩy mình, muốn mưu sát hoàng tử.
Hứa Minh Tâm có trăm miệng cũng không biện bạch được, thái giám cung nữ đều vây lại đây, càng ngày càng nhiều người.
Sau đó đại thái giám bên cạnh hoàng thượng tới, ban thánh chỉ.
"Hứa phi mưu hại hoàng tự, đánh chết!"
Nà ní?
Đánh chết!
Liệu có tàn nhiễn quá rồi không, cô không phải là nữ chính sao? Theo lý mà nói thì chịu đựng ba năm năm còn có ngày nổi danh mà!
Khi cô còn đang mông lung, thị vệ đã bắt cô lại, sau đó liền sắp đánh xuống.
"Rầm."
Đau quá!
Hứa Minh Tâm ngã mông xuống đất, phát ra tiếng kêu đau đớn, ngay cả giọng nói lo lắng của Cố Gia Huy cũng đè xuống rồi.
Hứa Minh Tâm tỉnh táo lại, cô nhìn xung quanh, cô nhận ra là mình vẫn đang ở trong phòng, không phải là Ngự hoa viên.
Cái mông vẫn còn, cũng không có chảy máu đầm đìa.
Nguy hiểm thật nguy hiểm thật!
Cô vỗ ngực, lau mồ hôi trên trán.
Toàn thân đều bị mồ hôi lạnh thấm ướt, cửa sổ chưa đóng, gió lạnh thổi vào, lạnh run.
May mà chỉ là một giấc mộng!
Giấc mơ này dọa cô không nhẹ, cô quyết định cô không ăn bữa sáng hôm sau nữa, cô chuồn đi luôn.
Cô đặc biệt đặt báo thức rất sớm, sáu giờ sáng hôm sau liền thức dậy.
Cô nhanh chân đi rửa mặt, sau đó gọi điện cho Khương Tuấn, bảo anh ấy mau tới đón mình.
Cô vội vàng đi xuống lầu, không ngờ lại gặp Hứa An Kỳ ở cầu thang.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy cô ta, cô lập tức liên tưởng tới cơn ác mộng tối qua.