Mục lục
Vợ nhỏ, cuối cùng em đã lớn! - Hứa Minh Tâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Được, tôi sẽ liên hệ với thầy thôi miên cho cậu."

 

"Phải rồi, lần này thật sự phải cảm ơn cậu."

 

"Cậu và tôi vốn là huynh đệ mà, cũng đều cùng trải qua sinh tử rồi, cậu không cần nói những lời khách sáo như thế nữa đâu."

 

"Nhưng mà tôi vẫn không thể tha thứ cho cậu, chuyện của Yên Yên... tôi không qua được."

 

"Tôi hiểu, ngoại trừ chuyện này, tôi hy vọng vào thời điểm mấu chốt, chúng ta vẫn là huynh đệ, giúp đỡ lẫn nhau."

 

"Ừm."

 

Cố Gia Huy tới bệnh viện, Hứa Minh Tâm vẫn còn đang lâm vào hôn mê.

 

Sốt cao đã dần rút đi rồi, cô ngủ giống như một đứa trẻ vậy.

 

Cuối cùng trái tim của Cố Gia Huy đã đỡ lo rồi.

 

Đúng lúc này, phía sau truyền tới tiếng cười.

 

"Chúc mừng."

 

Cố Gia Huy nghe thấy giọng nói này, mắt phượng hung hăng nheo lại, anh quay người lại nhìn về phía người tới, không nói hai lời đã đấm một quyền.

 

Đối phương đã có chuẩn bị từ sớm, dùng tay chặn lại, rồi nói: "Đừng đánh mặt! Vợ tôi sẽ phát hiện, cậu có thể đánh chỗ khác."

 

"Con mẹ nó tôi hận không thể giết anh ngay lập tức!"

 

Cố Gia Huy túm cổ áo của ông ta, tràn ngập tức giận nói.

 

Một đôi mắt phượng mang theo màu thị thuyết.

 

"Cho dù cậu giết tôi, sự việc cũng đã phát triển đến bước này rồi. Bây giờ cánh tay trái của Cố Trác Đông đã hoàn toàn tháo xuống rồi, còn lại thì dễ đối phó rồi. Tôi bảo đảm, tôi sẽ không lợi dụng Hứa Minh Tâm nữa, được chưa?"

 

"Chưa được!"

 

Cố Gia Huy đánh một quyền thật mạnh, đánh vào bụng ông ta.

 

Ngôn Dương đau đến gập người lại.

 

Qủa nhiên là người trẻ, khỏe thật đấy.

 

Ông ta không có phản kháng, cho Cố Gia Huy đánh hết khi hết giận.

 

Nửa cái mạng của ông ta cũng sắp không còn nữa rồi, ông ta vịn tường đứng.

 

Cuối cùng Cố Gia Huy dừng lại, anh nói: "Ngôn Dương, rốt cuộc anh muốn làm cái gì! Mục đích của anh, là gì!"

 

"Trước kia, chúng ta... khụ khụ, không phải đã đạt thành nhận thức chung rồi sao?"

 

"Nếu tôi biết anh là một tên điên, tôi sẽ không hợp tác với anh!"

 

"Tên điên ư? Khụ khụ, tôi thích cái tên gọi này."

 

Ngôn Dương đứng thẳng người dậy, lau vết máu ở khóe miệng, mỉm cười nói.

 

Cánh môi dính một vệt đỏ tươi sáng, tà mị có một chút rung động lòng người.

 

Cố Gia Huy duyệt qua vô số người, trải nghiệm nhiều như vậy, lòng dạ đã đủ thâm rồi.

 

Bây giờ nhìn thấy Ngôn Dương, anh mới biết cái gì gọi là phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn.

 

Hơn nữa, Ngôn Dương không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài, chỉ có một tập đoàn Ngôn Thị.

 

Ông ta còn là lão Cửu ở chợ đen!

 

Trước đó xảy ra đủ loại chuyện, đều là ông ta thêm dầu vào lửa.

 

Sau này anh sinh lòng nghi ngờ, anh điều tra riêng chuyện Hứa Minh Tâm bị bắt cóc ở cửa khách sạn, anh phát hiện Thẩm Tuệ là nhận được dặn dò của Ngôn Dương, nên mới đi tìm Ngôn Hải.

 

Lão Cửu chợ đen mua hung bắt cóc, bị Thẩm Tuệ bắt gặp, thuận lý thành chương đưa về nhà họ Ngôn.

 

Nhà họ Ngôn cũng vì thế được Cố Gia Huy chú ý đến, anh muốn lợi dụng nhà họ Ngôn, nâng cao giá trị con người của Hứa Minh Tâm.

 

Anh tưởng những cái này đều nằm trong phạm vi khống chế của mình, nhưng không ngờ anh toàn bị Ngôn Dương dắt mũi dẫn đi.

 

"Tôi phải gọi anh là anh Ngôn, hay phải gọi là lão Cửu chợ đen đây? Không nên cấp cho tôi một kiến giải sao?"

 

"Bị cậu phát hiện rồi, xem ra tôi ngụy trang rất thất bại!"

 

Ngôn Dương giả bộ vô tội nói.

 

Cố Gia Huy nhìn thấy cái khuôn mặt giả dối của ông ta, anh hận không thể xé nát.

 

Trước đây, ông ta là sủng thê nô, vì bà xã, không để ý đến sự phát triển của nhà họ Ngôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK