Ăn xong bữa cơm, Cố Trác Đông có việc nên đi trước, lúc này mới làm cho Hứa Minh Tâm thở phào nhẹ nhõm.
May mà bọn họ đi rồi, bằng không bữa cơm tối nay cũng ăn không yên nữa.
Hứa Minh Tâm nhìn Cố Gia Huy, cô tò mò hỏi: "Anh có sợ tôi chạy mất không? Hoặc tôi thích tiểu thịt tươi tiểu nãi cẩu khác ý?"
"Như thế nào là tiểu nãi cẩu?"
"Chính là kiểu bạn trai rất dính người, dạng như trung khuyển ý."
"Lẽ nào tôi không phải sao?"
Tiểu nãi cẩu chỉ người có tuổi tác tương đối nhỏ, chú à, tuổi của chú đã vượt chỉ tiêu nghiêm trọng!"
Cố Gia Huy nghe thấy câu này, sắc mặt lập tức trở nên u ám, rất là khó coi.
Sao anh nhớ là trước kia con gái toàn thích chú, đợi anh trở thành ông chú thật rồi, tại sao bọn họ lại thích tiểu thịt tươi tiểu nãi cẩu.
Không ngờ là như thế, thế hệ của anh, đã chạy mất rồi sao?
Trước đây anh thật sự không nghĩ là mình lớn tuổi, giờ anh hai mươi tám tuổi, vừa tốt.
Sự nghiệp thành công, tâm trí chín chắn ổn trọng, đủ để một mình gánh vác một phía.
Có năng lực gánh vác, không biết có bao nhiêu phụ nữ muốn gả cho mình.
Nhưng sau khi gặp được Hứa Minh Tâm, anh cũng hơi hoài nghi nhân sinh rồi.
Anh thật sự cảm thấy là mình đã lớn tuổi, là một ông chú rồi.
Thật là đau đầu.
"Tôi không đẹp trai sao?"
"Đẹp trai."
"Tiểu nãi cẩu có giàu hơn tôi không?"
"Không."
"Tôi đối xử với em không tốt à?"
"Tốt."
"Thế thì tôi có cái gì không bằng tiểu nãi cẩu?"
"Anh lớn tuổi..."
"..."
Cố Gia Huy cảm thấy trái tim đã chịu đả kích.
Tuổi tác chết tiệt.
Hứa Minh Tâm nhìn bộ dạng Cố Gia Huy nghẹn lời, cô không kìm được phì cười.
Cô nhảy lên sô pha, ở độ cao bằng anh, ôm lấy cổ anh: "Trêu anh thôi, tôi thích ông chú chín chắn, không thích tiểu nãi cẩu tiểu thịt tươi. Chú đẹp trai, lại biết chiều người ta, tôi lại không phải đồ ngốc."
"Tôi không thích hai từ ông chú, nghe có vẻ tôi rất già."
Cố Gia Huy buồn bực nói, giọng điệu rầu rĩ.
"Ha ha ha, thế... chú ba?"
Hứa Minh Tâm nghĩ tới cái tên này, trước kia cô còn gọi rất cần mẫn cơ.
Cố Gia Huy nghe vậy, bàn tay to không thèm khách khí vỗ lên cái mông của cô.
Hứa Minh Tâm đau đến nhíu mày, cô lập tức nói: "Tôi sai rồi, cậu ba Cố, anh đừng đánh nữa!"
"Như này tạm được rồi!"