"Cô..."
Violet tức đến nỗi cả người run lên, cô ta không hề do dự giơ tay lên, định vung cái tát ra.
May mà Hứa Minh Tâm phản ứng nhanh, nhanh chóng lùi vài bước, mới khó khăn né được cái tát của cô ta.
Violet vung tay mạnh, cái tát này bị hụt, cả người mất thăng bằng, không ngờ bản thân tự ngã xuống đất.
Người xung quanh lập tức đỡ cô ta dậy, Violet đỏ cả mắt, tức giận nói: "Hứa Minh Tâm đúng không? Tôi phải khiến cho cô không sống được ở Manleton này! Cô cứ chờ đấy!"
Nói xong, Violet căm phẫn rời đi.
Cô nhún vai coi như chẳng sao cả, còn lâu cô mới sợ.
Cô tắm xong, sau đó đi xuống tầng, Cố Gia Huy đã chờ ở tầng dưới rồi.
Nhưng mà, Violet đang dựa vào đầu xe, nói chuyện cùng Cố Gia Huy.
Hứa Minh Tâm lập tức đi tới, Violet thấy cô đã tới, cô ta lập tức chỉ vào mũi cô rồi nói: "Anh có biết không? Cô ta không chỉ phục vụ một kim chủ là anh, cô ta còn cùng lúc câu dẫn hai người đàn ông khác nữa, có một người còn năm sáu mươi tuổi rồi cơ!"
"Anh tìm người phụ nữ như thế này thì anh phải cẩn thận chút, loại phụ nữ này không sạch sẽ, đừng để nhiễm bệnh."
Hứa Minh Tâm nghe thấy lời này, cô nhìn về phía Cố Gia Huy với ánh mắt bất lực.
Cô tưởng chắc chắn Cố Gia Huy sẽ phản bác lại, không ngờ anh lại nắm lấy tay cô.
"Tôi đã làm không tốt chỗ nào hả? Ngoại trừ tôi ra, em còn có người đàn ông khác sao?"
"?"
Hứa Minh Tâm nhìn anh với vẻ kinh ngạc, đây là đang diễn cái gì vậy?
"Tôi sẽ cố gắng kiếm tiền rồi cho em hết, cho em bảo quản thay tôi. Em ở bên người khác, tôi có thể coi như không biết, nhưng em đừng chê tôi, được không?"
Anh nói rõ từng từ, trong mắt hiện lên tình yêu sâu đậm, dường như có thể hòa tan cô vậy.
Anh diễn vai người si tình vô cùng nhuần nhuyễn.
Hứa Minh Tâm phản ứng rất nhanh: "Nếu anh sợ tôi chê anh, thế anh đã biết phải làm gì chưa? Đừng nói chuyện với người lạ, nhất là người lạ xấu xí."
"Biết rồi, chúng ta về nhà có được không? Về nhà tôi chuẩn bị cơm tối cho em, em học cả buổi tối cũng mệt rồi."
Cố Gia Huy dịu dàng nói, trong giọng điệu tràn ngập sự quan tâm ân cần, có thể nói là sưởi ấm lòng người.
Anh lịch sự mở cửa xe cho cô, bàn tay che trên đỉnh đầu cô, sợ cô đập đầu vào nóc xe.
Sau đó, giúp cô thắt dây an toàn, rồi mới quay người đi về phía ghế lái.
Cảnh này khiến cho Violet nhìn mà trợn tròn mắt há hốc mồm.
Mắt thấy Cố Gia Huy sắp lên xe, cô ta mới phản ứng lại, cô ta lập tức nắm lấy cánh tay anh: "Anh đẹp trai, anh không hồ đồ đấy chứ? Cô ta còn phục vụ cả người đàn ông khác nữa, đối với người phụ nữ hạ tiện như thế này, anh phải vô tình vứt bỏ cô ta, cho cô ta một bạt tai mới đúng chứ, sao anh có thể dung túng cho cô ta chứ?"
"Đây là chuyện của chúng tôi, có liên quan đến cô không? Tôi cam tâm tình nguyện, chỉ cần cô ấy chịu ở bên tôi một ngày, thì cho dù là một ngày tôi cũng sẽ đối xử thật tốt với cô ấy. Phiền cô buông tay ra, tôi không nói chuyện với phụ nữ xấu, nhất là người bôi nhọ người phụ nữ tôi yêu."
Nói xong, anh hất tay cô ta ra, vung ống tay áo lên hất bụi, cứ như thể đã dính vi khuẩn vậy.
Anh lên xe, chiếc xe ngênh ngang rời đi.
Hứa Minh Tâm nhìn gương chiếu hậu, nhìn thấy dáng vẻ sửng sốt của Violet, trông cô ta như người mất hồn vậy.
Phỏng chừng là cô ta nghĩ mãi cũng không hiểu đây mà nhỉ?
Hứa Minh Tâm không khỏi cảm thấy buồn cười, cô không nhịn được cười ha ha.
"Trời, sao anh thông minh thế, nói cho cô ta sửng sốt luôn!"
"Những lời vừa nãy xóa bỏ nhé, tôi không có hào phóng như thế đâu, có thể tha thứ anh và người đàn ông khác ở bên nhau."
Anh bình tĩnh nói, mặc dù anh nói bình thản, nhưng cô không dám xem nhẹ ý lạnh trong đó.
Nếu mình và người khác ở bên nhau, chắc chắn anh sẽ đánh gãy cái chân chó của cô!
"Lần sau đừng để Khương Tuấn và chú An tới đón tôi nữa, các bạn học hiểu lầm hết rồi, vả lại lần nào anh cũng không đi một chiếc xe cố định, chiếc nào cũng đắt tiền. Chú An ra ngoài mua đồ ăn cũng đi xe cấp bậc Cayenne, tôi mệt mỏi quá... tôi cũng không thể nói cho bọn họ biết là đây là xe mà quản trong trong nhà dùng để đi mua thức ăn thay cho đi bộ chứ?"
"Nhưng tôi không thể bảo đảm ngày nào cũng tới."
"Tôi tự lái xe về!"
"Không được, chỗ này không phải Kinh Đô, em không quen ai, bắt buộc phải có người tới đón. Chuyện này không bàn bạc gì nữa, nếu em thấy phiền, có thể dẫn tôi đi giải thích."
"Thôi, nếu bọn họ biết anh là người đàn ông của tôi, phỏng chừng sẽ còn ganh tị hơn nữa."
"Tại sao?" "Bọn họ cảm thấy tôi như thế này cũng có thể tìm được anh chàng đẹp trai nhiều tiền, thế thì bọn họ cũng có thể tìm được. Bọn họ sẽ muốn có được anh, khiến cho tôi có cảm giác nguy hiểm. Vả lại, hôm nay anh đã nói thế với Violet, cô ta sẽ cho rằng, anh thích tôi, không rời xa tôi được, như thế cũng tốt, để cô ta khỏi phải tiếp tục
nhớ thương anh."
"Hôm nay cô ta còn định đánh tôi cơ, nhưng tôi nhanh nhẹn, cô ta không đánh được, cô ta tức lắm."
Cố Gia Huy nghe thấy vậy, mắt phượng híp lại, anh không có nói xen vào, nhưng trong lòng đã có chủ ý.
Hai người về đến nhà, Cố Gia Huy tìm được Khương Tuấn, bảo anh ấy đi làm một việc.
Ngày hôm sau, Hứa Minh Tâm đi học, lớp học có thêm một thành viên mới, tên là Laura, thân hình nóng bỏng.
Cô ta vừa tới đã thu hút toàn bộ sự chú ý, may mà người tới tập yoga toàn là con gái, nếu mà có đàn ông, phỏng chừng tất cả đã nghe lời cô ta hết rồi.
Violet mang một món quà nhỏ cho Lauran, một chiếc vòng tay trị giá năm ngàn đô, để làm quen.
Sau đó, kéo cô ta vào phe mình, nói xấu Hứa Minh Tâm.
Cái này giống như kết bè kéo phái hồi nhỏ, tôi cho bạn một chiếc kẹo, tôi thấy không thích bạn học kia, bạn ăn kẹo của tôi rồi, thì chính là người của tôi, bạn cũng phải nói xấu người bạn học kia cùng tôi.
Hứa Minh Tâm trở thành người bị xa lánh nhất trong lớp yoga, mỗi lần cần dụng cụ đều là cái tệ nhất kém nhất.
Dù sao thì cô học cũng không tốt, tùy tiện ứng phó thôi.
Cô đang tập hình thể, khong ngờ sợi dây chợt đứt, cô bị ngã xuống sàn.
Cho dù phía dưới có nệm, cô vẫn đau đến nỗi nhe răng trợn mắt.
Huấn luyện viên đi tới kiểm tra, phát hiện dây đeo lại có dấu hiệu bị người xấu ác ý làm hỏng, nhưng lại chẳng nói thêm cái gì, chỉ bảo cô qua bên cạnh nghỉ ngơi.
Phỏng chừng là cũng nhận tiền rồi, nên không có truy cứu tiếp.
Violet nhìn cô với vẻ đắc ý, vẻ mặt dương dương tự đắc.
Mấy ngày sau, cô dùng dụng cụ gì, máy móc gì cũng hỏng, lần nào cũng ngã xuống sàn, đau ghê gớm.
Hại cô mỗi lần cầm đồ đều phải cẩn thận.
Sau khi kết thúc, cô đi tắm, không ngờ ở cửa có người rì rầm.
Cô lập tức nhìn vào, không ngờ có người đang chụp ảnh!
Trời!
Cô lập tức căng thẳng, lập tức thay quần áo rồi đi ra ngoài.
Violet dẫn đầu, trong tay cầm điện thoại rồi nói: "Cô, người phụ nữ dâm đãng này, tôi muốn người ở cả cái Manleton này đều phải nhìn thấy cơ thể của cô."
"Cô.... đưa điện thoại cho tôi, cô đừng có mà quá đáng! Tôi nghĩ tôi sợ cô thật sao? Cô chỉnh tôi lâu như vậy, tôi luôn nhịn, tôi chẳng thèm so đo chấp nhặt với cô, lần này cô thật sự quá quá đáng!"
"Ha ha, nói khoác mà không biết ngượng." Violet cười nhạo nói, cô ta hoàn toàn không tin Hứa Minh Tâm có thể làm gì cô ta.
Cô cố gắng dãy ra, muốn lấy được điện thoại của cô ta, rồi xóa hết ảnh bên trong đi. Nếu truyền ra ngoài thì sao được? Trong sạch cả đời của mình sẽ tiêu mất!